Còn có máy phát hiện nói dối Tế Tửu kia làm sao xử lý, thực ra mình cũng không quá sợ hắn, có phím Print, tổng sẽ có biện pháp ứng phó, chẳng qua là tác dụng phụ lớn mà thôi.
Có điều hắn có thể thông qua khảo nghiệm, bên Thái Tử Phi làm sao bây giờ?
Vạn nhất bọn họ để Trần tế tửu chạy tới khảo nghiệm Thái Tử Phi, không phải sẽ lộ tẩy sao?
Nghĩ tới đây trong lòng hắn bực bội, đáng tiếc bây giờ bị vây ở trong lao ngục, không thể làm gì được.
Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, ý thức được rất lâu rồi không có rút thưởng, hiện tại nhàn rỗi không chuyện gì làm, sao không rút thưởng xem.
Hắn tính một chút, tổng cộng có 358.655 điểm nộ khí, không thể không nói, sau khi đến kinh thành, tu vi những người kia cao, mỗi người cung cấp điểm nộ khí cũng nhiều.
Nhìn xung quanh, thấy ngục tốt và Tú Y Sứ Giả đều không có chú ý tới mình, lúc này mới bắt đầu rút thưởng.
Cảm ơn tham dự... Cảm ơn tham dự... Cảm ơn tham dự...
Đột nhiên con trỏ dừng lại ở trên phím chữ cái P.
Chúc mừng rút trúng kỹ năng:
- Ta Có Một Bằng Hữu!
Thần sắc của Tổ An cổ quái, nhìn chằm chằm giới thiệu.
- Ta Có Một Bằng Hữu giới thiệu: Trên đời này có một bằng hữu thần bí nhất, trượng nghĩa nhất, vô luận là thời điểm ngươi muốn chứng minh lời nói của mình đáng tin, hay có sự tình gì khó mở miệng, không muốn bại lộ mình, hắn đều sẽ xuất hiện giúp ngươi hoàn mỹ gánh nồi. Không có người thực sự từng gặp hắn, nhưng hắn lại chân thực xuất hiện ở trong sinh hoạt của mỗi người.
- Hiệu quả sử dụng: Khi ngươi nói lời dạo đầu Ta Có Một Bằng Hữu, như vậy tất cả mọi người sẽ biết ngươi không có bằng hữu gì, cái bằng hữu kia của ngươi thực ra chính là mình.
Tổ An nhìn mà mộng bức, tình huống như thế nào?
Kỹ năng này không phải phế vật sao?
Coi như không có kỹ năng này, chỉ cần ta nói Ta Có Một Bằng Hữu, tất cả mọi người sẽ biết ta nói chính là mình? Vậy còn muốn cái kỹ năng này làm gì?
Hố cha a!
Lúc này Tổ An mới nhớ, hệ thống xuất phẩm kỹ năng đều khốn nạn như vậy.
Rút được một kỹ năng không có trợ giúp gì, tâm tình của hắn không quá tốt, đành phải bắt đầu cầu Thần bái Phật phù hộ mình có thể rút trúng một thứ có thể giải quyết khốn cảnh trước mắt.
Cảm ơn tham dự... Cảm ơn tham dự... Cảm ơn tham dự...
Nhìn một đống chữ kia, mí mắt của hắn nhảy lên, thẳng đến sau cùng vẫn không có rút được kỹ năng hoặc đạo cụ gì mới.
Hắn chỉ có thể bùi ngùi thở dài, bình thường không thắp hương, lâm thời ôm chân phật quả nhiên không có tác dụng.
Sau cùng tổng cộng rút được 331 trái Nguyên Khí Quả, dựa theo xác suất 10:1 trước kia, hôm nay thật sự là có chút tệ.
Tổ An nhìn bốn phía, thấy không có người chú ý tới bên này, hắn vẫn không yên lòng, đi tới một góc hẻo lánh, dùng thân hình mình ngăn trở tầm mắt, vụng trộm triệu hoán Đát Kỷ ra, đút những Nguyên Khí Quả kia cho nàng ăn.
Khí tức của Đát Kỷ một đường kéo lên, đột phá đến Lục phẩm.
Lúc này tâm tình của Tổ An mới thoáng tốt đẹp, nghĩ đến lại tích lũy mấy đợt điểm nộ khí, nếu có thể để Đát Kỷ thành Tông Sư, thậm chí Đại Tông Sư, vậy mình chẳng phải có thể đi ngang?
Mặc dù bây giờ thực lực của hắn không tệ, nhưng trong kinh thành Thất phẩm không bằng chó, Bát phẩm đi đầy đất, thật sự là không đáng chú ý.
Nghĩ tới đây hắn muốn khóc, mình liều mạng tu luyện, kết quả tốc độ lên cấp của Đát Kỷ lại vượt xa hắn, còn có thiên lý hay không.
Lúc này trong lòng hắn hơi động, vội vàng thu hồi Đát Kỷ đi.
Một giây sau, Quách Chí đã xuất hiện ở bên ngoài phòng giam:
- Tổ huynh đệ, ngươi không sao chứ?
- Không có việc gì, ta ở chỗ này tưới nước mà thôi.
Thân thể Tổ An cố ý run run, sau đó kéo quần.
- Không có việc gì thì tốt, có việc nhớ gọi người.
Quách Chí dò xét một phen, thấy không có dị trạng mới rời đi.
- Kỳ quái, vừa rồi tựa hồ cảm nhận được nơi này có khí thế ba động, chẳng lẽ là ảo giác?
Tổ An âm thầm cảnh giác, xem ra sau này phải cẩn thận nhiều hơn nữa, Đát Kỷ bị người nhìn thấy, truyền đến tai Chu Tà Xích Tâm, thì sẽ rất phiền phức.
Sau đó hắn nằm ở trên giường, bắt đầu nhìn lại tất cả sự kiện lần này...
Thời gian bất tri bất giác trôi qua, mấy ngày kế tiếp đều không còn thẩm vấn, hắn ở trong phòng giam bực bội đến sắp phát khùng.
May mắn trong thời gian này Sở Sơ Nhan thỉnh thoảng đến thăm, còn mang đến cho hắn rất nhiều tin tức:
- Những ngày này trên triều cãi lộn kịch liệt, bởi vì một mực không có chứng cứ, quan viên của Thái Tử nhất mạch bắt đầu toàn diện phản kích, nói là có người vu oan giá họa, tâm kia đáng tru, yêu cầu nghiêm tra hắc thủ.
- Tề Vương nhất mạch cũng không yếu thế, níu lấy những người chứng kiến kia, cùng với quần áo còn sót lại ở hiện trường làm cớ, lại nói ngươi và Thái Tử Phi thật không có gì chứ? Vì sao y phục lại ở cùng một chỗ?
Tổ An cười ngượng:
- Cái này nói rõ là vu oan giá họa, muốn trộm y phục của ta còn không dễ dàng?
- Thế nhưng trộm quần áo của Thái Tử Phi chỉ sợ không dễ dàng như vậy?
Sở Sơ Nhan cau mày, có điều nàng cũng không hoài nghi gì, tiếp tục nói.
- Về sau có người đề nghị để Tế Tửu đại nhân đến vấn tâm.
- Mới đầu đại thần hai bên đều có rất nhiều người không đồng ý, nhưng lại không có biện pháp khác, mọi người tranh chấp mấy ngày, nhưng ta thấy không bao lâu nữa sẽ đạt thành nhất trí, Tế Tửu đại nhân đến vấn tâm cơ hồ thành kết cục đã định.
Nói đến đây trong mắt Sở Sơ Nhan tràn đầy lo lắng:
- Tế Tửu đại nhân thực lực thâm bất khả trắc, không thua gì Tề Vương, thậm chí có người suy đoán hắn là nhân vật có khả năng sánh vai với hoàng thượng nhất, không ai có thể nói dối ở trước mặt hắn.