Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1258 - Chương 1258: Tuyệt Chiêu Của Tỷ Phu

Chương 1258: Tuyệt chiêu của tỷ phu Chương 1258: Tuyệt chiêu của tỷ phu

Tổ An tức giận đến xém chút bắt nàng lại hung hăng đánh mông, em vợ này quả nhiên là sợ cho thiên hạ không loạn:

- Thật không có, không tin các ngươi có thể soát người.

Hắn may mắn Ngọc Yên La lấy ngọc bội về, bằng không hiện tại thật có chút phiền phức.

Sở Sơ Nhan cười như không cười nhìn Tổ An, nàng tự nhiên kéo không nổi mặt mũi đi tìm, bất quá Sở Ấu Chiêu tuổi còn nhỏ, tự nhiên không cần lo lắng.

Sở Ấu Chiêu lập tức hiểu ánh mắt của nàng, cuốn lên tay áo xung phong nhận việc:

- Ta tìm cho!

Nói xong hai đoạn cánh tay giống như ngó sen đưa đến trong ngực hắn lục lọi.

Tổ An:

- ...

Đại tiểu thư, có thể đừng sờ loạn hay không, ngươi không biết cái gì gọi là nam nữ thụ thụ bất thân sao?

Bất quá nhìn ánh mắt hai nữ cùng chung mối thù, hắn vẫn sáng suốt không nói gì.

- A?

Sở Ấu Chiêu tìm tòi một lúc, nhưng không có tìm được miếng ngọc bội kia.

Nàng vẫn không cam tâm, nghĩ thầm chẳng lẽ giấu ở trong quần?

Nhìn thấy nàng đưa tay sờ xuống dưới, Sở Sơ Nhan rốt cục ngồi không yên, vội vàng kéo nàng lại:

- Được rồi, tỷ phu ngươi đã nói không có là không có.

- Thế nhưng hắn rõ ràng...

Sở Ấu Chiêu nói một nửa, bỗng nhiên kịp phản ứng, khuôn mặt trở nên đỏ bừng.

Nàng cũng không ngồi yên được nữa, vội vàng che mặt đi ra ngoài.

Tổ An phiền muộn:

- Rõ ràng bị chiếm tiện nghi là ta. Nàng chạy cái gì chứ?

Sở Sơ Nhan tức giận giật nhẹ tay áo của hắn:

- Tiểu cô nương da mặt mỏng, đừng kích thích nàng.

Tổ An thuận thế ôm nàng vào trong ngực:

- Tiểu cô nương da mặt mỏng, vậy đại cô nương ngươi thì sao?

Sở Sơ Nhan đang muốn nói gì, bỗng nhiên khuôn mặt đỏ bừng, hai người dính chặt vào nhau, nàng đã cảm giác được cái kia đang ép chặt vào hạ thân của mình:

- Ngươi cái tên này...

Tổ An cũng không thể nói vừa rồi Sở Ấu Chiêu sờ loạn mới biến thành như vậy:

- Khụ khụ, chủ yếu là ta quá nhớ ngươi, vừa thấy được ngươi đã kìm lòng không được...

Sở Sơ Nhan làm sao hiểu những sáo lộ này, nàng rơi vào võng tình rất nhanh đã bị hắn làm ý loạn thần mê.

Khi nàng cảm giác được mình bị ôm lên giường, rốt cục lấy lại tinh thần, đưa tay đẩy hắn:

- Ấu Chiêu còn ở bên ngoài.

- Tỷ tỷ tỷ phu tiểu biệt thắng tân hôn, phát sinh chút gì không phải thiên kinh địa nghĩa sao, lại nói, nàng cũng không phải chưa từng thấy, bị nàng biết lại có gì chứ.

Tổ An vừa trả lời vừa hôn lên cổ nàng.

Sở Sơ Nhan tim đập như hươu chạy, cảm thấy trong lời nói của đối phương có cái gì không đúng, nhưng trong lúc nhất thời lại không biết phản bác như thế nào.

Bị đối phương hôn đến động tình, bỗng nhiên toàn thân nàng cứng đờ, ánh mắt thanh lãnh nhiều một tia quyến rũ:

- Ngươi cái tên này...

Tổ An cúi đầu hôn hít thùy tai lóng lánh:

- Người khác đều cho rằng ngươi lạnh lùng như băng, chỉ có ta mới biết ngươi ấm áp như thế nào.

Sở Sơ Nhan chỉ là thiếu nữ ngây thơ, làm sao chịu được hắn đùa giỡn như vậy, rất nhanh liền quân lính tan rã.

Môi đỏ khẽ mở, nhẹ nhàng cắn vai hắn kháng nghị, bất quá lập tức bị cuồng phong mưa rào trả thù.

- Uhm… ân…

Đầu lưỡi của hai người dây dưa lấy nhau, giống như muốn khám phá trọn vẹn khoang miệng của đối phương.

Phải gần mấy phút sau, môi của hai người mới tách ra, trái tim của Sở Sơ Nhan đập thình thịch, vừa mắc cỡ vừa ngọt ngào.

- Sơ Nhan, giúp ta một chút đi.

Bàn tay của Tổ An nhẹ nhàng đẩy đầu của nàng xuống hạ thể của mình.

Sở Sơ Nhan rất nhanh phản ứng lại, biết hắn muốn nàng làm cái gì, có chút xấu hổ muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy ánh mắt cổ vũ của hắn, không khỏi trừng một cái, từ từ cởi đai lưng và y phục của hắn ra.

Chỉ tháng chốc, cự vật to lớn của hắn đã hoàn toàn lộ trong không khí, để Sở Sơ Nhan xấu hổ đến nguýt một cái, nhưng vẫn từ từ hé miệng ngậm lấy.

Lại nói Sở Ấu Chiêu chạy đến trong sân tỉnh táo một hồi, bị gió lạnh ban đêm thổi, gương mặt nóng lên dần dần khôi phục bình thường.

- Hừ, ta chỉ là thay tỷ tỷ tìm chứng cứ phạm tội, cần gì phải chột dạ chạy, hôm nay rõ ràng nhìn thấy hắn lấy ra ngọc bội kia, có phải hắn giấu ở trong không gian pháp khí hay không?

Xuất thân thế gia đại tộc, Sở Ấu Chiêu tự nhiên biết rõ túi trữ vật, tuy cái đồ chơi này trân quý, nhưng tỷ phu chưa hẳn không có.

Nghĩ tới đây nàng mặt mày hớn hở chạy về, nghĩ thầm nhìn lần này ngươi còn giấu chỗ nào.

Kết quả nàng thời điểm về phòng, phát hiện cửa phòng bị đóng lại, trong lòng nàng có chút kỳ quái, đang muốn tiến lên đẩy cửa, lại nghe bên trong truyền đến thanh âm của tỷ phu:

- Ta có một chiêu côn pháp từ trên trời giáng xuống, trước dạy ngươi thức thứ nhất… đầu gối đụng bả vai.

Sở Ấu Chiêu sững sờ, nghĩ thầm côn pháp từ trên trời giáng xuống là cái gì, còn có đầu gối sao có thể đụng bả vai?

Nghĩ tới hôm nay tỷ phu vừa đánh bại Bát phẩm Tề Vương thế tử, lại cùng Cửu phẩm đỉnh phong đánh lâu như vậy, khẳng định biết rất nhiều tuyệt học, ngay cả tỷ tỷ cũng muốn khiêm tốn thỉnh giáo.

Nàng biết tỷ tỷ xưa nay tâm cao khí ngạo, có lẽ bí mật thỉnh giáo trượng phu còn không có gì, nếu ở trước mặt người khác, sợ rằng sẽ thẹn quá hoá giận, ân, khi còn bé bị nàng đánh, hiện tại còn nhớ rõ đây.

Sau đó nàng cẩn thận từng li từng tí tiến tới, thông qua khe cửa nhìn trộm tỷ phu dạy tuyệt chiêu gì, kết quả mới nhìn một chút, nàng như bị bỏng nước sôi.

Khuôn mặt trắng nõn lần nữa nhiễm lên một tầng đỏ bừng.

- Tỷ phu thật là hỗn đản!

- Tỷ tỷ cũng là thứ bất tranh khí!

...

Nàng cắn chặt môi, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ.

Cách một hồi trên mặt nàng hiện ra vẻ giãy giụa, miệng thì thào nói:

- Lại nhìn một chút, một lần cuối cùng...

Bình Luận (0)
Comment