Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1294 - Chương 1294: Đều Không Có Ý Tứ Điểm Phá Ngươi

Chương 1294: Đều không có ý tứ điểm phá ngươi Chương 1294: Đều không có ý tứ điểm phá ngươi

Nghe được hai chữ thê tử, Sở Sơ Nhan nhất thời tâm hoa nộ phóng, phải biết trước đó Tổ An bị trục xuất Sở gia thành khúc mắc của nàng, bây giờ biết Tổ An vẫn coi nàng là thê tử, khuôn mặt ngày bình thường thanh lãnh cũng lộ ra nụ cười rực rỡ:

- Các vị tốt, không biết các ngươi chuẩn bị đi đâu?

Nụ cười kia để cả đám cảm thấy linh hồn nhỏ bé xốp giòn, bọn họ lúc nào gặp qua đại mỹ nhân tuyệt sắc như thế?

Tuy dung mạo của Thái Tử Phi tuyệt mỹ, nhưng xưa nay uy nghiêm, những phi tần khác cao cao tại thượng, ai như Sở Sơ Nhan ôn nhu nói chuyện với bọn hắn.

Đám người Phác Đoạn Điêu lấy lại tinh thần:

- Gặp qua tẩu tử, chúng ta là... là đưa Tổ đại ca xuất cung.

Ở trước mặt lão bà của người ta, làm sao có thể nói muốn dẫn lão công ngươi đi thanh lâu.

Sở Sơ Nhan mỉm cười:

- Làm phiền các vị, ta ở phủ đệ chuẩn bị rượu nhạt, không bằng chư vị cũng tới chung vui?

- Không cần không cần, chúng ta còn có công vụ.

Đám người Phác Đoạn Điêu vội vàng nói, vợ chồng nhà người ta ôn chuyện, bọn họ cũng không tiện đi quấy rầy. Huống chi thật vất vả có ngày nghỉ, tự nhiên phải đến Giáo Phường Ty buông lỏng.

Lúc này Sở Ấu Chiêu cũng đi tới, cười ngọt ngào nói:

- Tỷ phu!

Mộ Dung Thanh Hà cũng vô ý thức nói:

- Tỷ... khụ khụ, gặp qua Tổ đại nhân.

Hai chữ tỷ phu xém chút thốt ra, làm nàng thẹn đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Bọn thị vệ trợn cả mắt, em vợ của Tổ đại ca lớn lên còn xinh đẹp hơn nữ nhân, còn có tiểu mỹ nhân bên cạnh tựa hồ là tiểu thư Mộ Dung gia, nhìn nàng thẹn thùng, chẳng lẽ cũng có hảo cảm với Tổ đại ca?

Nhưng nàng đường đường tiểu thư Mộ Dung gia, chẳng lẽ có thể tới làm tiểu tam?

Đại ca quả nhiên là đại ca, quả thật là mẫu mực của chúng ta.

Lúc này một chiếc xe ngựa khác chậm rãi chạy tới phụ cận dừng lại, một đôi chân dài thẳng tắp vươn ra, hô hấp của đám người Phác Đoạn Điêu trong nháy mắt dồn dập lên.

ngày bình thường cũng không hiếm thấy nữ tử mặc hở hang, ở trên đường cái cũng nhìn qua không ít chân trắng, nhưng chân đẹp như vậy thực là chưa từng thấy.

Mấu chốt là chân xinh đẹp như thế còn mặc vớ cao màu đen!

Mặt ngoài vớ đen lóng lánh phát sáng, để ánh mắt bọn hắn sáng lên; bẹn đùi chạm rỗng đường viền lace càng làm cho bọn họ tim đập thình thịch.

- Muốn chết muốn chết, nếu những tiểu tỷ tỷ ở Giáo Phường Ty kia mặc tất chân như thế, chỉ sợ ta kiên trì không tới một nén nhang!

Phác Đoạn Điêu nuốt nước miếng.

Tiêu Ti Côn xem thường, không chút lưu tình chọc thủng hắn:

- Ngươi chừng nào thì vượt qua một nén nhang.

Phác Đoạn Điêu giận dữ:

- Đánh người không đánh mặt, có tin ta tuyệt giao với ngươi không.

- Không tin.

- ...

Phác Đoạn Điêu quả quyết nói sang chuyện khác:

- Ngươi nói nữ nhân này là gia quyến của vị đại nhân nào?

- Có phải là Tổ đại ca hay không?

Tiêu Ti Côn khe khẽ bàn luận.

Phác Đoạn Điêu cắt một tiếng:

- Ngươi cho rằng hắn là thần sao, Sở đại tiểu thư đã đẹp như tiên nữ, nàng dễ dàng tha thứ tiểu cô nương Mộ Dung gia đã tốt lắm rồi, làm sao có thể tiếp nhận một nữ nhân... xinh đẹp...

Hắn còn chưa nói hết lời, đã thấy mỹ nhân chân dài nện bước xinh đẹp gợi cảm đi tới... đối phương đi đường cực kỳ có phong vận, không lẳng lơ giống những cô nương Giáo Phường Ty kia, nhưng lại thướt tha, giày cao gót giẫm ở trên mặt đất phát ra âm thanh thanh thúy, từng tiếng đánh vào trái tim bọn họ.

- Nữ nhân này sẽ không xem trọng ta chứ?

Phác Đoạn Điêu vô ý thức ưỡn ngực.

- Nói bậy, nàng rõ ràng là đi về phía ta.

Tiêu Ti Côn lập tức phản bác.

Có điều rất nhanh biểu lộ của hai người hoá đá, bởi vì bọn hắn nhìn thấy mỹ nhân thành thục kia dừng lại ở trước mặt Tổ An.

- Đã lâu không gặp.

Mỹ nữ chân dài nhìn Tổ An, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt.

- Lâu như vậy không thấy, hiện tại ta nhếch nhác chán nản, ngược lại hiệu trưởng tỷ tỷ vẫn hào quang rung động lòng người.

Tổ An từ đáy lòng cảm thán, nếu nữ nhân này ở kiếp trước, sau khi các nam nhân thấy, trong đầu nhất định sẽ toát ra OL cực phẩm, thư ký gợi cảm xinh đẹp, ngự tỷ giáo viên...

Khương La Phu hai tay ôm ở trước ngực, càng lộ ra dáng người ngạo nhân ở dưới chế phục:

- Ta lại cảm thấy ngươi không thay đổi gì, vẫn miệng lưỡi trơn tru.

Sở Sơ Nhan vừa mừng vừa sợ:

- Khương hiệu trưởng, sao ngươi lại tới kinh thành?

Nhìn thấy học sinh thiên tài nhất Minh Nguyệt Học Viện, trên mặt Khương La Phu cũng nhiều một tia ý cười nhu hòa:

- Ở Minh Nguyệt Thành nhàm chán, vừa vặn trong học viện có học viên được Hoàng Gia Học Viện chọn trúng, ta đưa bọn hắn đến kinh thành, thuận tiện về thăm nhà.

Lấy gia thế của Sở Sơ Nhan, tự nhiên biết quan hệ của nàng và Khương Bá Dương, lúc này hiếu kỳ là chuyện khác:

- Không biết có đồng học nào may mắn được Hoàng Gia Học Viện chọn trúng?

Phải biết Hoàng Gia Học Viện là học phủ tối cao của toàn bộ đế quốc, học sinh Thiên tự ban ở địa phương đã là thiên tài, thế nhưng so sánh với thiên tài cả nước, lại chưa hẳn là gì.

Minh Nguyệt Học Viện bao năm qua, mỗi giới có thể thi đậu Hoàng Gia Học Viện, nhiều nhất không cao hơn năm người, có lúc vận khí không tốt, thì một người cũng không có.

- Nói tới sự kiện này liền phiền muộn.

Khương La Phu có chút tức giận.

- Vốn các ngươi được ta xem trọng, rất có thể đánh vỡ ghi chép thành tích tốt nhất của học viện, kết quả thời khắc mấu chốt ngươi biến mất, Bùi Miên Mạn cũng không biết đi chỗ nào, ngay cả Trịnh Đán cũng xảy ra chuyện. Các ngươi không có mặt, hại chúng ta xém chút tay không quay về.

Sở Sơ Nhan áy náy:

- Đều là ta không tốt, bị các loại sự tình liên lụy chậm trễ việc học.

Bình Luận (0)
Comment