Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1210 - Chương 1210: Hai Gương Mặt (2)

Chương 1210: Hai gương mặt (2) Chương 1210: Hai gương mặt (2)

Hoàng Đế mỉm cười, gia hỏa này từ trong phố xá lăn lộn lên, dùng tốt hơn rất nhiều đại thần chính quy, đổi thành người khác hơn phân nửa không có cách nào làm xinh đẹp như thế.

Tổ An vội vàng nói:

- Thế nhưng sau khi ta ra thiên lao, không cẩn thận gặp được Tề Vương, lúc đó hắn hoài nghi những thị vệ kia, trong lúc nguy cấp ta không thể làm gì khác hơn là lừa gạt hắn nói đầu lĩnh thị vệ Lưu Sâm Vũ bị Hoàng Thượng gọi đi...

Hoàng Đế cười ha ha:

- Không nghĩ tới lão nhị bình thường đa mưu túc trí, kết quả hôm nay lại bị tiểu tử ngươi đùa bỡn xoay quanh.

Thần sắc Tổ An cổ quái, hắn biết hai người là thân huynh đệ, Hoàng Đế là con trưởng, Tề Vương là con thứ, xếp hạng thứ hai, chỉ bất quá lão nhị này nghe sao kỳ quái như thế.

Hắn không muốn gây nghi ngờ, vội vàng nói:

- Ta chỉ là tiểu thông minh, Tề Vương nhất thời không quan sát mới mắc lừa, sau khi sự việc xảy ra, tra một chút sẽ biết ta đang nói láo.

Nói tới chỗ này, hắn đúng lúc lộ ra thần sắc lo lắng.

Ai, ở trong cung đấu với những lão âm bỉ kia lâu, ta cũng gần thành lão âm bỉ.

Hoàng Đế tùy ý khoát tay:

- Cái này ngươi không cần lo lắng, trẫm sẽ an bài thỏa đáng.

Tổ An buông lỏng một hơi, hắn sợ Tề Vương đi thăm dò tung tích của Lưu Sâm Vũ, bây giờ Hoàng Đế nói như vậy, thì khẳng định không có vấn đề.

Hoàng Đế trầm ngâm một lát, mở miệng nói:

- Bây giờ ngươi đắc tội Tề Vương như vậy, thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất trẫm bố trí cho ngươi?

Tổ An giải thích:

- Tề Vương đa nghi, bụng dạ cực sâu, nếu ta trực tiếp lấy lòng giao bí kíp giả, hắn sẽ hoài nghi, cho nên hiện tại ta phải phản đạo mà đi, để hắn tự cho là đúng, thông qua nỗ lực của mình được bí kíp thật.

- Ừm, không tệ, nói rất có đạo lý.

Hoàng Đế gật đầu, lấy hắn lý giải, Tề Vương xác thực như Tổ An hình dung.

Bỗng nhiên Tổ An nghĩ đến một chuyện, vội vàng nói:

- Hoàng Thượng, vừa rồi ta bị Tề Vương đập ba chưởng, ta lo lắng hắn biết công pháp ác độc tương tự Hóa Cốt Miên Chưởng gì đó, lưu lại ám kình ở trong thân thể ta, để cho ta cách một đoạn thời gian không minh bạch chết bất đắc kỳ tử, Hoàng Thượng có thể thay ta xem một chút hay không, cá nhân ta sinh tử là nhỏ, sợ chậm trễ nhiệm vụ của Hoàng Thượng là lớn nha.

Hoàng Đế sững sờ, nghe hắn miêu tả mới phản ứng được Hóa Cốt Miên Chưởng là cái gì, thần sắc cũng có chút ngưng trọng:

- Ngươi qua đây để trẫm nhìn xem.

- Vâng!

Trong lòng Tổ An vui vẻ, có thiên hạ đệ nhất cường giả giúp đỡ, coi như Tề Vương thật hạ cấm chế gì, cũng có thể tuỳ tiện giải trừ.

Hoàng Đế quan sát hắn một hồi, bỗng nhiên xuất thủ, nhẹ nhàng đập ba chưởng ở trên người hắn:

- Được rồi.

Tổ An mừng rỡ:

- Đa tạ Hoàng Thượng!

Hoàng Đế cười lạnh nói:

- Ngươi đừng cao hứng quá sớm, Tề Vương không có dùng thủ đoạn, nhưng trẫm dùng. Vừa rồi ngươi nói nhắc nhở trẫm, cho nên cố ý hạ cấm chế ở trên người ngươi, như vậy ngươi mới có thể càng thêm để tâm hoàn thành nhiệm vụ trẫm bố trí.

Tổ An:

- ? ? ?

Ta có một câu MMP không biết có nên nói hay không.

Lúc này trong lòng Tổ An giống như có ngàn vạn con quạ lao nhanh qua, ta quá ngu, thật quá ngu, tiếp xúc với Hoàng Đế lâu như vậy, lại còn không hiểu tính tình của hắn.

Nếu hệ thống Anh Hùng Bàn Phím có thể thu điểm nộ khí của hắn mà nói, lúc này chỉ sợ sẽ liên tiếp +1024.

Nhìn biểu lộ của Tổ An, trong lòng Hoàng Đế cực kỳ sảng khoái, lấy thân phận và tu vi của hắn, đã bao lâu không có thoải mái qua như vậy?

Hắn ho nhẹ một tiếng, nói tiếp:

- Bất quá ngươi không cần lo lắng, cấm chế này trong thời gian ngắn sẽ không phát tác, chỉ cần ngươi tận tâm làm việc cho trẫm, trẫm sẽ giúp ngươi giải khai.

Trong lòng Tổ An cuồng mắng, lão tử tin ngươi mới có quỷ, lão già khốn kiếp, hắn biết coi như làm tốt Hoàng Đế cũng sẽ không dễ dàng giải khai, khẳng định vẫn sẽ áp chế hắn, thẳng đến hắn không còn giá trị lợi dụng...

Nhưng trên mặt hắn vẫn giống như nhân cách phân liệt, cảm động đến rơi nước mắt:

- Đa tạ Hoàng Thượng!

Hoàng Đế hài lòng gật đầu, hắn thích loại cảm giác khống chế sinh tử người khác này:

- Lui ra đi!

- Vâng!

Tổ An cung cung kính kính, lại mang theo một bụng mmp lui ra ngự thư phòng.

Thời điểm qua cửa, Ôn công công cười híp mắt nhìn hắn gật đầu, nhưng rơi vào trong mắt Tổ An, nụ cười kia lại hết sức âm u khủng bố.

Ai, cũng không biết Ôn công công này đến cùng đóng vai nhân vật gì.

Hắn rời ngự thư phòng không có trở về Đông Cung, mà đi đến biệt viện của Kim bài Thập Nhất.

Đi một lát hắn lại nhíu mày, loại cảm giác có người theo dõi kia lại xông tới.

Hắn bất động thanh sắc khống chế chim nhỏ ở phụ cận quan sát, lại không nhìn thấy bất luận nhân vật khả nghi nào.

Chẳng lẽ là ta quá lo lắng?

Tổ An gãi đầu, gần đây áp lực quá lớn, có chút tâm thần bất định rồi.

Có điều hắn vẫn không dám chủ quan, ở trong hoàng cung vòng mấy vòng, thỉnh thoảng đổi các loại động vật giám thị, nhưng vẫn không phát hiện có ai đang theo dõi.

Lúc này hắn mới buông lỏng một hơi, đi đến biệt viện của Kim bài Thập Nhất, hắn muốn thông báo Vân Gian Nguyệt sự tình liên quan tới đám người Tôn Lý Chân, đồng thời thử đưa nàng xuất cung.

Tuy rất không nỡ đại mỹ nhân như vậy rời đi, nhưng Hoàng Đế quá âm hiểm, vạn nhất bị hắn phát hiện, như vậy thì thật chết chắc, trải qua sự tình vừa rồi, hắn càng không dám mạo hiểm.

Nhìn biệt viện giấu ở trong rừng cây, Tổ An có một loại cảm giác về nhà, đặc biệt là nghĩ đến mỗi ngày trong nhà có một nữ nhân chờ hắn trở về, loại cảm giác kia thật tốt.

Bình Luận (0)
Comment