Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1277 - Chương 1277: Lỗ Lớn (2)

Chương 1277: Lỗ lớn (2) Chương 1277: Lỗ lớn (2)

- Vừa rồi cái gì nhìn không nên nhìn ngươi không phải đều nhìn sao, hiện tại biểu lộ như thế là sao?

Ngữ khí của Thái Tử Phi lại rất bình tĩnh, có điều bộ ngực hơi chập trùng chứng minh tâm tình nàng không có trấn định như bề ngoài.

Tổ An cười khổ:

- Vừa rồi chẳng qua là ngoài ý muốn.

Thái Tử Phi giang hai tay:

- Cầm y phục thay ta mặc.

Tổ An luôn cảm giác mình như bị đùa giỡn, bất quá tình cảnh này, hắn cũng không tiện nói gì, quy quy củ củ lấy cung trang tới.

Không thể không nói, y phục này đẹp mắt là đẹp mắt, nhưng xác thực rất rườm rà, muốn một người mặc là không thể nào.

Tổ An im lặng giúp nàng, toàn bộ quá trình sắc mặt của Thái Tử Phi luôn đỏ bừng.

Cách một hồi Thái Tử Phi khẽ mở môi son:

- Sự tình hôm nay, ta không muốn bất luận kẻ nào biết.

Tổ An ân một tiếng:

- Được rồi, sự kiện này ta sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.

- Ta hi vọng ngươi cũng quên đi.

Thái Tử Phi hít sâu một hơi.

- Tốt!

Tổ An không hề giống ngày bình thường miệng ba hoa, hắn biết đối phương rất xem trọng cái này, tự nhiên không thể nói đùa.

- Về sau ta sẽ tận lực đề bạt ngươi, cho ngươi càng nhiều tư nguyên, dùng để hồi báo hôm nay ngươi trợ giúp, về phần cái khác, ngươi không cần nghĩ, ta chung quy là Thái Tử Phi, ngươi ta thân phận có khác...

Lông mi của Thái Tử Phi khẽ run, hiển nhiên lúc này tâm tình rất hỗn loạn.

- Tốt!

Tổ An tiếp tục gật đầu.

Thái Tử Phi lộ vẻ do dự, cách một hồi nàng bỗng nhiên mở miệng nói:

- Ta và Thái Tử không có phu thê chi thực.

Tổ An sững sờ:

- Ngươi nói những thứ này làm gì?

Thái Tử Phi quay đầu, tựa hồ tức giận:

- Không có gì.

Lúc này trong lòng Tổ An cũng nổi lên sóng lớn, tuy trước đó ẩn ẩn có suy đoán, nhưng cũng chỉ suy đoán mà thôi, bây giờ được đối phương chính miệng thừa nhận, loại cảm giác kia là không giống nhau.

Càng làm cho hắn hiếu kỳ là, tại sao đối phương lại nói cái này?

Chẳng lẽ hôm nay mình anh hùng cứu mỹ, trái tim nàng luân hãm, sinh ra hảo cảm với ta?

Cũng đúng, lấy nhân phẩm, bề ngoài, năng lực của ta, nàng ưa thích thực rất bình thường.

Bất quá luôn cảm thấy nơi nào đó có điểm không đúng...

Nhìn hắn nửa ngồi giúp mình cột đai lưng, cái ót mơ hồ bại lộ ở trước mặt, Thái Tử Phi vốn đang thẹn thùng, trong mắt bỗng nhiên lóe lên hàn quang, trực tiếp rút ra một cây trâm, hung hăng đâm xuống.

Cây trâm hiện ra ánh sáng màu lam, hiển nhiên là quanh năm ngâm ở trong kịch độc, bị cắm trúng hẳn phải chết không nghi ngờ.

Bất quá cây trâm không có như nguyện cắm vào cái ót của Tổ An, mà dừng cách cái ót khoảng một tấc.

Không phải nàng thủ hạ lưu tình, mà là có hai ngón tay vững vàng kẹp lấy.

Thái Tử Phi biến sắc:

- Sao ngươi biết ta muốn giết ngươi!

Khoảng cách gần như vậy, lấy hữu tâm tính vô tâm, cơ hồ là căn bản không có cách nào phòng ngự, trừ khi đối phương một mực đề phòng.

Cổ tay của Tổ An rung lên, một cỗ nhu lực truyền ra, từ trong tay nàng túm lấy cây trâm, sau đó chậm rãi đứng lên.

- Nói thật, ngay từ đầu còn thật bị ngươi lừa.

Tổ An tiện tay ném cây trâm đi, thở dài một hơi.

- Thái Tử Phi cao quý xinh đẹp ở trước mặt ngươi, không giữ lại chút nào cởi y phục, thử hỏi trên đời có nam nhân nào chịu nổi dụ hoặc này?

- Cho dù là người lại cứng nhắc, chỉ sợ cũng sẽ cảm giác được Thái Tử Phi có ý với mình, mới có thể ở trước mặt mình cởi y phục. Thậm chí bắt đầu ý nghĩ kỳ quái, cảm thấy có thể cùng Thái Tử Phi kết xuống một đoạn tình duyên.

- Đặc biệt ngươi còn cường điệu nói mình và Thái Tử không phu thê chi thực, càng khiến người ta sinh ra tưởng tượng, cảm thấy chỉ cần thời cơ chín muồi, thì có thể thay thế Thái Tử trở thành nam nhân trên thực tế của ngươi.

- Vậy vì sao ngươi lại sinh ra hoài nghi!

Đây là sự tình Thái Tử Phi không hiểu nhất, phải biết trong tình báo, gia hỏa này cực kỳ tham hoa háo sắc, mình hi sinh lớn như vậy, không có đạo lý sẽ bị hắn nhìn thấu.

Tổ An thở dài:

- Nói cho cùng vẫn là Thái Tử Phi ngươi thông minh quá sẽ bị thông minh hại, ngươi thêm một câu mình vẫn là tấm thân xử nữ kia, thật quá tận lực.

- Nguyên bản hình tượng của ngươi ở trong lòng ta là cực kỳ cao quý, đồng thời trời sinh cao cao tại thượng, thậm chí ngay cả ngươi ở trước mặt ta, không hề cố kỵ cởi y phục xuống, cũng phụ họa loại tác phong nhất quán kia, nhưng hết lần này tới lần khác ngươi cường điệu nói mình và Thái Tử không có phu thê chi thực, thoáng cái biến thành thiếu nữ tình hoài, thật rất không hài hòa, làm ta không thể không nghĩ nhiều.

Biểu lộ của Thái Tử Phi lúc xanh lúc đỏ:

- Ta đã làm đến mức độ này, ngươi còn lãnh tĩnh phân tích như vậy, ngươi có phải là nam nhân nữa không!

Tổ An mỉm cười:

- Có phải là nam nhân hay không, trước đó ngươi không phải đã kiến thức đến?

Thái Tử Phi nghĩ đến hình ảnh sau khi tỉnh lại, thứ to lớn kia đã vào trong người mình một chút, biểu lộ nhất thời không được tự nhiên.

Tổ An nói tiếp:

- Từ khi ngươi giết mấy Tú Y Sứ Giả kia diệt khẩu, ta đã bắt đầu cảnh giác, phải biết mấy người kia không biết thân phận của ngươi, chỉ có một chút xíu khả năng tiết lộ, ngươi cũng giết bọn hắn, vậy ta là người đích thân sờ mó, còn hôn ngươi, ngươi sẽ yên tâm bỏ qua?

- Cho nên ngươi càng tốt càng ôn nhu với ta, ta lại càng lo lắng.

Tổ An cười ha ha.

- Đương nhiên, sở dĩ ta bị ngươi lừa gạt, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì ta mị lực quá lớn, nữ nhân dù xinh đẹp, nhìn thấy ta cũng sẽ không tự chủ được yêu ta, ta còn tưởng ngươi cũng như vậy.

Thái Tử Phi:

- ...

Gia hỏa này vô liêm sỉ thật vượt qua người thường tưởng tượng.

Bình Luận (0)
Comment