Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1332 - Chương 1332: Giương Cung Bạt Kiếm (2)

Chương 1332: Giương cung bạt kiếm (2) Chương 1332: Giương cung bạt kiếm (2)

Sở Sơ Nhan nghe được ba chữ Tổ phu nhân thì hai má ửng đỏ, trong lúc nhất thời càng thêm kiều diễm, làm Tú Y Sứ Giả xưa nay ý chí kiên định cũng không nhịn được nhìn nhiều.

- Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân, lần sau hạ quan nhất định sẽ chú ý.

Mộ Dung Lạc vội vàng cảm tạ, hôm nay không chỉ không thể hiện được ở trước mặt mỹ nhân, còn cần đối phương đi ra giải cứu, nghĩ tới đây trong lòng hắn tràn ngập oán độc, đều trách Tú Y Sứ Giả đáng chết này.

Đến từ Mộ Dung Lạc, điểm nộ khí +...

Tổ An nhướng mày, gia hỏa này muốn chết sao?

Bất quá bây giờ vội đi Tề Vương phủ, hắn không có thời gian nói lý với gia hỏa này.

Tổ An mang theo thủ hạ một đường chạy như bay về phía Tề Vương phủ, những thủ hạ kia nhịn không được nói:

- Thủ lĩnh, chúng ta đi Tề Vương phủ như vậy sao? Cần về Tú Lâu gọi thêm người không.

Nhìn bọn hắn khẩn trương, Tổ An âm thầm cảm thán, Tề Vương xây dựng ảnh hưởng có thể thấy được lốm đốm, ngay cả Tú Y Sứ Giả không sợ trời không sợ đất, nghe đến đi nhà hắn cũng sợ:

- Chúng ta không phải đi Tề Vương phủ xét nhà, các ngươi sợ cái gì? Yên tâm, ta tự có chừng mực.

Nghe hắn nói như vậy, những người kia mới thở phào nhẹ nhõm.

Mị Ly vẫn tung bay ở bên người hắn, nhịn không được nói:

- Ngươi đi Tề Vương phủ có thể tra được cái gì? Ngay cả Thạch Tuấn ngươi cũng không cách nào tra, huống chi là Tề Vương?

Tổ An đáp:

- Trong lòng ta có chút suy đoán, cần đến Tề Vương phủ xác nhận một chút.

Rất nhanh, đoàn người đuổi đến Tề Vương phủ, thấy một đám Tú Y Sứ Giả chạy tới, vệ sĩ của Tề Vương phủ đề phòng cản bọn hắn lại.

Tổ An trầm giọng nói:

- Ta phụng chỉ tra án, có chuyện quan trọng cầu kiến Tề Vương.

Thủ lĩnh thị vệ trực tiếp cự tuyệt:

- Mời các vị về, Vương gia không ở trong phủ.

- Đến cùng là không có hay không thấy?

Tổ An nhướng mày.

Thị vệ kia hừ lạnh:

- Nói không có chính là không có.

Tổ An tiếp tục truy vấn:

- Vậy có biết Tề Vương đi nơi nào không?

Thị vệ kia lạnh lùng đáp:

- Hành tung của Vương gia là bí mật, sao có thể tùy tiện báo cho.

Sắc mặt của Tổ An trầm xuống, cầm ra Kim bài của mình:

- Ngươi ra sức khước từ, chẳng lẽ là muốn kháng chỉ sao?

Thị vệ kia cười lạnh:

- Đồ chơi kia ở chỗ khác dùng được, nhưng ở chỗ này không dùng được, trừ khi hoàng thượng đích thân đến, bằng không những chó săn như các ngươi nào có tư cách vào phủ.

Nghe hắn nói, đám Tú Y Sứ Giả vừa sợ vừa giận, bọn họ thay Thiên Tử làm việc, chưa từng bị nhục nhã như vậy?

Nhưng nơi này là Tề Vương phủ, bọn họ không dám làm loạn, chỉ có thể lòng đầy căm phẫn nhìn về phía Tổ An, xem lãnh đạo lựa chọn như thế nào.

A, người đâu?

Mọi người phát hiện đối phương đã biến mất, đúng lúc này, đùng… tiếng kêu thảm truyền đến.

Lúc này mọi người mới nhìn rõ, thị vệ kia đã ngã quỳ ở trên mặt đất, miệng đầy vết máu, cả người thê thảm không gì sánh được.

Tổ An đứng ở bên cạnh hắn tiện tay đoạt lấy vỏ đao ném xuống đất:

- Để ngươi minh bạch một đạo lý, cái gì gọi là họa từ miệng mà ra.

Thị vệ kia cảm giác răng trong miệng bể nát, đến giờ hắn vẫn không hiểu đối phương động thủ lúc nào, có lòng muốn phản kháng, đáng tiếc chân đối phương đạp lên đầu gối, căn bản không động đậy được.

Đến từ Hầu Ngũ, điểm nộ khí +999...

Lúc này những thị vệ khác vừa sợ vừa giận, ào ào rút trường đao ra khỏi vỏ vây quanh đám Tú Y Sứ Giả.

- Lớn mật, dám nháo sự ở trước Vương phủ!

Lúc này một bóng người từ trong phủ lướt ra, người còn chưa tới, thanh âm đã chấn đến lỗ tai mọi người run lên.

Cao thủ đỉnh phong!

Nghe qua Tề Vương phủ cao thủ như mây, bây giờ nhìn thấy quả là thế.

Đám Tú Y Sứ Giả âm thầm kêu khổ, tin Thập Nhất đại nhân đúng là có quỷ, hắn rõ ràng nói có chừng mực, kết quả xung động như vậy.

Tuy vừa rồi nhìn thị vệ kia bị đánh rất thoải mái, nhưng hiện tại bọn hắn càng lo lắng cho tình cảnh của mình.

Thật phát sinh xung đột, đoán chừng bọn họ một cái cũng không thể sống.

Mười mấy Tú Y Sứ Giả bị thị vệ của Tề Vương phủ bao bọc vây quanh, lộ ra thế đơn lực bạc như vậy.

Mị Ly tung bay ở giữa không trung lại rất nhẹ nhõm:

- Đi ra là cao thủ, ngươi làm lớn như vậy, dự định giải quyết như thế nào? Nói trước, bản cung sẽ không làm tay chân thay ngươi.

Thấy nàng ngạo kiều, Tổ An không nhịn được nghĩ đến một cái tự xưng bản cung khác, vừa mới ăn 1800 thương của hắn:

- Yên tâm, không cần ngươi xuất thủ, cái này là người quen.

- Ồ?

Mị Ly hiếu kỳ, nhìn khí tức của lão giả này hẳn là Cửu phẩm đỉnh phong, tuy bây giờ tu vi của Tổ An không đến mức không có lực đánh một trận, nhưng khẳng định không phải đối thủ, không biết hắn lấy đâu ra tự tin?

Lúc này lão giả kia lưng cõng trường kiếm, lạnh lùng nhìn Tổ An và Hầu Ngũ ở dưới chân hắn:

- Các hạ tới Tề Vương phủ nháo sự, là ăn gan hùm mật gấu sao.

Tổ An lạnh nhạt nói:

- Khẩu khí thật lớn, Tú Y Sứ Giả chúng ta thay Thiên Tử làm việc, còn không thể đến Tề Vương phủ các ngươi?

Gia hỏa này thật là người quen cũ, chính là Hàn Phượng Thu lần trước cứu Tề Vương thế tử, không thể không nói kiếm khí của hắn rất sắc bén.

Hô hấp của Hàn Phượng Thu cứng lại:

- Không cần cầm tên tuổi của hoàng thượng ra đè chúng ta, các ngươi thay Thiên Tử làm việc, cũng không phải hoành hành vô kỵ, đến Tề Vương trong phủ vô duyên vô cớ trọng thương thị vệ, phải biết bọn họ là có biên chế trong triều, hôm nay coi như lão phu giết ngươi, hoàng thượng cũng không trách được chúng ta.

Nói xong liền vận sức chờ phát động, chuẩn bị xuất thủ, tên tuổi của Kim bài Tú Y Sứ Giả quá lớn, hắn không dám khinh thường, bất quá chưa nghe nói Kim bài sứ giả kia đột phá đến Tông Sư, cho nên luận tu vi hẳn không bằng hắn.

Bình Luận (0)
Comment