Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1288 - Chương 1288: Chứng Cớ Rành Rành

Chương 1288: Chứng cớ rành rành Chương 1288: Chứng cớ rành rành

Người kia khẳng định có vấn đề!

Tổ An phản ứng đầu tiên là có người muốn diệt khẩu, nhưng hắn không xác định được đến cùng là ai muốn diệt khẩu.

Hiềm nghi lớn nhất là Quách Chí, dù sao thiên lao là địa bàn của hắn, muốn động thủ không có người nào phù hợp hơn được.

Cho nên lúc đó hắn không dám lộ ra, chỉ có thể giả bộ trúng độc.

Thời điểm Quách Chí đến, toàn thân hắn sớm đã đề phòng, để phòng hắn thấy mình không chết sẽ bổ thêm một đao.

Nhưng khi đối phương bức độc cho hắn, hắn lặng lẽ vận chuyển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết, một khi chân khí của Quách Chí muốn thương tổn hắn, sẽ lập tức hút sạch đối phương, thế nhưng không nghĩ tới chân khí của đối phương công chính bình thản, thật là giúp hắn bức độc.

Dù như thế hắn cũng không dám khinh thường, chỉ có chờ bọn người Khương Bá Dương đến mới dậy.

Bây giờ hắn là ai cũng không tin được, so sánh mà nói Khương Bá Dương ngược lại có thể tin một chút, dù sao cũng có tầng quan hệ của mỹ nhân hiệu trưởng.

Đương nhiên hắn cũng sẽ không bởi vì cái này mà hoàn toàn tín nhiệm đối phương, chủ yếu là cân nhắc đến ba Cửu Khanh đại biểu cho thế lực khắp nơi, bọn họ giám sát quản thúc lẫn nhau, ai cũng không có cách nào ra tay.

Mộ Dung Đồng nhướng mày:

- Tổ An, ngươi làm cái quỷ gì.

Tổ An thở dài một hơi, chỉ chỉ chén cơm ở xa xa:

- Có người muốn độc chết ta.

- Cái gì!

Mấy người biến sắc, Tổ An là ai, bây giờ là khâm phạm liên quan đến Thái Tử Phi, vô số ánh mắt theo dõi hắn, người nào sẽ giết hắn? Người nào dám giết hắn?

Khương Bá Dương vô ý thức nhìn về phía hắn chỉ, nhìn thấy trong cỏ khô cất giấu đống cơm kia, hạt cơm vung vãi, trên mặt hắn nhất thời lộ ra vẻ thống khổ.

Chân Học Nghĩa và Mộ Dung Đồng quay đầu, ngay cả Quách Chí cũng liếc hắn một cái, bởi vì trong nháy mắt đó, bọn họ cảm nhận được trên người đối phương bộc phát ra khí tức bạo tẩu.

A, tại sao gia hỏa này lại tức giận như vậy?

Đến cùng là phẫn nộ có người diệt khẩu, hay bởi vì Tổ An? Chẳng lẽ hắn và Tổ An còn có giao tình mà chúng ta không biết?

Mộ Dung Đồng nói:

- Nhanh, kiểm nghiệm độc tính bên trong.

Không có khả năng Tổ An nói có độc thì có độc, bọn họ không thể bị nắm mũi dẫn đi.

Trong thiên lao giam giữ phạm nhân trọng yếu, ẩm thực tự nhiên có nhân sĩ chuyên môn kiểm tra, rất nhanh người kia liền đến, cầm ngân châm thử, sau đó cầm một chút cơm ngửi ngửi, thậm chí còn dùng đầu lưỡi liếm liếm.

Tổ An nhìn mà khóe miệng co giật, gia hỏa này không khỏi quá chuyên nghiệp rồi, chẳng lẽ nơi này có một đống cứt, hắn cũng phải nếm thử mới có thể phán đoán là đống cứt?

Ngục tốt nhanh chóng phun đồ vật ra, đứng dậy nói:

- Trong cơm có Bách Quỷ Bất Tử Thảo, tuy thuốc này không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng có thể khiến người ta đánh mất thần chí, trở thành người vô dụng.

Nghe được kết quả này, sắc mặt mọi người đều rất ngưng trọng, đối phương không có trực tiếp độc giết Tổ An, là lo lắng như vậy hậu quả quá nghiêm trọng? Bất quá để trở thành người vô dụng, cũng coi như một loại diệt khẩu khác.

Tông Chính Chân Thủ Nghĩa rốt cục lên tiếng, lạnh lùng nhìn Quách Chí:

- Hôm nay ai đưa cơm cho Tổ An?

Quách Chí vội vàng triệu tập người đến tra hỏi, sau cùng sắc mặt thay đổi mấy lần:

- Có một người mới điều qua, hiện tại đã không thấy tăm hơi.

- Hỗn trướng, vậy mà để người công khai hành hung ở trong thiên lao, cái Hữu Vệ tướng quân này của ngươi không muốn làm nữa sao!

Khương Bá Dương vốn đè ép hỏa khí, lại nhìn mái tóc rối bời của Chân Thủ Nghĩa, cảm thấy lực lượng trong cơ thể kiềm nén không được nữa, Quách Chí liền thành nơi trút giận, bắt lấy chửi mắng.

Quách Chí đổ mồ hôi lạnh, biểu lộ tràn ngập xấu hổ:

- Ta đi điều tra người kia là ai.

Hắn chưa chắc là sợ Khương Bá Dương, tuy quan chức của đối phương cao hơn hắn, nhưng lẫn nhau không lệ thuộc, căn bản không quản được hắn, chủ yếu là ở hắn địa bàn của xảy ra chuyện lớn như vậy, Hoàng Đế trách cứ xuống hắn cũng gánh không nổi.

Hơn nữa trước đó còn cùng Tổ An xưng huynh gọi đệ, kết quả xém chút để hắn xảy ra chuyện, trên mặt không nhịn được.

Lúc này Khương Bá Dương mới hơi hòa hoãn, bất quá phòng giam lộn xộn hắn không ở lại được, vội vàng xoay người rời đi, tỏ ý ngục tốt đưa Tổ An đến phòng thẩm vấn.

Thời điểm mấy người đi vào, Khương Bá Dương đã ngồi ngay ngắn trước bàn, tất cả mọi thứ trên bàn đều bày chỉnh chỉnh tề tề, thậm chí ngay cả mặt bàn cũng không nhuốm bụi trần.

Chân Học Nghĩa và Mộ Dung Đồng liếc nhìn, gia hỏa này làm sao làm được.

Lúc này Khương Bá Dương hắng giọng:

- Tổ An, ngươi trúng độc tình huống thế nào, cần truyền thái y tới không?

Chân Học Nghĩa và Mộ Dung Đồng càng chắc chắn, gia hỏa này quả nhiên có quan hệ với Tổ An.

Tổ An đáp:

- Đa tạ Khương đại nhân, việc quan hệ tới danh dự của Thái Tử Phi, coi như ta trúng độc, cũng sẽ hết sức phối hợp các vị đại nhân.

Mấy Cửu Khanh thần sắc cổ quái, gia hỏa này thật vô sỉ, ai nhìn không ra hắn không có trúng độc.

Khương Bá Dương cũng bị sặc một chút:

- Vậy thì tốt, ngươi có biết người nào có khả năng xuống tay với ngươi nhất không.

Tổ An thở dài:

- Cái này nói ra thì nhiều, ta dám nói, các ngươi dám ghi chép sao?

Mộ Dung Đồng hừ lạnh:

- Chớ có ra sức khước từ, có cái gì thì nói cái đó, chẳng lẽ còn sợ ba chúng ta không có cách nào làm chủ?

Tổ An mỉm cười:

- Vậy ta nói, cái thứ nhất có khả năng xuống tay với ta là Mộ Dung đại nhân, mọi người đều biết, Mộ Dung đại nhân là bởi vì ta mà mất chức Ti Đãi Giáo Úy.

Mộ Dung Đồng giận dữ:

- Hỗn trướng, ngươi tính là cái gì, đây là triều đình điều động người bình thường, làm sao có thể bởi vì ngươi mà lên?

Bình Luận (0)
Comment