Tổ An dừng lại, tỉ mỉ quan sát, phát hiện là một đám Tú Y Sứ Giả mai phục ở xung quanh, cầm đầu lại là Chu Tà Xích Tâm.
Trong lòng hắn lộp bộp, nghĩ thầm chẳng lẽ mình lộ ra sơ hở gì?
Hắn vô ý thức muốn xoay người bỏ chạy, dù sao cùng Thái Tử Phi trần truồng ôm nhau, cho dù bị hãm hại cũng là tử tội.
Có điều hắn lập tức tỉnh táo lại, đối phương chạy đến nơi đây bắt người chưa chắc có chứng cớ xác thật, mình chạy ngược lại ngồi vững tội danh.
Mấu chốt là bây giờ cấm quân của hoàng cung đã triệt để điều động, cửa cung đóng rồi, hắn chưa hẳn đi ra ngoài được.
Hắn hít sâu một hơi, trấn định đi qua.
Hắn vừa mới thò đầu ra, trong bụi cỏ lập tức nhảy ra một đám Tú Y Sứ Giả bao bọc vây quanh hắn.
- Các vị làm cái gì thế?
Tổ An trầm giọng hỏi.
Chu Tà Xích Tâm đi tới, ánh mắt có chút phức tạp:
- Kim bài Thập Nhất, theo chúng ta đi một chuyến, có chuyện cần ngươi hỗ trợ điều tra.
- Sự tình gì?
Tổ An bình tĩnh hỏi thăm.
Chu Tà Xích Tâm liếc hắn một cái, cũng không trả lời, chỉ phất tay tỏ ý bộ hạ:
- Mang đi!
Tổ An không có phản kháng, có một nửa bước Đại Tông Sư ở chỗ này, hắn phản kháng không có ý nghĩa.
Rất nhanh hắn bị mang về Tú Tầu, đại bản doanh của Tú Y Sứ Giả ở trong cung...
Hắn được đưa tới lòng đất, Chu Tà Xích Tâm ra hiệu người khác rời khỏi, tự mình đơn độc thẩm vấn.
Những Tú Y Sứ Giả khác hơi kinh ngạc, phải biết dựa theo thông lệ, thẩm vấn phạm nhân nhất định phải nhiều người quan sát, như vậy là vì quản thúc lẫn nhau, tránh cho có ít người trong ngoài cấu kết thông đồng khẩu cung.
Bây giờ Đại thống lĩnh như vậy là phạm vào kỵ húy.
Bất quá uy vọng của Chu Tà Xích Tâm cực cao, hơn nữa lần này thẩm vấn lại là Kim bài Thập Nhất cực kỳ thần bí, mọi người cũng không nói gì, ngoan ngoãn lui ra ngoài.
Đợi tất cả mọi người rời đi, Chu Tà Xích Tâm đi tới trước mặt Tổ An ngồi xuống, yên tĩnh nhìn hắn.
Lúc này Tổ An đã lấy mặt nạ xuống, dù sao đối phương cũng biết thân phận của hắn:
- Đại thống lĩnh, ta đến cùng phạm vào chuyện gì, tại sao lại bắt ta?
Lúc này bỗng nhiên Chu Tà Xích Tâm vỗ bàn:
- Lớn mật! Ngươi cũng dám nhúng chàm Thái Tử Phi!
Tổ An nhất thời "sợ hãi" :
- Đại thống lĩnh, lời này nói từ đâu, đây chính là tội tru di cửu tộc, không thể nói đùa.
- Ai nói đùa với ngươi?
Sắc mặt của Chu Tà Xích Tâm âm trầm.
- Có người tố cáo ngươi và Thái Tử Phi riêng tư gặp mặt tằng tịu với nhau, có việc này không?
- Tuyệt đối không có, coi như ngươi không tin ta, chẳng lẽ còn không tin Thái Tử Phi?
Tổ An vội vàng nói.
- Ta mới đến hoàng cung bao lâu, Thái Tử Phi là người như thế nào, làm sao lại xem trọng ta? Không biết là tên đáng giết ngàn đao nào bịa đặt sinh sự, sinh con không có lỗ đít a.
Hắn biết hơn phân nửa là Thạch Tuấn, nhưng hắn không thể nói, bởi vì chỉ có đương sự mới biết là Thạch Tuấn dẫn người lùng bắt bọn họ.
Kiếp trước xem nhiều phim như vậy, hung thủ luôn ở trong lúc vô tình nói lỡ miệng, cho nên hiện tại mỗi câu đều nghĩ sâu tính kỹ.
- Ngươi đừng quản là ai tố cáo ngươi, phải biết tố cáo ngươi không chỉ một người, có cung nữ có thị vệ có thái giám, bọn họ tận mắt nhìn thấy.
Chu Tà Xích Tâm lạnh lùng nói.
- Không có khả năng, ta tuyệt đối không làm loại chuyện này, mong Đại thống lĩnh minh giám!
Tổ An nghĩ thầm thời điểm mình chạy đi, những người kia nhiều lắm là trông thấy bóng lưng, không có khả năng thấy rõ mặt, Thái Tử Phi một mực chôn mặt ở trong ngực mình, thì càng không có khả năng bị nhìn thấy.
Xem ra những người tố cáo kia là bị hắc thủ sai sử.
- Vậy vì sao trời tối ngươi không xuất cung?
Chu Tà Xích Tâm tiếp tục truy vấn.
- Lúc đó ta thấy sắc trời muộn, liền nghĩ lưu lại tiểu viện, dù sao ta ở bên ngoài cũng chỉ một người, còn không bằng lưu lại hoàng cung xem náo nhiệt.
Tổ An giải thích nói.
- Lưu lại hoàng cung xem náo nhiệt?
Chu Tà Xích Tâm tức điên.
- Ngươi coi hoàng cung là địa phương nào, nơi này không phải hậu phi chính là công chúa, nam nhân làm sao có thể tùy tiện ngủ lại trong cung?
Tổ An lầu bầu nói:
- Ta không phải có thân phận Tú Y Sứ Giả sao, không dùng thì phí.
Chu Tà Xích Tâm:
- ...
Hắn hít sâu một hơi:
- Vậy vì sao vừa rồi chúng ta tìm ngươi, ngươi không có mặt, đêm hôm khuya khoắt ngươi đi đâu?
Tổ An nói:
- Ta ở trong cung tùy tiện đi loanh quanh, ta mới đến hoàng cung, không quen thuộc địa hình, lo lắng lại xuất hiện sự kiện thích khách, cho nên phòng ngừa chu đáo, trước quen thuộc địa hình hoàng cung, miễn cho về sau xảy ra chuyện giống như con ruồi không đầu.
- Đêm hôm khuya khoắt ngươi đi dạo trong hoàng cung?
Chu Tà Xích Tâm tức giận đến bật cười.
- Lúc trước ta nói như thế nào, trong hoàng cung đều là quý nhân, không thể tùy ý đi lại để tránh hiềm nghi ngươi không biết sao?
- Ta không phải nhàn đến phát chán sao, mới ra ngoài tùy tiện đi một chút, ai ngờ sẽ bị hoài nghi.
Tổ An vội vàng nói.
- Đại thống lĩnh, tuy ta đến Đông Cung không bao lâu, cũng quen thuộc Thái Tử Phi, nhưng lấy ta lý giải, nàng tuyệt đối sẽ không cùng nam nhân khác làm ra loại sự tình cẩu thả kia.
Chu Tà Xích Tâm hừ lạnh:
- Nếu không phải tin tưởng phẩm tính của Thái Tử Phi, ngươi cho rằng hoàng thượng sẽ để ta hỏi ngươi nhiều lời như vậy?
Tổ An giật mình:
- Nguyên lai là hoàng thượng muốn hỏi ta.
- Ngươi cho rằng thế nào, xảy ra đại sự như vậy, hoàng thượng làm sao có thể mặc kệ không hỏi.
Chu Tà Xích Tâm trầm giọng nói.
- Trải qua chúng ta phân tích, hơn phân nửa là ngươi và Thái Tử Phi bị người thiết kế, bây giờ ngươi thành thành thật thật nói cho ta ngươi và Thái Tử Phi phát sinh cái gì, ta mới có thể phối hợp các ngươi khắc phục hậu quả.