- Ta thật có chuyện trọng yếu muốn nói với Thái Tử Phi...
Tổ An nghĩ đến việc quan hệ bí mật, lo lắng người bên ngoài nghe lén, tiến lên mấy bước rút ngắn khoảng cách song phương.
Thái Tử Phi có chút không vui:
- Ngươi làm gì, đứng ở nơi đó nói chuyện là được.
Nữ nhân này, tâm đề phòng vẫn rất nặng.
Thái Tử Phi nguýt hắn một cái:
- Ngươi đã nói sự tình huyên náo sôi sùng sục, ta làm sao có thể không biết.
Tổ An thừa cơ hỏi:
- Vậy Thái Tử Phi cảm thấy Trình Hùng có thể bị hình phạt gì?
Gần đây Thái Tử Phi cũng một mực chú ý sự kiện này, dù sao từ trình độ nào đó mà nói, cái này quan hệ tới Thái Tử và Tề Vương đấu sức, nàng trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn nhẹ nhàng lắc đầu:
- Tuy Tú Y Sứ Giả, Ti Đãi Giáo Úy đều phán định có tội, nhưng bên Đình Úy kiên định cho rằng đây là vu oan hãm hại, chứng cứ cuối cùng vẫn quá đơn bạc, nhiều lắm là định tội Trình Cương, không có khả năng liên luỵ đến Trình Hùng.
Tề Vương nhất mạch không phải ăn chay, lấy Tần gia cầm đầu quân đội, còn có thượng thư Tả Phó Xạ Ngọc Huyền Trùng, Trung Thư Lệnh Liên Dư, Thị Trung Bùi Chính thao tác, thậm chí trong tông thất cũng không thiếu trưởng bối đức cao vọng trọng chống đỡ, làm sao có thể tùy ý đễ Trình Hùng bị vô tội oan uổng?
Tuy những ngày này phụ thân nàng liên hợp Liễu gia, Mạnh gia, Lương Vương ở trên triều tranh đến nước miếng văng tung tóe, nhưng vẫn không cách nào triệt để định tội Trình Hùng.
Trước đó Mộ Dung Đồng bị bị đá khỏi Ti Đãi Giáo Úy, phe phái Tề Vương thiệt thòi lớn, lần này há có thể ngồi nhìn vị trí Tả Vệ tướng quân đổi chủ?
Cho nên nhiều nhất chỉ có thể xử Trình Cương, đây đã là nhận thức chung của phe phái Thái Tử.
Nghĩ tới đây, trong lòng nàng có chút bực bội, tức giận nói:
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
Tổ An khẽ cười nói:
- Thái Tử Phi đến cùng muốn Trình Hùng có tội, hay muốn hắn không có tội?
Thái Tử Phi sầm mặt lại:
- Ngươi cố lộng huyền hư đến cùng có ý gì, Trình tướng quân là trọng thần triều đình đến cùng có tội hay không, tự có luật pháp phán định, liên quan gì tới ta.
Tổ An thở dài một hơi:
- Thôi thôi, vốn còn tưởng Thái Tử Phi muốn trị tội Trình Hùng, ta ngược lại có biện pháp, hiện tại xem ra là ta mong muốn đơn phương.
Nói xong trực tiếp đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng của hắn, sắc mặt của Thái Tử Phi âm tình biến hóa, cuối cùng nói:
- Chờ một chút, ngươi thật có biện pháp?
Tổ An dừng lại, quay người nhìn nàng:
- Thái Tử Phi cảm thấy ta sẽ cầm loại sự tình này nói đùa sao?
Thái Tử Phi nhíu mày, mặc dù gia hỏa này có chút không đứng đắn, nhưng hiển nhiên không phải ngu ngốc như Thái Tử, xác thực không có khả năng trêu đùa mình.
Có điều trong lòng nàng vẫn lo nghĩ:
- Vì sao ngươi muốn giúp ta?
Tổ An cười hì hì nói:
- Nếu ta nói bởi vì Thái Tử Phi xinh đẹp ngươi tin không.
Thái Tử Phi biến sắc:
- Ngươi có biết ngươi đã phạm đại tội bất kính không!
Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +700!
Tổ An thấy nàng tức giận, lại không có gọi thị vệ bên ngoài, không khỏi cảm khái quả nhiên là nữ nhân hiểu được cân nhắc lợi hại, lúc này mới nói tiếp:
- Thái Tử Phi chớ nổi giận, thực ra nguyên nhân ta muốn giúp ngươi rất đơn giản, chẳng lẽ Thái Tử Phi quên thân phận bây giờ của ta?
- Thân phận của ngươi?
Thái Tử Phi sững sờ, sau đó kịp phản ứng, hắn là Thái Tử Xá Nhân, không có gì bất ngờ xảy ra đã đánh lên lạc ấn Thái Tử nhất mạch, vì vinh hoa phú quý tương lai, tự nhiên phải giúp bên Thái Tử.
Lúc này nàng mới thoải mái:
- Tuy ta tin tưởng động cơ của ngươi, nhưng ta rất hoài nghi ngươi có bản lãnh này hay không.
Tổ An trầm giọng nói:
- Chỉ cần Thái Tử Phi an bài ta đi thiên lao gặp những thích khách kia một lần là được.
Hắn lấy thân phận này tới gặp Thái Tử Phi, trừ lo lắng thân phận Kim bài Thập Nhất lộ ra ánh sáng, đồng dạng cũng muốn đề cao địa vị của mình ở Đông Cung, hắn không muốn một mực làm thư đồng của bàn tử ngu ngốc, chỉ có để Thái Tử Phi và thế lực sau lưng nàng ý thức được giá trị của mình, rất nhiều kế hoạch mới có năng lực đẩy mạnh.
- Gặp những thích khách kia?
Thái Tử Phi có chút không hiểu.
Tổ An nói:
- Thái Tử Phi nên có năng lực ảnh hưởng Hữu Vệ tướng quân Quách Chí chứ, hiện tại những thích khách kia do hắn trông giữ, người bình thường không gặp được.
Tả Vệ tướng quân là người phe phái Tề Vương, chỉ cần Hoàng Đế không bị bệnh, Hữu Vệ tướng quân không có khả năng cũng là người phe phái Tề Vương.
Thái Tử Phi cau mày nói:
- Ngươi gặp bọn họ làm gì?
Tổ An lắc đầu:
- Hiện tại không thể nói, nói thì mất linh, đến thời điểm Thái Tử Phi tự nhiên sẽ minh bạch hết thảy.
Thái Tử Phi đánh giá hắn, rất nhanh rơi vào trầm tư, nửa ngày sau môi son khẽ mở:
- Tốt, ta có thể an bài ngươi đi gặp bọn họ, nhưng nếu ngươi đang lừa ta, ta sẽ bẩm báo sự tình ngươi đùa bỡn ta cho thánh thượng, đến thời điểm thần tiên cũng không cứu được ngươi.
Tổ An mỉm cười:
- Sẽ không để cho Thái Tử Phi thất vọng.
Sau đó Thái Tử Phi an bài thị vệ dẫn Tổ An đi thiên lao, nhìn thị vệ dẫn đường mắt thâm quầng như thận hư, Tổ An không khỏi vui vẻ:
- Nha, đây không phải Phác thị vệ và Tiêu thị vệ sao?
Hai tiểu thị vệ trưởng là Tiêu Ti Côn và Phác Đoạn Điêu.
Phác Đoạn Điêu không nhịn được cười rộ lên:
- Nguyên lai là Tổ đại nhân, kính đã lâu kính đã lâu.
Tiêu Ti Côn nhịn không được nói:
- Trước kia ngươi chưa từng nghe qua tên hắn, tại sao lại kính đã lâu?
Sắc mặt Phác Đoạn Điêu tối sầm:
- Trước đó vài ngày không phải gặp qua sao, ngươi bớt ở chỗ này tranh cãi.