Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1301 - Chương 1301: Tính Sổ

Chương 1301: Tính sổ Chương 1301: Tính sổ

Xem ra Thái Tử Phi đang thực hiện hứa hẹn, vì báo đáp trước đó cứu giúp, bây giờ trắng trợn đề bạt hắn.

Thái Tử Phi lại cùng Thái Tử nói vài lời, làm sắc mặt của Thái Tử dụ vui hớn hở, sau đó hắn vô cùng cao hứng mang theo Tiểu Hà Tử, Tiểu Từ Tử đi ra ngoài chơi.

Chờ bọn hắn rời đi, Thái Tử Phi vốn thản nhiên cười nói sắc mặt trầm xuống, nhìn chằm chằm một tiểu thái giám đang ở trong góc run lẩy bẩy:

- Người đâu, kéo hắn xuống đánh chết.

Tiểu thái giám kia nhịn không được nữa, tê liệt ngã ở trên mặt đất:

- Thái Tử Phi tha mạng, Thái Tử Phi tha mạng!

Sắc mặt Thái Tử Phi băng lãnh, không có phản ứng đến hắn, rất nhanh liền có thân tín kéo tiểu thái giám kia xuống.

Lúc này nàng mới lạnh lùng liếc nhìn toàn trường:

- Ở bên tai Thái Tử nói huyên thuyên, đây chính là kết cục, hi vọng về sau không có người làm chuyện ngu xuẩn như vậy nữa.

- Vâng!

Đám người cung kính hành lễ, bị khí tràng của nàng ép tới câm như hến.

Lúc này Tổ An mới phản ứng được, khó trách hôm nay Thái Tử vừa đến đã nhắm vào mình, nguyên lai là có người châm ngòi thổi gió.

Lại nói Thái Tử Phi cũng thật lợi hại, Đông Cung gió thổi cỏ lay đều như lòng bàn tay, nhanh như vậy đã tìm ra nội gián, hơn nữa quyết đoán xử lý, chắc hẳn về sau không ai dám ăn cây táo rào cây sung nữa.

- Tổ đại nhân, ngươi đi theo ta, bản cung có lời muốn hỏi ngươi.

Sau khi Thái Tử Phi nói xong liền đứng dậy đi đến nội đường.

Tổ An sững sờ, lá gan của Thái Tử Phi cũng quá lớn, hai ta vừa có scandan, lại không tránh hiềm nghi?

Có điều hắn cũng có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi nàng, liền đi theo vào.

Phác Đoạn Điêu dùng cùi chỏ nhẹ nhàng thọc Tiêu Ti Côn:

- Ngươi nói Tổ đại ca không thực có cái gì với Thái Tử Phi chứ.

Tiêu Ti Côn nhanh chóng cách hắn xa một chút:

- Ngươi muốn chết đừng kéo ta theo.

Phác Đoạn Điêu lập tức tỉnh ngộ, biết hắn là đang nhắc nhở mình, vội vàng ngậm miệng lại.

Lại nói Tổ An và Thái Tử Phi vào nội đường, Thái Tử Phi nói:

- Chuyển cái ghế tới cho Tổ đại nhân.

Rất nhanh có nha hoàn mang ghế tới, Tổ An ngồi xuống, cung kính nói:

- Không biết Thái Tử Phi tìm thần có chuyện gì?

Ở trước mặt người khác, lễ tiết nên có vẫn không thể thiếu.

Thái Tử Phi phất tay, những nha hoàn kia lui tới cửa, cửa lớn khẳng định không thể đóng, bằng không lại có không biết bao nhiêu lời đàm tiếu.

Những nha hoàn kia ở ngoài cửa, khoảng cách này đã có thể để bọn hắn thấy rõ tình huống trong phòng, tránh cho các loại lời đồn, lại không đến mức có thể nghe trộm hai người nói cái gì.

- Những ngày này ngươi ở trong thiên lao như thế nào?

Thái Tử Phi thấy những nha hoàn kia đều rời đi, lúc này mới hỏi.

Tổ An lập tức nói:

- Quả thực là tối tăm không mặt trời, ta vừa đến thiên lao, người của hoàng thượng liền nghiêm hình tra tấn, muốn biết ta đến cùng có xâm phạm con dâu của hắn hay không; đằng sau người Tề Vương cũng tới nghiêm hình tra tấn, bức ta thừa nhận cấu kết với ngươi. Nhưng ta xương cốt cứng rắn, từ đầu đến cuối cắn răng kiên trì, tuyệt đối không khuất phục.

- Nghiêm hình tra tấn?

Biểu lộ của Thái Tử Phi giống như cười mà không phải cười.

- Nhưng ta nhìn trên người ngươi tựa hồ không có thương tổn gì nha.

Sắc mặt Tổ An không thay đổi:

- Đó là bởi vì sức khôi phục của ta mạnh, hơn nữa trên người còn có linh dược mà lúc trước Kỷ thần y cho ta, cái này mới miễn cưỡng khôi phục lại. Thái Tử Phi không cần quá cảm kích, chân nam nhân từ trước tới giờ không hô đau. Mặt khác ngươi cũng không cần bởi vậy thích ta, ta là người đã có gia đình.

Thái Tử Phi:

- ...

- Ngươi làm sao bại hoại như thế?

Thái Tử Phi trợn cả mắt.

- Sao ta nghe nói ngươi và Hữu Vệ tướng quân Quách Chí quan hệ không tệ, trong thiên lao mỗi ngày sống như thần tiên, còn kém không có tìm mấy hoa khôi ở Giáo Phường Ty đến hầu hạ.

Tổ An thở dài:

- Không nghĩ tới những ngày này Thái Tử Phi thâm cư Đông Cung, lại biết sự tình bên ngoài rõ như lòng bàn tay. Không sai, ta và Quách tướng quân xác thực có chút giao tình, hắn ở trong thiên lao không có làm khó ta, bất quá những ngày này ta trải qua không ít thẩm vấn, rất nhiều người đều hận không thể ăn sống nuốt tươi ta, đúng rồi, ta ở trong thiên lao còn bị người ám sát, không phải là ngươi phái đó chứ?

Thái Tử Phi khẽ biến sắc:

- Ta làm sao có thể làm ra loại chuyện này, tuy ngươi chết không có chứng cứ, nhưng trong sạch của ta cũng thành bí ẩn chưa có lời đáp, làm sao chắn được miệng lưỡi thế gian? Ta sao có thể làm loại sự tình không khôn ngoan này!

Tổ An mỉm cười:

- Ta cũng đoán không có khả năng là ngươi.

Trên mặt Thái Tử Phi cũng lộ ra vẻ tươi cười:

- Đa tạ ngươi tín nhiệm, lần này xác thực ủy khuất ngươi, toàn bộ nhờ ngươi ta mới có thể vượt qua cửa ải khó, bất quá ngươi đến cùng là làm sao qua cửa ải của Tế Tửu đại nhân?

Đây chính là địa phương nàng tò mò nhất, Tế Tửu là nhân vật gì, nhiều năm như vậy chưa từng có ai có thể nói dối ở trước mặt hắn.

Lúc trước biết Tế Tửu muốn đích thân đến tra hỏi, nàng liền tuyệt vọng.

Tổ An lập lờ nước đôi đáp:

- Ta tự có biện pháp của mình, Thái Tử Phi không cần phải lo lắng.

Hắn không có nói Tế Tửu đại nhân âm thầm giúp mình, luôn cảm thấy sau lưng chuyện này ẩn giấu cái gì, hắn phải tự mình đi tra một chút.

Thái Tử Phi nhìn hắn có chút thất thần, nam nhân này ngày thường nhìn phóng đãng không bị trói buộc, nhưng không nghĩ tới trên người có nhiều bí mật như vậy, thậm chí ngay cả Tế Tửu cũng có thể giấu giếm được?

Nếu như nói trước đó những chuyện kia, nàng chỉ nhìn với con mắt khác, lúc này nàng đã thấy đối phương thâm bất khả trắc.

Bình Luận (0)
Comment