- Đúng rồi.
Tổ An tò mò hỏi.
- Vì sao Tế Tửu đại nhân không hỏi ngươi, ta sợ bên ngươi xảy ra vấn đề.
Thái Tử Phi nghĩ thầm quả nhiên, gia hỏa này xác thực không sợ Tế Tửu tra hỏi, cũng không biết át chủ bài của hắn là cái gì, phải tìm cơ hội điều tra mới được:
- Ta dù sao cũng là Thái Tử Phi, hoàng thượng bận tâm thể diện của hoàng gia, nếu bên ngươi thẩm vấn không có kết quả, ta tự nhiên không có chuyện gì; nếu bên ngươi tra ra vấn đề, chờ đợi ta chỉ có một mảnh lụa trắng.
Nghe được trong giọng nói của nàng để lộ ra thê lương và sợ hãi, Tổ An biết lần này nàng là thật bị hoảng sợ, bản năng an ủi:
- Người hiền tự có thiên tướng, Thái Tử Phi nhất định là nhất quốc chi mẫu, trời xanh sẽ che chở.
Thái Tử Phi lộ ra nụ cười thản nhiên:
- Miệng của ngươi vẫn rất ngọt.
Bỗng nhiên Tổ An nghĩ đến ngày đó ở trong hòn non bộ, hai người vì tránh né Chu Tà Xích Tâm ôm hôn, quỷ thần xui khiến nói:
- Vẫn là miệng của Thái Tử Phi càng ngọt.
Thái Tử Phi cũng nhớ tới sự tình ngày đó, khuôn mặt đáng yêu đỏ bừng, bất quá nghe hắn nói ánh mắt lập tức trầm xuống:
- Tổ đại nhân, trước đó chuyện gì phát sinh ta đã không nhớ rõ, hi vọng ngươi cũng tận lực quên, bằng không đối với ngươi, đối với ta đều không tốt. Bây giờ không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm chúng ta, chúng ta không thể tái phạm bất kỳ sai lầm gì.
Tổ An cũng có chút hối hận, thuận thế nói:
- Tốt!
Thái Tử Phi đứng dậy nói:
- Hiện tại theo ta đi.
- Đi đâu?
Tổ An ngạc nhiên.
- Đương nhiên là đi tìm kẻ cầm đầu tính sổ!
Trong mắt Thái Tử Phi lóe lên sát ý.
Kẻ cầm đầu tự nhiên chính là Bạch phi, hai người là ở Bách Hoa Cung xảy ra chuyện, hạ dược là thiếp thân nha hoàn của nàng, nàng làm sao cũng không thể thoát quan hệ.
Tổ An do dự:
- Cần lặng lẽ tra một chút, hiện tại trực tiếp đi qua, chúng ta không có chứng cứ, sẽ đả thảo kinh xà.
Thái Tử Phi hừ một tiếng:
- Tra án mới cần chứng cứ, hôm nay bản cung không phải đi tra án, mà là đi trút giận!
Nói xong nàng hùng hùng hổ hổ đi ra, thiếp thân thị nữ Dung Mạc vội vàng theo sau, đồng thời còn gọi rất nhiều thái giám cung nữ thị vệ đi theo.
Tổ An thấy thế cũng vội vàng theo sau.
- Tổ đại ca, chúc mừng thăng chức.
Hai người Tiêu Ti Côn lại gần, thần sắc vui vẻ.
- Không bằng tối nay đi Giáo Phường Ty chúc mừng?
Phác Đoạn Điêu hưng phấn đề nghị.
Tổ An nhìn mắt quầng thâm của hắn, nhịn không được nói:
- Tối hôm qua các ngươi mới đi, hôm nay lại đi thận không đau sao?
- Đương nhiên không...
Phác Đoạn Điêu vô ý thức thẳng tắp lồng ngực, chỉ bất quá động tác này dường như kéo theo thương thế, hắn vô ý thức sờ lưng.
- Bất quá có chút mỏi.
- Điều dưỡng một chút đi, đừng mỗi ngày bị những nữ yêu tinh của Giáo Phường Ty kia thải bổ.
Tổ An cười vỗ vai hắn.
Vân Gian Nguyệt và Thu Hồng Lệ rời đi, hắn đã không có hứng thú với Giáo Phường Ty.
Huống chi hôm qua vừa hưởng thụ Sở Sơ Nhan ôn nhu đến cực hạn phục thị, hiện tại càng không có hứng thú.
Nhìn hắn rời đi, Phác Đoạn Điêu nhịn không được lặng lẽ cảm thán:
- Tổ đại ca thay đổi.
Tiêu Ti Côn trợn mắt:
- Nếu trong nhà ngươi có lão bà như Sở đại tiểu thư, ngươi cũng sẽ không có hứng thú đi Giáo Phường Ty tìm những dong chi tục phấn kia.
- Thế nhưng nữ nhân lại xinh đẹp ngủ lâu không phải sẽ nhàm chán sao, Giáo Phường Ty đủ loại tiểu tỷ tỷ khéo hiểu lòng người, có thể cung cấp cảm giác mới mẻ nha.
Phác Đoạn Điêu không tán đồng phản bác.
- Ha ha.
Tiêu Ti Côn cười lạnh nói.
- Ngươi quên hôm qua ở cửa cung nhìn thấy những đại mỹ nhân kia, ai nói Tổ đại ca chỉ có Sở tiểu thư? Hôm nay hắn ngủ Sở tiểu thư, ngày mai ngủ Mộ Dung tiểu thư, ngày mốt ngủ Khương tiểu thư, ngày kia ngủ Tạ tiểu thư... Mỗi ngày đều không giống nhau, chờ lần sau đến phiên Sở tiểu thư, không phải lại mới mẻ.
- Lần thứ nhất cảm thấy ngươi nói chuyện rất có đạo lý.
Phác Đoạn Điêu ngẩn ngơ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.
- Ta vốn tự cho rằng có thể biết Tổ đại ca khoái lạc, thế nhưng trải qua ngươi nhắc nhở, ta mới biết khoái lạc của hắn ta căn bản không tưởng tượng nổi.
Rất nhanh đám người đi tới Bách Hoa Cung, Bạch phi đã sớm đi ra ngoài nghênh đón:
- Gặp qua Thái Tử Phi!
Đám người Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn nghĩ thầm Bạch phi nương nương vóc người đẹp, nói chuyện ôn nhu, nghe nàng nói chuyện thật là một loại hưởng thụ.
Tổ An nhìn nàng lúc nói chuyện bộ dáng mềm mại sợ hãi, thực rất khó liên hệ tới hắc thủ ác độc thiết kế hãm hại bọn họ.
Hắn không khỏi âm thầm cảnh giác, nữ nhân càng xinh đẹp càng biết gạt người, Tổ An ngươi ngay cả điểm ấy cũng nhìn không thấu sao.
Thái Tử Phi là nữ nhân, không có bị bề ngoài của nàng mê hoặc, cười lạnh nói:
- Hôm nay sao Bạch phi đi ra nhanh như vậy?
Bạch phi ủy khuất:
- Thái Tử Phi nói chuyện thần thiếp nghe không hiểu.
Thấy nàng điềm đạm đáng yêu, ngay cả đám người Phác Đoạn Điêu Tiêu Ti Côn cũng cảm thấy Thái Tử Phi quá phận, khi dễ Bạch phi tính cách ôn nhu, đương nhiên những lời này bọn họ cũng chỉ dám suy nghĩ ở trong lòng, căn bản không dám nói.
Chỉ có Tổ An rõ ràng Thái Tử Phi nói là sự tình ngày đó hai người đến Bách Hoa Cung, Bạch phi thủy chung không ra.
Thái Tử Phi hừ lạnh, không nói gì nữa, dù sao sự kiện này không tiện để người khác biết, trực tiếp đi vào Bách Hoa Cung.
Nàng đi vào liền ngồi ở chủ vị, đồng thời nhìn bốn phía:
- Sao không thấy thiếp thân thị nữ của ngươi?
- Thái Tử Phi là chỉ Tâm Nhị sao?
Bạch phi đáp.
- Trước đó vài ngày nàng xin phép nghỉ, rời đi một đoạn thời gian, hiện tại vẫn chưa về.