Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1278 - Chương 1278: Trả Thù Lao

Chương 1278: Trả thù lao Chương 1278: Trả thù lao

- Nữ nhân, ngươi nói ta nên xử trí ngươi như thế nào đây?

Tổ An duỗi tay nắm lấy cái cằm của nàng, muốn nâng đầu nàng lên.

Đáng tiếc Thái Tử Phi quật cường nghiêng đầu sang một bên, hiển nhiên trong tâm tràn ngập không cam lòng và phẫn nộ.

Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +233 +233 +233...

Thần sắc của Tổ An lạnh lẽo, trên tay dùng lực, thô bạo kéo đầu nàng quay lại:

- Nữ nhân, tựa hồ ngươi không có ý thức được tình cảnh bây giờ?

Thái Tử Phi cười lạnh:

- Thế nào, chẳng lẽ ngươi còn dám giết ta sao?

Tổ An nhướng mày, nói thật, sự tình này có chút khó xử, thân phận nàng quá đặc thù.

Cảm nhận được hắn do dự, Thái Tử Phi lóe qua ý cười khinh miệt:

- Ta nói ngươi không dám, nhanh thả ta ra, tất cả mọi người coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, trước đó hứa hẹn với ngươi đồng dạng hữu hiệu, ngày sau ta sẽ ra sức đề bạt ngươi, để ngươi một bước lên mây.

Tổ An thở dài:

- Không sai, hiện tại ta xác thực không có khả năng giết ngươi, nhưng ngươi khiêu khích ta, có biết ta còn có thể làm một chuyện khác với ngươi không.

- Chuyện gì?

Thái Tử Phi giật mình, có một loại cảm giác không ổn.

Tổ An cười tà, tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng:

- Hiện tại ta ở trong Đông Cung ngủ với ngươi, ngươi có thể thế nào?

- Ngươi dám!

Thái Tử Phi biến sắc, gia hỏa này quả nhiên là tham hoa háo sắc.

Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +444 +444 +444...

Tổ An nhún vai:

- Vì sao ta không dám, dù sao lúc này chỉ có ngươi biết ta biết, lấy tính cách của ngươi, coi như ta thật chơi ngươi, ngươi vì thân phận Thái Tử Phi, vì Bích gia, còn có vì dã tâm của ngươi, ngươi cũng sẽ không lộ ra, ta nói đúng không?

Sắc mặt của Thái Tử Phi âm tình biến ảo, tuy nàng không nguyện ý thừa nhận, nhưng gia hỏa này nói hơn phân nửa là tình hình thực tế, mình thật có thể cá chết rách lưới tố giác hắn sao?

Như thế chính nàng cũng xong, Bích gia cũng xong.

Thấy biểu lộ của nàng không ngừng biến hóa, Tổ An cười lạnh, trực tiếp đè nàng xuống giường, nặng nề hôn lên.

- Ô ô ô...

Thái Tử Phi liều mạng giằng co.

Chỉ là làm sao chống cự được?

Thân thể của Thái Tử Phi run rẩy, trong miệng phát ra tiếng ô ô kháng cự.

Tổ An chăm chú ôm lấy Thái Tử Phi, đẩy tay nàng ra, tay trái luồng vào vạc áo bắt lấy một bên ngực, ra sức xoa bóp, khiến cho bộ ngực mềm mại của nàng không ngừng biến hình, tay kia thì ở trên eo bụng chơi đùa, ở bên tai nàng thấp giọng nói:

- Ngươi nghĩ ta dám không?

Khuôn mặt của Thái Tử Phi tái nhợt, lại đỏ như muốn nhỏ ra huyết, thở gấp nói:

- Ngươi điên rồi, nhanh buông ta ra.

Bỗng dưng thân thể nàng run lên, bởi vì Tổ An hôn lên cổ nàng, đầu lưỡi xảo diệu liếm lấy, nhẹ nhàng liếm làn da trắng nõn ở phía sau cổ, cảm giác tê ngứa làm toàn thân nàng mềm yếu, trong nội tâm chấn động.

Nàng lại kháng cự giãy giụa, chỉ là vô dụng, lực lượng của Tổ An vượt qua nàng quá nhiều.

Tổ An chậm rãi từ sau cổ của Thái Tử Phi dời lên, đến sau tai của nàng, dùng đầu lưỡi liếm láp vành tai mềm mại, làm nàng mắc cỡ đến khuôn mặt nóng lên, đột nhiên Tổ An há mồm cắn vành tai, toàn thân nàng lập tức run rẩy, theo bản năng há miệng ngâm khẽ.

- Ân… không… nhanh thả ta ra…

Dục niệm thúc đẩy, Tổ An vạch vạc áo ra, một bên hôn hít bộ ngực trần của nàng, một bên đưa tay xuống, hất làn váy lên, trượt vào trong quần lót, lập tức đụng phải rừng rậm màu đen mềm mượt kia.

Thái Tử Phi muốn thét lên kinh hãi, chỉ là thanh âm còn chưa kịp ra, đã bị nàng dùng tay bịt lại.

Hắn nói đúng, mình dám để lộ sự tình này sao?

Trong lòng nàng uất ức, ánh mắt đỏ bừng muốn khóc.

- Đừng, ngươi điên rồi, chuyện vừa rồi ta xin lỗi còn không được sao…

Nàng không nghĩ tới nàng không kiên quyết phản kháng, lại càng thêm kích thích dục vọng của Tổ An.

Hắn lạnh lùng nói:

- Hiện tại mới biết sợ, đã muộn.

Thái Tử Phi kinh hoảng, ra sức kéo tay hắn ra khỏi hạ thân của mình.

- Đừng, không được sờ chỗ đó...

Tay của Tổ An bị Thái Tử Phi lôi ra khỏi quần lót, nhưng bàn tay ôm eo nhỏ vẫn còn lướt ở trên bụng, tiếp tục làm ác.

Bị Tổ An đùa bỡn, Thái Tử Phi giống như bị rút hết sức lực, nửa người trên hơi ngửa ra sau, mái tóc tản ra, tư thái hoàn mỹ bày không bỏ sót.

Hai mắt của Tổ An đăm đăm, cúi đầu hôn lên môi Thái Tử Phi, đầu lưỡi rất nhanh liền xông vào trong miệng nàng, tùy ý càn quét. Cái lưỡi đinh hương của Thái Tử Phi ra sức tránh né, nhưng bị Tổ An quấn lấy, hương tân ám độ, hai đầu lưỡi không ngừng quấn quanh, xoay tròn chung một chỗ.

Thái Tử Phi mấp máy mũi, thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ say lòng người, trong mắt phượng bắn ra diễm quang mê ly, đôi tay như bạch ngọc đã vô lực đẩy đối phương ra.

Nửa người trên của Tổ An chăm chú đè lên người Thái Tử Phi, để cho bộ ngực sữa của nàng và bộ ngực của mình dán chung một chỗ, làm cho cơ bắp rắn chắc của mình đè xuống viên thịt to tròn mà săn chắc kia, cảm giác tê dại lập tức truyền khắp toàn thân.

Khuôn mặt của Thái Tử Phi ửng hồng, toàn thân bủn rủn xụi lơ ở dưới người Tổ An, thỉnh thoảng phát ra một tiếng yêu kiều.

- Uhm… a…

Tổ An hơi nhích người lên, con mắt tỏa sáng nhìn da thịt trắng noãn kiều nộn của Thái Tử Phi, bộ ngực kiêu ngạo đứng thẳng, hai núm vú hồng hào nhô lên như mời gọi. Thân thể trơn bóng lại mềm mại để cho tâm thần của Tổ An chập chờn, không khỏi cúi xuống hôn, cả cái đầu vùi sâu vào khe ngực, hít lấy mùi cơ thể thơm ngát của nàng.

- Đừng… sau khi sự tình xảy ra, Tông Nhân Phũ nhất định sẽ kiểm tra thân thể của ta, chúng ta không thể…

Bình Luận (0)
Comment