Tổ An lạnh nhạt nói:
- Còn có Hoàng Đế, hắn xuất hiện cũng quá đột ngột.
Trên lý luận Hoàng Đế cần hắn giúp đỡ để hố Tề Vương, sẽ không vừa thấy mặt đã hạ sát thủ, trừ khi hắn biết mình chơi Hoàng Hậu, nhưng cái kia làm sao có thể, hắn cũng không phải Thần.
Đương nhiên còn có lý do càng trọng yếu để hắn xác định, chính là từ đầu tới cuối hắn không thu được điểm nộ khí.
Tuy đối phương có thể mô phỏng huyễn cảnh lấy giả làm thật, nhưng không cách nào mô phỏng linh hồn của mỗi người.
- Trả lời nghi hoặc của ngươi xong, ngươi có thể yên nghỉ rồi.
Tổ An không muốn làm nhân vật phản diện chết bởi nói nhiều, hắn một mực tùy thời mà động, thừa dịp đối phương nghe đến thất thần, liền nhanh chóng tiến lên.
Lúc này bên cạnh có bóng đen tập kích tới, Tổ An thấy là một tử sĩ trước đó đã chết, hiển nhiên là bị người lưỡng tính kia khống chế thành Thi Khôi.
Hắn tùy ý vung chưởng, dự định chấn bay Thi Khôi, không muốn đối phương chậm trễ chính sự của mình.
Nhưng vừa ra tay hắn lập tức cảm giác được không đúng, vội vàng thuấn di né tránh mấy trượng.
Phanh… Thi Khôi nổ tung, vô số nước mủ màu xanh sẫm tung tóe, mùi hôi thối tứ tán.
Tổ An chỉ cảm thấy buồn nôn, con mẹ nó, còn thúi hơn cá muối hộp kiếp trước.
Cỏ tươi trên mặt đất bị nước mủ dính vào, trong nháy mắt khô héo, ngay cả đất đai cũng xì xì rung động, bốc lên trận trận khói trắng, hiển nhiên mỗi một giọt đều là kịch độc.
- Mỗi lần ngươi có thể đừng buồn nôn như vậy được không.
Lúc này bên cạnh cũng truyền tới thanh âm chán ghét của Gia Ti Lệ, vừa rồi đồng bạn tranh thủ một chút thời cơ, nàng lập tức tránh né, không có bị nước mủ dính vào, có điều nàng chăm chú che mũi, hiển nhiên mùi vị đó làm nàng chịu không được.
- Hừ, ta là cứu tính mệnh của ngươi đấy.
Thanh âm âm trầm của Thư Thư Hảo truyền đến, cả người hắn giống như cương thi nhảy đến bên cạnh Gia Ti Lệ, cùng nàng làm ra tư thế phòng thủ.
Thi Khôi phân bố ở xung quanh, Vân Vũ Tình cũng được cơ hội thở dốc, vội vàng đi tới bên cạnh Tổ An, khuôn mặt nàng đổ mồ hôi, hai gò má ửng hồng, hiển nhiên vừa rồi chiến đấu rất không thoải mái.
Tuy tu vi của nàng không tầm thường, nhưng trước đó đối phó đám người Kim Ngân Song Hoàn tiêu hao quá lớn, bây giờ tu vi của Thư Thư Hảo không kém nàng, hơn nữa sử dụng thủ đoạn đều là Thi Khôi buồn nôn, thân là nữ tử, nàng bẩm sinh có chút sợ hãi loại vật này, cho nên lực chiến đấu suy yếu mấy thành.
Tổ An ẩn ẩn bảo hộ nàng ở bên người, sau đó giơ kiếm, bắp thịt kéo căng, giống như sư tử vận sức chờ phát động.
Lúc này Gia Ti Lệ dịu dàng cười nói:
- Ai u ca ca, chúng ta không đánh nữa, bắt tay giảng hòa được không?
- Vừa rồi còn tiểu đệ đệ, hiện tại thành ca ca?
Tổ An cười lạnh.
- Tại sao ta phải bắt tay giảng hòa với ngươi?
- Vừa rồi tỷ tỷ nếm qua đệ đệ lợi hại, tự nhiên không dám nói ngươi nhỏ nữa.
Thanh âm của Gia Ti Lệ phong tao nhập cốt, làm cho Vân Vũ Tình nhíu mày.
- Về phần tại sao phải bắt tay giảng hòa, đó là bởi vì chúng ta đều có địch nhân chung, cần gì quyết đấu sinh tử.
- Địch nhân chung?
Tổ An hừ lạnh.
- Ai có địch nhân chung với ngươi.
Gia Ti Lệ cười rộ lên:
- Ca ca đừng lừa mình dối người, vừa rồi trong huyễn cảnh, địch ý của ngươi với Hoàng Đế làm sao che giấu được, hơn nữa tựa hồ ngươi còn làm một sự tình rất có lỗi với hắn. Tuy tỷ tỷ không biết sự kiện kia là gì, nhưng sự kiện kia khẳng định sẽ để Hoàng Đế giết ngươi.
Tổ An biến sắc, nữ nhân này thật là một phiền phức.
Cảm nhận được sát cơ của hắn, Gia Ti Lệ không thèm để ý chút nào, chỉ vào thi thể của đám người Kim Ngân Song Hoàn:
- Ca ca chớ gấp, lại nghe muội tử nói, vừa rồi ta và những người kia đối thoại ngươi chắc hẳn cũng nghe, năm đó Đại Chu Hoàng Đế xâm lấn Nam Cương, hại vô số tộc nhân của chúng ta chết oan chết uổng, cái huyết hải thâm cừu này chúng ta tuyệt đối sẽ không quên. Nhưng hôm nay Hoàng Đế quá mức cường đại, không phải chúng ta có thể đơn độc đối phó được, bởi vì cái gọi là địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, chúng ta không muốn lãng phí bất luận lực lượng gì có khả năng phản kháng Hoàng Đế.
Tổ An lạnh nhạt nói:
- Đó là ý nghĩ đơn phương của ngươi, ta không cần kết minh với người khác, ngược lại giết các ngươi ta sẽ càng an tâm.
Thư Thư Hảo hừ lạnh:
- Xú tiểu tử, khẩu khí cũng không nhỏ.
Gia Ti Lệ cũng cười đến nhánh hoa run rẩy:
- Ca ca ngươi có hiểu lầm gì không, ta là thật tâm muốn hợp tác, mà không phải cùng đường mạt lộ muốn cầu xin tha thứ.
Nàng búng tay, trong không khí xuất hiện từng vòng sáng, ngay sau đó một vũ khí hơi mờ từ bên trong vươn ra, nhắm ngay hai người.
- Thân là Linh Hàng Sư, trừ tâm linh ảo ảnh vừa rồi đối phó ngươi, ta còn có một năng lực khác, chính là tưởng tượng hiển hiện, trong đầu ta nghĩ đến đồ vật gì, nó sẽ hiện ra, thật đánh nhau, hươu chết vào tay ai còn chưa biết được.
Thấy sau lưng nàng có lít nha lít nhít vũ khí, Tổ An trừng to mắt, rất muốn hỏi ngươi có nhận đệ tử không?
Từ vừa rồi cùng nàng giao thủ, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, hơn nữa một cái huyễn khốc hơn một cái, để hắn muốn quay đầu làm Linh Hàng Sư.
Tựa như kiếp trước ở trong trường học chơi bóng rổ, ném được hay không không trọng yếu, mấu chốt là động tác phải đẹp.
Nghĩ đến các loại kỹ năng xinh đẹp của Vân Vũ Tình và Gia Ti Lệ, Tổ An có một loại xúc động muốn khóc.
Đây là Gia Ti Lệ tiện tay rút ra một thanh kiếm, cầm tới xem tường tận, Vân Vũ Tình nhất thời trừng to mắt, vô ý thức nhìn về phía kiếm trong tay Tổ An.