Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1212 - Chương 1212: Đào Hoa Tinh

Chương 1212: Đào hoa tinh Chương 1212: Đào hoa tinh

Vân Gian Nguyệt có thể tiếp tục truyền âm, chỉ bất quá như thế vận dụng nguyên khí sẽ càng lớn, dễ dàng gây nên Hoàng Đế chú ý, thực sự không cần thiết.

Tổ An tiếp tục đi một lát, thì lặng lẽ trở về, không tận mắt thấy Vân Gian Nguyệt xuất cung, hắn vẫn không quá yên tâm.

Dù sao hiện tại không có cảm giác bị theo dõi, hắn cũng không sợ bị người phát hiện.

Một đường đi theo đến Vân Long Môn, chỉ thấy Vân Gian Nguyệt không nhanh không chậm, đi trên đường đặc biệt có khí tràng cao thủ.

- Về sau có cơ hội lại để cho nàng mặc bộ y phục này một chút...

Tổ An lộ ra nụ cười dâm đãng.

Lại nói Vân Gian Nguyệt đi tới Vân Long Môn, tùy ý đưa lệnh bài của Kim bài Thập Nhất, những thị vệ kia thấy thế vội vàng cho đi.

Kim bài Tú Y Sứ Giả vốn địa vị cao cả, hơn nữa vị này gần đây cứu Thái Tử và Thái Tử Phi, là hồng nhân của Đông Cung, ai dám đắc tội?

Mắt thấy nàng sắp rời đi, đúng lúc này, bên cạnh truyền tới một thanh âm êm tai:

- Chờ chút!

Vân Gian Nguyệt nhướng mày, Tổ An cũng thầm kêu khổ, sao thời điểm này lại đụng phải nàng!

Cách đó không xa, một nữ tử dáng vẻ đoan trang đi tới, không phải Thái Tử Phi thì là ai?

Tổ An nhức đầu, sao Thái Tử Phi này xuất quỷ nhập thần như vậy, động một chút lại đụng phải nàng?

Hiện tại phiền phức, tuy bây giờ mặt ngoài Vân Gian Nguyệt nhìn không ra sơ hở gì, nhưng Thái Tử Phi cũng coi như tương đối quen Kim bài Thập Nhất, một khi mở miệng giao lưu sẽ lộ tẩy.

- Tham kiến Thái Tử Phi!

Thị vệ ở phụ cận Vân Long Môn thấy nàng đến đều vội vàng hành lễ.

Thái Tử Phi hơi gật đầu tỏ ý, cử chỉ trang nhã, mặc cho ai nhìn cũng phải tán dương một tiếng, tương lai nhất định là hạt giống mẫu nghi thiên hạ.

Nàng phất tay, tỏ ý hạ nhân đi xa một chút, lúc này mới đi đến trước mặt Vân Gian Nguyệt:

- Thập Nhất đại nhân, không nghĩ tới trùng hợp gặp mặt như vậy.

- Ngô...

Vân Gian Nguyệt mơ hồ không rõ đáp một tiếng, nàng đương nhiên biết mình vừa nói sẽ lộ tẩy, trước đó Thái Tử Phi ở ngoại viện cùng Kim bài Thập Nhất nói chuyện phiếm, nàng ở bên trong nghe rõ ràng, bởi vì lần trước cứu người, tựa hồ Thái Tử Phi rất cảm kích và coi trọng hắn.

Bỗng nhiên trong lòng nàng hơi động, có nhên nhân cơ hội này bắt giữ thậm chí giết nàng không?

Hai người cách gần như vậy, thậm chí nàng không cần vận dụng năng lực của Đại Tông Sư cũng đủ.

Có điều nàng lập tức bỏ đi ý niệm này, không nói giết Thái Tử Phi không có ý nghĩa, cho dù có ý nghĩa, cũng sẽ để Tổ An rơi vào tình thế nguy hiểm, đối phương giúp nàng nhiều như vậy, mình làm sao có thể lấy oán báo ân.

Đối với thái độ “cao lạnh” của nàng, Thái Tử Phi cũng không lắm để ý, nàng cười nhạt:

- Thập Nhất đại nhân, lần trước tặng quà cho ngươi ngươi có hài lòng không, nếu còn cần gì mà nói, cứ mở miệng.

Vân Gian Nguyệt bất đắc dĩ, không phải nói Thái Tử Phi rất cao lạnh sao, sao nhiều lời như vậy?

May mắn Thái Tử Phi không có chờ hắn trả lời, nói tiếp:

- Đúng rôi, bản cung nghe nói sau khi sự việc xảy ra, Bạch phi cũng triệu Thập Nhất đại nhân qua, không biết nàng ban thưởng cho ngươi những gì? Thập Nhất đại nhân có ý kiến gì với nàng không?

Cách đó không xa, Dung Mạc hơi nghi hoặc nhìn chủ nhân nhà mình, ngày bình thường Thái Tử Phi không phải như vậy, luôn cao cao tại thượng, đối với ai cũng rất lạnh lùng, ở trong lòng rất nhiều hạ nhân, thậm chí cảm thấy nàng có chút hung dữ.

Ngày bình thường người khác phản ứng như vậy, Thái Tử Phi sớm đã tức giận, nhưng hôm nay nàng lại không có, trên mặt còn vui cười, đồng thời lời nói cũng nhiều hơn ngày bình thường, chẳng lẽ nàng có ý nghĩ gì với Thập Nhất đại nhân?

Ý nghĩ này vừa hiện ra, nàng liền giật mình, lập tức ngăn mình suy nghĩ lung tung, thân là thiếp thân thị nữ của Thái Tử Phi, nàng biết tâm tính của Thái Tử Phi, tuyệt đối sẽ không làm sự tình ảnh hưởng gia môn, hơn nữa trong xương của Thái Tử Phi là nữ cường nhân, nàng cần quyền lực, những thứ này chỉ có Thái Tử và thân phận bây giờ mới có thể mang lại, nàng tuyệt đối sẽ không làm loạn.

Ân, xem ra hẳn là Thập Nhất đại nhân cứu nàng, trong lòng nàng cảm kích mà thôi.

Nghĩ đến đêm đó Đông Cung rơi vào tuyệt cảnh, Kim bài Thập Nhất như thần binh từ trên trời hạ xuống, Dung Mạc cũng âm thầm gật đầu, khoan hãy nói, lúc đó Thập Nhất đại nhân thật rất đẹp trai.

Lúc này Vân Gian Nguyệt nhìn Thái Tử Phi thản nhiên cười nói, biểu lộ dưới mặt nạ giống như cười mà không phải cười, đều là nữ tử, nàng nhạy bén ý thức được Thái Tử Phi có hảo cảm dị dạng với Tổ An.

Không nghĩ tới Hồng Lệ lại thêm một tình địch...

Phi, ta lúc nào đồng ý sự tình của Hồng Lệ và hắn?

Dù sao Hồng Lệ thời gian rất lâu không thể phá thân, đau dài không bằng đau ngắn, còn không bằng thừa cơ đoạn tuyệt, miễn cho ảnh hưởng con đường tu hành của Hồng Lệ.

Ta lại tìm biện pháp khác bổ khuyết hắn là được.

Nói trở lại, tiểu tử này thật là đào hoa tinh chuyển thế, lúc này mới đến mấy ngày, ngay cả Thái Tử Phi cũng bị hắn mê hoặc?

Khó trách ta tân tân khổ khổ bồi dưỡng đồ đệ mười mấy năm cũng ngã ở trong tay hắn.

Thời điểm nàng suy nghĩ hỗn loạn, Thái Tử Phi thật lâu không được đáp lại rốt cục hơi nghi hoặc:

- Sao Thập Nhất đại nhân không nói lời nào?

Vân Gian Nguyệt có chút lo lắng, nàng có thể cảm giác được kẻ theo dõi thần bí kia ở phụ cận, một khi lộ đuôi, tình cảnh của Tổ An sẽ nguy hiểm.

Đúng lúc này, bên tai vang lên Tổ An nguyên khí truyền âm:

- Đừng lo lắng, giao cho ta.

Ngay sau đó hắn nguyên khí truyền âm với Thái Tử Phi:

- Xin Thái Tử Phi thứ tội, Bạch phi nương nương thân phận tôn quý, không phải những thần tử như chúng ta có thể đánh giá.

Bình Luận (0)
Comment