Bởi vì bọc lấy áo ngủ, hai chân nhỏ lộ ở bên ngoài, ngón chân mượt mà đáng yêu, bắp chân thẳng tắp tỉ mỉ, bắp đùi nở nang chặt chẽ như ẩn như hiện...
- Ngươi nhìn đủ chưa?
Thanh âm trêu tức của Vân Gian Nguyệt truyền đến.
Tổ An giật mình, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt giống như cười mà không phải cười kia, vội vàng giải thích:
- Chủ yếu là giáo chủ tỷ tỷ quá đẹp, kìm lòng không được nhìn nhiều vài lần, mong tỷ tỷ thứ tội.
Đồng thời âm thầm kinh ngạc, nếu như là Vân Gian Nguyệt bình thường, thời điểm này đã sớm sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt tức giận, đâu có thể thì thầm nói chuyện với hắn như vậy?
Chờ một chút, Vân Gian Nguyệt ngày thường, là tuyệt đối không có khả năng ăn mặc như vậy xuất hiện ở trước mặt hắn.
Lúc này Vân Gian Nguyệt rất tùy ý nằm nghiêng ở trên giường êm, một tay chống đầu, đôi chân dài như ẩn như hiện rất tự nhiên giao nhau, cả người giống như tiên nữ lười biếng, khuôn mặt cười như không cười nhìn Tổ An:
- Thời điểm này tới tìm ta là chuyện gì?
- Khe rãnh thật sâu!
Tầm mắt của Tổ An rơi xuống ở trước ngực nàng, trắng như tuyết kinh động tâm phách, trên người nàng tản ra mị lực kinh người, để nam nhân nhìn thấy sẽ miệng đắng lưỡi khô, dục niệm nảy sinh, có một cỗ xúc động không kịp chờ đợi, muốn trực tiếp nhào tới, xé nát quần áo của nàng, hung hăng áp ở dưới thân, hung hăng chà đạp nàng...
Tổ An nuốt nước miếng, lấy đại nghị lực khắc chế suy nghĩ, âm thầm chấn kinh mình làm sao vậy, tại sao lại như thế?
Hắn lo lắng triệt để chọc giận đối phương, không dám nhìn lâu, vội vàng dời ánh mắt.
- Khụ khụ, ta muốn hỏi lúc nào các ngươi rời kinh thành? Trước khi đi chí ít để cho ta và Hồng Lệ tạm biệt chứ.
Tối hôm qua bị bổng đánh uyên ương, sau đó đối phương lại muốn chia cách hai người, chí ít trong ngắn hạn là không nhìn thấy hi vọng Thu Hồng Lệ xuất quan, tự nhiên phải cáo biệt trước khi đi.
- Đợi lát nữa hừng đông chúng ta sẽ đi.
Vân Gian Nguyệt đáp, vốn nàng định ở lâu một chút, nhưng tối hôm qua bỗng nhiên Nghiệp Hỏa bạo phát, nàng vội vã trở về bế quan điều tra nguyên nhân, đồng thời trạng thái này nàng cũng không dám ở bên ngoài lâu, vẫn là trong giáo an toàn hơn một chút.
Đặc biệt là nơi đó còn có rất nhiều đồ vật nàng dùng để bình phục Nghiệp Hỏa, có thể trợ giúp nàng vượt qua Nghiệp Hỏa đốt người mỗi tháng.
- Nhanh như vậy?
Tổ An sợ hãi, không nghĩ tới nhanh như vậy liền phải chia ly.
- Thế nào, không nỡ chúng ta?
Vân Gian Nguyệt cười rộ lên, cười đến trước ngực run run.
Tổ An âm thầm cảm thán, ngự tỷ quả nhiên là ngự tỷ, không giống những tiểu cô nương ngây ngô kia, chí ít phần sung mãn kia là thiếu nữ kém xa.
- Đương nhiên không nỡ...
Tổ An đang muốn trả lời, bỗng nhiên sửng sốt, chờ chút, nàng dùng là chúng ta?
Có ý gì.
Ngày bình thường nói chuyện với nàng, hơi chút đùa giỡn nàng sẽ giận, sao hôm nay cảm giác nhân vật trao đổi, biến thành nàng đang đùa giỡn ta?
- Giáo chủ tỷ tỷ, ngươi không sao chứ?
Tổ An cảm giác được trạng thái của nàng không đúng, thời điểm này cũng không để ý thưởng thức phong tình, quan tâm hỏi.
- Không có việc gì, cũng chỉ Nghiệp Hỏa quấn thân mà thôi.
Vân Gian Nguyệt thuận miệng giải thích, phảng phất như nói một việc nhỏ không có ý nghĩa.
- Nghiệp Hỏa quấn thân?
Tổ An nhướng mày, danh tự vừa nghe đã không tốt lắm.
Vân Gian Nguyệt giải thích một chút, sau đó mới lên tiếng:
- Bây giờ ngươi hẳn minh bạch vì sao ta phải ngăn cản Hồng Lệ và ngươi chưa.
Nếu bình thường, nàng tuyệt đối sẽ không nói cho hắn biết sự tình tư mật này, nhưng bây giờ ở dưới Nghiệp Hỏa ảnh hưởng, tuy qua một đêm ngâm nước tiêu tán đại bộ phận, nhưng cả người còn ở vào trạng thái mị hoặc chúng sinh, tự nhiên gan lớn hơn bình thường.
- Nguyên lai là như vậy.
Biểu lộ của Tổ An rất đặc sắc, công pháp kia của Ma giáo đến cùng là ai phát minh, nhiều tác dụng phụ như vậy, quả thực là sản phẩm ba không!
- Tỷ tỷ ngươi không phải đã viên mãn sao, vì sao còn có Nghiệp Hỏa quấn thân?
Bỗng nhiên Tổ An ý thức được vấn đề.
Ánh mắt của Vân Gian Nguyệt nửa mở nửa khép, như mệt mỏi lười biếng:
- Ta cũng không biết, sau khi giúp ngươi giải cấm chế thì đột nhiên xuất hiện... hẳn là trước đó bị Hoàng Đế gây thương tích, lần này lại giao thủ, cho nên cảnh giới rơi xuống, mới xuất hiện những tình huống này, chờ ta trở về bế quan chữa khỏi vết thương, hẳn là có thể khôi phục.
Tổ An nhịn không được nói:
- Tỷ tỷ, Nghiệp Hỏa quấn thân cũng không phải đùa giỡn, ngươi phải bảo vệ tốt mình. Nếu như... ta nói là nếu như, tỷ tỷ ngươi thật cần nam nhân giúp đỡ giải trừ Nghiệp Hỏa mà nói, tuyệt đối đừng tìm người khác, ta có thể cống hiến sức lực.
Vân Gian Nguyệt nghe nửa câu đầu vốn còn có chút cảm động, nhưng nghe câu sau thì biến sắc, đôi mắt mở ra, khóe môi hiện lên vẻ nguy hiểm:
- Có phải ngươi đã không còn quyến luyến trần thế này nữa đúng không?
Đây đã là lần thứ hai Vân Gian Nguyệt nói câu này với Tổ An, gia hỏa này không giờ khắc nào không khiêu chiến kiên nhẫn của nàng.
Nhắc tới cũng kỳ quái, đổi lại người khác sớm đã chết không biết bao nhiêu lần, nhưng gia hỏa này luôn để cho nàng không có cách nào hạ sát thủ.
Tổ An vội vàng cười làm lành:
- Ta nói là nếu như, ha ha, nếu giáo chủ tỷ tỷ có phương pháp, thì tự nhiên không cần phải nhắc tới.
Vân Gian Nguyệt ngáp một cái, môi đỏ hết sức mê người:
- Còn có việc gì, không có thì cút!
Nàng đối kháng Nghiệp Hỏa một đêm, hiện tại đã rất mỏi mệt, tuy ở trạng thái này nàng không ngại tâm sự với một thiếu niên anh tuấn cường tráng, nhưng lý trí vẫn chiếm thượng phong, bây giờ bộ dáng này, thực không tiện cùng đối phương ở chung nhiều.