Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1290 - Chương 1290: Ta Có Một Bằng Hữu

Chương 1290: Ta Có Một Bằng Hữu Chương 1290: Ta Có Một Bằng Hữu

Tổ An nói:

- Cái này ngươi cần phải đến hỏi Thái Tử Phi, ta làm sao biết?

Mộ Dung Đồng cả giận nói:

- Ngươi miệng lưỡi bén nhọn, xem ra không dùng hình là không được!

Tổ An trầm giọng nói:

- Mộ Dung đại nhân muốn Thái Tử Phi và ta có tội như vậy? Không biết là có rắp tâm gì.

- Chớ có nói xấu bản quan.

Hiện tại Mộ Dung Đồng đã quen gia hỏa này thỉnh thoảng trong lời nói có gai.

- Bản quan chỉ vì tra án mà thôi.

- Nếu vì tra án, vậy còn không đơn giản?

Tổ An nói.

- Các ngươi có thể tìm lão ma ma kinh nghiệm phong phú đi kiểm tra thân thể của Thái Tử Phi, xem nàng có dấu vết bị nam nhân xâm phạm hay không, không phải rất dễ dàng điều tra được sự thật?

Nghe hắn nói, trong phòng nhất thời rơi vào an tĩnh, mấy người trao đổi ánh mắt, sau đó Mộ Dung Đồng quát:

- Ngươi nói có lực lượng như thế, có phải đã biết Thái Tử Phi là xử nữ, mới cố ý để cho chúng ta đi thăm dò.

Tổ An "kinh ngạc" :

- Cái gì, Thái Tử Phi vẫn còn tấm thân xử nữ? Nàng và Thái Tử thành thân lâu như vậy…

Hắn cũng có chút bội phục mình, hắn đương nhiên sẽ không thừa nhận mình từ trong miệng các ngục tốt đã biết được những sự tình này.

Mộ Dung Đồng hừ lạnh:

- Nếu không phải biết, tại sao lại tự tin tra không ra cái gì? Có phải thời điểm hẹn hò thầm kín với Thái Tử Phi, nàng nói cho ngươi biết hay không?

Chân Học Nghĩa nhướng mày, có chút không vui nhắc nhở:

- Mộ Dung Hiền đệ chú ý ngôn từ.

Lúc này Tổ An mới đáp:

- Ta không biết tình huống của Thái Tử Phi, nhưng muốn tra có bị xâm phạm hay không không cần nàng là xử nữ nha, có thể kiểm tra phải chăng kín kẽ.

- Kín kẽ?

Mấy chủ thẩm ánh mắt mờ mịt, bất quá bọn hắn sống nhiều năm như vậy, trước kia ai không đi qua thanh lâu, bây giờ tóc đã trắng, là lão tài xế danh xứng với thực, lập tức liền hiểu được, từng cái nhìn về phía Tổ An, ánh mắt có chút quỷ dị, gia hỏa này thật là một nhân tài, từ ngữ này còn có thể dùng như vậy?

Tổ An có chút kỳ quái ánh mắt của bọn họ, bất quá vẫn tiếp tục nói:

- Trừ cái đó ra còn có thể kiểm tra đồ lót của Thái Tử Phi có dịch thể của nam nhân lưu lại không, bên trong thân thể có tinh dịch không, mùi vị kia là không cách nào gạt được, kiểm tra những thứ này tự nhiên có thể phán đoán ta và Thái Tử Phi có trong sạch không.

Khương Bá Dương tằng hắng một cái:

- Những thứ này trong cung đều điều tra, Thái Tử Phi xác thực trong sạch không tì vết, nhưng...

Lúc này Mộ Dung Đồng tiếp nói:

- Nhưng còn có một loại tình huống, là thời điểm các ngươi đang muốn cẩu thả bị người phát hiện, cho nên mới bị ngăn cản, không thể triệt để chứng minh giữa các ngươi là trong sạch.

Tổ An giang hai tay:

- Ngươi đã nghĩ như vậy, thì ta không có cách nào.

Đồng thời trong lòng âm thầm thán phục, Mộ Dung Đồng và Khương Bá Dương không hổ là cao thủ tra án, bọn họ đã đoán được quan hệ của mình và Thái Tử Phi tám chín phần mười. Chúng ta trừ thật đút vào, thì đúng là cái gì cũng làm qua nha.

Lúc này Chân Học Nghĩa mở miệng:

- Hai vị thấy thế nào?

Khương Bá Dương trầm giọng nói:

- Từ đủ loại dấu hiệu, Tổ An hẳn là bị vu oan.

Trong lòng Tổ An ấm áp, không hổ là phụ thân của mỹ nhân hiệu trưởng, biết quan tâm con rể tương lai.

Lúc này Mộ Dung Đồng hừ lạnh:

- Nhưng không thể loại trừ khả năng hắn và Thái Tử Phi cấu kết.

Tổ An nghĩ thầm hôn sự của tôn nữ ngươi và Ấu Chiêu ta không đồng ý, xem ngươi về sau làm sao bây giờ!

Chân Học Nghĩa nói:

- Đều có đạo lý, lại khuyết thiếu chứng cứ quan trọng, xem ra chỉ có thể tìm người kia.

- Không sai, hắn xuất mã, hết thảy chân tướng sẽ rõ ràng.

Khương Bá Dương cũng gật đầu phụ họa.

Mộ Dung Đồng do dự:

- Thế nhưng xưa nay hắn không tham gia những việc này, chưa hẳn chịu đáp ứng.

Chân Học Nghĩa cười hắc hắc:

- Việc này liên quan đến Thái Tử Phi, đã kéo theo nền tảng lập quốc, hắn không đáp ứng cũng phải đáp ứng.

Tổ An nghe mà không hiểu ra sao:

- Các ngươi nói ai vậy?

- Hoàng Gia Học Viện Tế Tửu Trần Tư.

Mộ Dung Đồng cười lạnh.

- Trần tế tửu am hiểu xem khí sắc, có thể phân biệt nhân tâm, không có bất kỳ người nào có thể nói láo ở trước mặt hắn.

Tế Tửu đại khái tương đương với hiệu trưởng, bất quá quyền lực lớn hơn hiệu trưởng ở hậu thế nhiều.

Tổ An giật mình, còn có Bug như vậy?

Nghe ý tứ của bọn hắn, Trần Tư kia tương đương với máy phát hiện nói dối chuẩn xác trăm phần trăm?

Trên mặt Mộ Dung Đồng hiện ra nụ cười khoái ý:

- Ngươi tim đập nhanh hơn, xem ra ngươi rất sợ hãi?

Trong lòng Tổ An run lên, bọn gia hỏa này đều là cao thủ, cảm quan nhạy bén như thế, có điều hắn phản ứng cũng nhanh, lập tức cười nói:

- Không phải sợ hãi, mà là kích động, rốt cục có thể trả lại trong sạch cho ta, có thể để Tế Tửu đại nhân mau lại đây thẩm vấn ta hay không?

Nhìn hắn hưng phấn, ngay cả Mộ Dung Đồng cũng không tự tin, chẳng lẽ gia hỏa này thật không thẹn với lương tâm?

Mấy người bọn họ rời đi, muốn thương nghị vụ án bẩm báo Hoàng Đế, đồng thời còn muốn mời Tế Tửu đại nhân rời núi.

Tổ An lại được mang về phòng giam, đồ vật trong phòng đã được quét sạch sẽ, Quách Chí còn cố ý lệnh ngục tốt một tấc cũng không rời thủ ở bên ngoài, lo lắng lại bị người ám toán.

Chu Tà Xích Tâm cũng nghe tin chạy đến, phái một đội Tú Y Sứ Giả giám sát.

Bây giờ song phương quản thúc lẫn nhau, vậy thì thật là một con ruồi cũng không bay vào được.

Nhìn những Tú Y Sứ Giả kia, Tổ An rơi vào trầm tư, xem ra muốn giết ta xác thực không phải Hoàng Đế, như vậy rốt cuộc là ai?

Bình Luận (0)
Comment