Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1346 - Chương 1346: Phù Văn Sư

Chương 1346: Phù Văn Sư Chương 1346: Phù Văn Sư

Hắn giãy giụa muốn đứng lên, đáng tiếc giãy giụa nửa ngày, thủy chung không thể đứng dậy, ngược lại toàn thân run rẩy, trong miệng không ngừng phun máu, bên trong thậm chí còn kèm theo mảnh nhỏ nội tạng.

Tổ An "nhìn" mà kinh ngạc không gì sánh được, chiêu này của nàng là cái gì, cảm giác thật xinh đẹp, còn lợi hại.

Lúc này nam tử tay cầm Kim Ngân Song Hoàn cùng với Hồng Anh Thương, vội vàng đi tới bên người đồng bạn, nam tử cầm Hồng Anh Thương ngồi xổm xuống, nhanh chóng kiểm tra tình huống:

- Xương cốt cả người nát chí ít sáu thành!

- Nội tạng cũng bị hao tổn.

- Coi như cứu trở về, chỉ sợ cũng không cách nào khôi phục đỉnh phong.

Đồng tử của Kim Ngân Song Hoàn co rụt, nhìn chằm chặp Vân Vũ Tình:

- Tiểu tiện nhân, thủ đoạn thật độc ác.

Vân Vũ Tình hừ lạnh:

- Chỉ trách đồng bạn của ngươi gieo gió gặt bão, tác dụng của đạo phù này là bắn ngược, hắn bị phản kích bao lớn, đều quyết định ở hắn dùng bao nhiêu lực lượng công kích, nếu không phải hắn xuất thủ không lưu tình, sao sẽ bị thương thành như vậy.

Tổ An âm thầm tán thưởng, không nghĩ tới lại là loại kỹ năng "lấy đạo của người trả lại cho người", vì sao hồng nhan tri kỷ của ta đều xuất chúng như thế.

- Phù Văn Sư?

Lúc này nam tử cầm Hồng Anh Thương cau mày nói.

Bầu không khí nhất thời trở nên ngưng trọng, phải biết trên đời này người tu hành không ít, nhưng Phù Văn Sư lại cực kỳ trân quý, vũ khí, đồ phòng ngự, quân trận… trong quân đội đều cần Phù Văn Sư khắc trận pháp; hoàng cung cùng với trang viên của những vương công quý tộc kia, bên trong đều có Phù Văn Sư bố trí pháp trận phòng ngự, cấp bậc càng cao, càng có thể biểu hiện thân phận địa vị của chủ nhân.

Phù Văn Sư cấp thấp thì thôi, nhưng Phù Văn Sư cao cấp không giống người tu hành có thể sản xuất hàng loạt, chủ yếu tập trung ở trong Hoàng Gia Học Viện, cả đám được cung phụng giống như thần linh, là tài nguyên chiến lược mà quốc gia công khai nhận định, làm những tên kia mũi vểnh lên trời, thậm chí có lúc ngay cả mặt mũi của triều đình cũng không cho.

Nữ nhân trước mắt này dễ dàng kết xuống phù văn trọng thương một cao thủ Thất phẩm, hiển nhiên nàng là Phù Văn Sư cao cấp.

Nhưng những Phù Văn Sư trong học viện kia, mỗi một cái không phải đều là lão đầu tử sao, có nữ nhân hào hoa phong nhã như vậy?

Nam tử cầm Kim Ngân Song Hoàn cũng thay đổi thái độ trước đó, ngữ khí nhu hòa nói:

- Vị đại sư này, chúng ta xưa nay không oán không cừu, sự kiện này không bằng kết thúc như vậy, chúng ta không truy cứu sự tình ngươi thương tổn đồng bạn của chúng ta, ngươi...

Hắn nói được nửa câu, bỗng nhiên tay khẽ nhấc, hai vòng tay nhanh chóng đánh tới Vân Vũ Tình.

Trước đó trong tay hắn rõ ràng chỉ có hai cái vòng, nhưng trong chớp mắt này, hai cái vòng kia chia thành vô số vòng vàng vòng bạc, cơ hồ nháy mắt đã xuất hiện ở hai bên sườn của Vân Vũ Tình.

Tổ An tức giận đến xém chút mở mắt mắng to, gia hỏa này quá vô sỉ, mặt ngoài bàn điều kiện, nhưng lại thừa dịp ngươi phân thần suy nghĩ lập tức xuất thủ đánh lén.

May mắn Vân Vũ Tình ở thời khắc nguy cấp mũi chân điểm một cái, bay ngược qua bên cạnh.

Nhưng vô số Kim Ngân Song Hoàn như giòi trong xương tiếp tục truy kích, nhiều Kim Ngân Song Hoàn như vậy chồng chất, giống như hai con rắn bằng vàng bằng bạc.

Thậm chí còn phân ra không ít "tiểu xà" sớm chờ đợi ở vị trí đối phương có khả năng rơi xuống đất mượn lực, cộng đồng cấu thành một thiên la địa võng bao phủ lấy nàng.

Nhưng ai biết Vân Vũ Tình căn bản không có rơi xuống đất, chỉ thấy mũi chân nàng điểm nhẹ không trung, dưới chân nổi lên từng mảnh phù văn lấp lóe, ở giữa không trung đạp không mà đi, cả người tư thái ưu mỹ, như tiên tử thi triển Lăng Ba Vi Bộ.

Thấy đoạt công đánh lén vô hiệu, cổ tay của nam tử Kim Ngân Song Hoàn rung lên, vô số tàn ảnh ào ào bay trở về, cuối cùng hóa thành hai vòng tay.

Nam tử Hồng Anh Thương vừa sợ vừa giận:

- Ngươi điên rồi, lại đi đắc tội một Phù Văn Sư?

Vẻ mặt của nam tử Kim Ngân Song Hoàn âm trầm:

- Hiện tại chúng ta còn có lựa chọn khác sao, nếu không thể giết nàng diệt khẩu, chúng ta đều không sống được.

Nam tử Hồng Anh Thương ai thán:

- Thôi được, không thành công thì thành nhân, mọi người cùng nhau xông lên đi!

Vừa dứt lời, hàn mang tới trước, sau đó thương ra như rồng!

Dù là địch nhân, nhưng Tổ An không thể không tán thưởng, lúc người này không ra tay, thì như một mỹ nam tử an tĩnh, nhưng vừa ra thương, thì có một loại khí thế thẳng tiến không lùi, quả nhiên là “xung phong chi thế, chỉ tiến không lùi! Hãm trận ý chí, chắc chắn phải chết!”

Thương pháp của hắn, hiển nhiên là ở trên sa trường trải qua núi thây biển máu mới có thể rèn luyện ra.

Trong lòng Tổ An trầm xuống, Công Thành Nỗ, trận pháp phác đao, người lùn cầm nam qua chùy, còn có thương pháp kia, có rất nhiều cái bóng trong quân đội.

Chẳng lẽ là Tần gia xuống tay với hắn? Vậy về sau để Sơ Nhan và Ấu Chiêu kẹp ở giữa tự xử như thế nào?

Có điều hắn không lo được suy nghĩ những thứ này, bởi vì nam tử Kim Ngân Song Hoàn cũng xuất thủ, Kim Ngân Song Hoàn trong tay xuất quỷ nhập thần từ các góc độ công kích Vân Vũ Tình, đồng thời những tử sĩ kia cũng thi triển trận pháp thu nhỏ không gian né tránh của mục tiêu.

Thần sắc của Vân Vũ Tình nghiêm túc, ngón tay ngọc nhỏ dài nhanh chóng kết ấn, từng đạo phù văn lấp lóe xuất hiện ở bốn phương tám hướng.

- Cẩn thận, đừng để nàng kết thành trận pháp!

Nam tử Kim Ngân Song Hoàn vừa sợ vừa giận, mấy lần nỗ lực công kích những phù văn kia để phá hư trận pháp, đáng tiếc những phù văn kia như vật vô hình, để Kim Ngân Song Hoàn tự do xuyên qua.

Bình Luận (0)
Comment