Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1226 - Chương 1226: Tính Toán Tỉ Mỉ

Chương 1226: Tính toán tỉ mỉ Chương 1226: Tính toán tỉ mỉ

- Một vấn đề cuối cùng!

Tổ An vội vàng nói.

- Quân cờ trong cung của các ngươi đến cùng là ai, hiện tại có thể nói cho ta chưa, như vậy tương lai ta và người kia có thể giúp nhau, bằng không vạn nhất không cẩn thận lũ lụt tràn vào Long Vương Miếu thì không tốt.

Vân Gian Nguyệt lắc đầu:

- Thời cơ đến ngươi tự nhiên sẽ biết.

Tổ An nhướng mày:

- Ngươi vẫn không tin được ta?

Vân Gian Nguyệt giải thích:

- Đây không phải vấn đề tin hay không, mà là người kia thân phận đặc thù, ta đáp ứng đối phương, tuyệt đối sẽ không nói cho người thứ ba, hi vọng ngươi thứ lỗi. Còn sự tình ngươi lo lắng sẽ không phát sinh, người kia sẽ không sinh ra xung đột với ngươi, nói không chừng sẽ còn ở trong bóng tối trợ giúp ngươi.

- Thần bí như vậy?

Tổ An thấy bộ dạng của nàng, hiển nhiên là không có ý định nói cho hắn biết chân tướng, đành phải thở dài một hơi.

- Hi vọng như lời ngươi nói.

Hắn không còn xoắn xuýt cái này, mà nói:

- Vậy Hồng Lệ đâu, ta đi tạm biệt nàng một chút.

Vân Gian Nguyệt hừ một tiếng:

- Đợi lát nữa, sau khi trời sáng sẽ để cho các ngươi gặp nhau.

Nói đùa cái gì, hiện tại còn chưa triệt để sáng, vạn nhất thời khắc ly biệt, các ngươi cầm giữ không được thì làm thế nào.

Tổ An:

- ...

Đề phòng ai đó, ta là người như thế sao?

Rất nhanh Tổ An bị Vân Gian Nguyệt đuổi ra khỏi phòng, chỉ có thể trở về buồn bực ngủ, chỉ bất quá trong đầu đều là hình tượng của Vân Gian Nguyệt, nhiều lần nhịn không được xém chút mộng tinh.

Mệt nhọc một đêm, dù trong đầu hỗn loạn, hắn vẫn dần dần tiến vào mộng đẹp.

Sáng sớm ngày thứ hai, Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn không hẹn mà cùng rời phòng, sau đó nhìn nhau cười một tiếng.

- Tối hôm qua thế nào?

Tiêu Ti Côn sảng khoái tinh thần nhún vai, lặng lẽ hỏi.

- Đương nhiên là đại chiến ba trăm hiệp, tiểu nương tử kia không ngừng cầu xin tha thứ.

Phác Đoạn Điêu ưỡn ngực nói, lại không lộ ra dấu vết sờ sau lưng, thật mỏi.

- Thật sao?

Tiêu Ti Côn biểu thị hồ nghi.

Phác Đoạn Điêu chột dạ tằng hắng một cái, thực ra tối hôm qua hắn chỉ một hiệp liền tước vũ khí đầu hàng, bất quá sự tình như vậy làm sao có thể nói ra, vội vàng nói sang chuyện khác tiêu trừ xấu hổ:

- Tối hôm qua ngươi thế nào?

Tiêu Ti Côn a một tiếng:

- Ta hỏi cô nương kia ngày bình thường bọn họ thu phí như thế nào.

- Ồ?

Phác Đoạn Điêu hiếu kỳ, ngày bình thường hắn cũng không có cơ hội gặp được dạng mỹ nhân này, nên không rõ giá cả bên trong.

Tiêu Ti Côn nói:

- Tiểu nương tử kia nói, nếu ở trên mặt đất mà nói, một lần 20 lạng bạc, còn trên giường, một lần 100 lạng bạc. Ngươi đoán ta chọn chỗ nào?

- Trên giường?

Phác Đoạn Điêu dò hỏi, dù sao cũng là Tổ An mời khách, đương nhiên phải chọn chỗ tốt mà chơi.

Tiêu Ti Côn lắc đầu:

- Đương nhiên là trên mặt đất.

Phác Đoạn Điêu:

- ? ? ?

Tiêu Ti Côn như chuyện đương nhiên nói:

- Mặc dù là Tổ đại nhân mời khách, nhưng chúng ta vẫn phải nghĩ biện pháp thay hắn tiết kiệm tiền nha, giá tiền giống nhau, một lần trên giường ta có thể chơi năm lần ở trên mặt đất, chẳng phải càng có lời.

Phác Đoạn Điêu trợn mắt hốc mồm, một là chấn kinh mạch suy nghĩ của đối phương, hai là chấn kinh thể lực của đối phương.

- Năm lần... Năm lần...

Cái từ này không ngừng hiện lên ở trong đầu hắn, làm cho hắn đố kỵ không thôi.

- Hai vị không cần chờ, Tổ công tử còn phải ở chỗ này nghỉ ngơi một chút.

Rất nhanh có tiểu thị nữ đến thông báo hai người.

- Đã đến lúc nào rồi, còn muốn nghỉ ngơi, Tổ đại ca không khỏi quá yếu rồi.

Phác Đoạn Điêu nhìn có chút hả hê, rốt cuộc tìm được tự tin.

Tiêu Ti Côn cải chính:

- Hôm qua nhiều hoa khôi như vậy, một đêm đừng nói 5 lần, 15 lần đoán chừng cũng có, không hổ là Tổ đại nhân, thực để cho ta bội phục không thôi.

- Mười lăm lần...

Nụ cười của Phác Đoạn Điêu nhất thời cứng đờ.

Tiêu Ti Côn nói:

- Tổ đại nhân vất vả một đêm, cần phải ngủ thêm, chúng ta đi trước, đừng làm phiền hắn.

- A...

Phác Đoạn Điêu chết lặng di chuyển, nghĩ thầm lần này trở về phải bồi bổ thân thể, lần sau đến để bọn hắn lau mắt mà nhìn.

...

Sau khi hai người rời đi, Giáo Phường Ty lần nữa rơi vào an tĩnh.

Cũng không biết qua bao lâu, Vân Gian Nguyệt bị tiếng đập cửa làm bừng tỉnh:

- Sư phụ, sư phụ!

Vân Gian Nguyệt từ trên giường ngồi dậy, vô ý thức sờ sờ hạ thân, khuôn mặt đỏ bừng:

- Ta làm sao lại mơ tới hắn, phi! Thật không nên trị liệu cho hỗn đản kia.

Lúc này tiếng đập cửa gấp hơn.

Vân Gian Nguyệt khoác thêm y phục, bao phủ thân thể mỹ lệ, lúc này mới đưa tay giải trừ cấm chế:

- Sự tình gì nôn nóng như thế, nào có nửa phần khí độ của Thánh Nữ.

Thu Hồng Lệ mất hứng đi tới:

- Sư phụ, tại sao phải đi vội vã như vậy.

- Trong giáo có biến, cho nên phải sớm trở về.

Vân Gian Nguyệt lạnh như băng đáp, nàng nghĩ trước mang người về, sau đó lại chậm rãi giải thích, miễn cho ở chỗ này muốn chết muốn sống.

Thời điểm nói chuyện nàng mất tự nhiên vặn eo, khu vực thần bí ngứa ngứa thật rất khó chịu.

Nghe nói trong giáo có biến, Thu Hồng Lệ biến sắc, nàng không phải không biết đại cục, liền không cự tuyệt trở về nữa:

- Ta chỉ có một yêu cầu, trước khi đi muốn gặp A Tổ.

Không biết vì sao, nghe nói như thế, trong lòng Vân Gian Nguyệt có chút bực bội, hừ một tiếng:

- Suốt ngày trầm mê trong nam sắc, cái này sẽ chỉ làm lỡ việc tu hành của ngươi.

Thu Hồng Lệ không chút yếu thế:

- Đó là sư phụ không biết tình yêu nam nữ mỹ diệu...

Nhìn thấy đối phương nhíu mày, nàng vội vàng đổi giọng:

- Khụ khụ, nhân vật như sư phụ, nam tử trong thiên hạ đều không để trong mắt, đồ nhi còn chưa đạt được loại cảnh giới này, lần này sau khi trở về ta sẽ dốc lòng tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment