Đáng tiếc tính chính xác quá kém, không có trúng mục tiêu, mà nện lên mặt Phác Đoạn Điêu.
Phác Đoạn Điêu mộng bức, có điều hắn không dám biểu lộ bất mãn, ngược lại bảo trì ý cười.
Quả nho và nước tung tóe lên mặt Tổ An, Tổ An không khỏi sầm mặt lại, mập mạp chết bầm này nổi điên làm gì?
- Ngươi dám chiếm tiện nghi của Linh Lung!
Thái Tử nổi trận lôi đình.
- Người tới, đánh cho ta, hung hăng đánh, đánh chết mới thôi!
Đến từ Triệu Duệ Trí, điểm nộ khí +888 +888 +888...
Tổ An không nghĩ đến ngu ngốc này có thể bộc phát ra điểm nộ khí lớn như thế, xem ra coi như hắn IQ không cao, nhưng dù là tiểu hài tử cũng biết che chở đồ chơi của mình.
Mà Thái Tử Phi ở trong lòng hắn, hiển nhiên là đồ chơi trân quý nhất, trọng yếu nhất.
Hắn đành phải giải thích:
- Thái Tử hiểu lầm, ta và Thái Tử Phi không có bất kỳ sự tình gì, điểm này hoàng thượng, Tề Vương đều đã phái người điều tra, thậm chí ngay cả Tế Tửu đại nhân cũng tự thân xuất mã chứng minh trong sạch, nếu Thái Tử không tin, có thể hỏi bọn họ.
Phác Đoạn Điêu, Tiêu Ti Côn vội vàng phụ họa:
- Đúng vậy Thái Tử, này là có gian nhân hãm hại, Tổ đại nhân trong sạch.
Đám đồng liêu ngày bình thường giao hảo vội vàng mở miệng khuyên bảo.
Thái Tử hét lớn:
- Ta mặc kệ, bất kể là ai, trêu chọc Linh Lung đều phải chết!
Đến từ Triệu Duệ Trí, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Nhìn hắn dữ tợn ngoan độc, lúc này Tổ An mới nhớ hình ảnh vừa tới Đông Cung, lúc đó nghe nói mấy thái giám cung nữ đã từng bị gia hỏa này chơi chết.
Những ngày qua xém chút bị bề ngoài ngu ngơ của hắn lừa gạt, quên hắn tàn nhẫn đến cỡ nào.
- Thế nào, cả đám đều bất động, các ngươi thông đồng với gia hỏa này sao?
Thái Tử càng tức giận, gầm thét.
- Nếu không động thủ, các ngươi cùng tội!
Người Đông Cung đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thể nhỏ giọng nói với Tổ An:
- Tổ đại nhân, đắc tội, ngươi kiên nhẫn một chút.
Ngày thường Tổ An và những người này quan hệ tương đối tốt, bằng không biến thành người khác, lúc này đã sớm bị đánh cho lột da.
Tổ An bị trói lại, một đám thị vệ cầm gậy đi tới.
Hắn mặt trầm như nước, thực ra hắn bị đánh còn có thể tăng cường công lực, nhưng tính làm nhục không khỏi quá mạnh rồi?
Hắn cũng không phải chó, có thể tiếp nhận trong chiến đấu bị người đẳng cấp cao đánh thê thảm, nhưng lại không thể tiếp nhận loại bị đánh này.
Thời điểm suy nghĩ làm sao thoát khốn, một thanh âm lạnh lẽo truyền đến:
- Dừng tay!
Người Đông Cung buông lỏng một hơi, Thái Tử Phi đến liền tốt, chỉ có nàng mới có thể quản được Thái Tử.
Bằng không Thái Tử thật điên lên, sợ rằng bọn họ cũng gặp nạn theo.
Nhìn nữ tử xinh đẹp cao quý đi tới kia, Thái Tử hưng phấn:
- Linh Lung, ngươi đến rất đúng lúc, nhìn ta làm sao giáo huấn hỗn đản khi dễ ngươi.
Thái Tử Phi liếc nhìn toàn trường, sau đó lực chú ý hơi dừng lại ở trên người Tổ An chốc lát, đại khái đoán được phát sinh chuyện gì, nàng nhíu mày:
- Thái Tử làm cái gì vậy?
Thái Tử đáp:
- Ta đánh người khi dễ ngươi.
- Rõ ràng hoàng thượng và Tế Tửu đại nhân đã nói chúng ta là bị kẻ gian hãm hại, ngươi còn đánh hắn, lan truyền ra ngoài mọi người sẽ nhìn ta như thế nào.
Thái Tử Phi lã chã muốn khóc.
- Mọi người chỉ cảm thấy ta thật làm sự tình cẩu thả, về sau ta làm sao sống, Thái Tử là muốn nâng đỡ Bạch phi muội muội sao, vậy không cần như thế, tự ta đi lãnh cung, Thái Tử Phi này không làm cũng được.
Thái Tử nhất thời gấp đến độ xoay quanh, đôi tay béo không biết để vào đâu:
- Linh Lung ngươi đừng nóng giận, ta không phải ý tứ này, ta chỉ muốn xả giận thay ngươi.
- Thái Tử thật muốn giúp ta hả giận, thì cần đi tìm kẻ cầm đầu hãm hại chúng ta, mà không phải đối phó Tổ An.
Thái Tử Phi nước mắt như trân châu rơi xuống.
- Ngươi như vậy không chỉ không giúp ta hả giận, ngược lại sẽ làm hại ta vạn kiếp bất phục, ô ô...
Thái Tử lập tức hoảng:
- Ta không đánh hắn là được...
Thái Tử Phi lập tức đánh gãy hắn:
- Không chỉ không thể đánh hắn, còn phải trọng dụng hắn, như vậy mới có thể cho thấy chúng ta không thẹn với lương tâm, để thế lực khắp nơi triệt để bỏ đi hoài nghi.
Tổ An trợn mắt hốc mồm, nữ nhân này thật là ăn Thái Tử đến sít sao.
Nghe không chỉ không phạt Tổ An, ngược lại còn trọng dụng hắn, Thái Tử nhất thời do dự:
- Như vậy sao...
Thái Tử Phi nguýt hắn một cái:
- Thế nào, ngay cả lời ta nói cũng không tin?
Thái Tử giật mình, vội vàng cười hì hì nói:
- Tin tin tin, Linh Lung nói chuyện là đạo lý lớn nhất. Người tới, thưởng Tổ An trăm lượng hoàng kim, năm trăm lượng bạch ngân, mặt khác lại phong... phong...
Hắn sửng sốt, giống như xin giúp đỡ nhìn Thái Tử Phi:
- Linh Lung, phong cái gì đây?
Thái Tử cũng không có khái niệm với các loại quan chức ở Đông Cung.
Thái Tử Phi trầm giọng nói:
- Phong làm Thái Tử Trung Thứ Tử đi.
Thái Tử Trung Thứ Tử tương đương với chức Thị Trung dưới quyền Hoàng Đế, quyền cao chức trọng, trên danh nghĩa là thư ký trưởng, trợ lý chủ tịch, nhưng thực tế quyền lực có thể so với Tể Tướng.
Đương nhiên Trung Thứ Tử không có quyền lực lớn như Thị Trung, phạm vi quyền hạn chỉ giới hạn ở trong Đông Cung.
- Vậy liền phong làm Trung Thứ Tử đi.
Thái Tử không có coi là chuyện đáng kể, tự nhiên Thái Tử Phi nói cái gì tính cái đó.
Thái Tử Phi khẽ gật đầu, lúc này mới nhìn về phía Tổ An:
- Còn không mau cám ơn Thái Tử?
- Thần cám ơn Thái Tử, Thái Tử Phi!
Trong lòng Tổ An giật mình, ở Đông Cung thời gian dài như vậy, tự nhiên biết Trung Thứ Tử là cái gì, không nghĩ tới lần này lại đảm nhiệm chức vị quan trọng.