Tổ An cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, chỉ yên tĩnh nhìn đối phương.
Gia Ti Lệ khẽ cười một tiếng:
- Vừa rồi giao thủ với ngươi, chú ý tới thanh kiếm trong tay ngươi không tệ, chắc hẳn cũng là thần binh lợi khí, sau đó ta tạo ra một thanh, tuy không bằng thanh thật, nhưng hẳn có bảy tám thành năng lực. Mà thần binh lợi khí như vậy, ta còn có rất rất nhiều, mỗi khi ta nhìn thấy một cao thủ, sẽ tạo ra vũ khí và kỹ năng của bọn hắn, ngươi khẳng định muốn đánh với ta?
Biểu lộ của Vân Vũ Tình cực kỳ rung động, mặc dù nàng biết Linh Hàng Sư rất thần bí, cường đại, nhưng không nghĩ tới các nàng sẽ lợi hại đến loại trình độ này.
Có thể tạo ra thần binh và kỹ năng của địch nhân, cái này là năng lực nghịch thiên bực nào.
Nhìn thấy biểu lộ của Vân Vũ Tình, Gia Ti Lệ hết sức hài lòng, đây chính là nàng muốn xem, bất quá khi nàng nhìn về phía Tổ An, lại phát hiện đối phương cực kỳ bình tĩnh.
- Tựa hồ ngươi không thèm để ý?
Gia Ti Lệ nhíu mày.
Tổ An cười cười:
- Kỹ năng này của ngươi lừa được người khác, nhưng làm sao lừa được ta? Tuy ngươi có thể sao chép vũ khí và kỹ năng của đối phương, nhưng giả cuối cùng là giả, không cách nào so với thật. Hơn nữa nhiều vũ khí, kỹ năng như vậy hỗn hợp lại, không tinh mà tạp, chỉ cần đối phương nhìn ra được điểm ấy, muốn phá kỹ năng của ngươi cũng không khó.
Trong lòng Gia Ti Lệ chấn động mãnh liệt, những năm gần đây nàng cũng mơ mơ hồ hồ ý thức được năng lực này của mình có thiếu hụt, chỉ bất quá không nghĩ rõ ràng thiếu hụt ở đâu, kết quả đối phương chỉ nhìn một chút thì nói trúng tim đen, cái này là nhãn lực và thiên phú kinh khủng bực nào.
Thành tựu của người này tuyệt đối không thể hạn lượng, vượt qua Hoàng Đế cũng chưa biết chừng.
Tổ An chờ chính là cơ hội này, thân hình lóe lên đã xuất hiện ở trước người nàng, tốc độ của hắn quá nhanh, đến mức Thư Thư Hảo cũng không kịp phản ứng.
Gia Ti Lệ vội vàng giơ "Thái A Kiếm" nghênh chiến, nhưng pháp sư làm sao đánh cận chiến với chiến sĩ.
Một tiếng vang giòn, "Thái A Kiếm" trong tay nàng gãy thành hai đoạn, không trung hiện ra tơ máu, thân hình của Gia Ti Lệ liên tiếp lui lại.
Thư Thư Hảo vội vàng thi triển Chiêu Hồn Phiên chặn ở trước mặt nàng, thấy cánh tay phải của nàng bị chặt đứt tận gốc, máu tươi không ngừng chảy ra, hắn nhìn về phía Tổ An quát:
- Xú tiểu tử, tự tìm cái chết!
Đến từ Thư Thư Hảo, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Chiêu Hồn Phiên trong tay hắn đâm mặt đất, hai đoàn khí giống như u linh màu trắng vây quanh hắn xoay tròn, xung quanh âm phong trận trận, nhiệt độ giảm xuống mấy phần.
Ngay sau đó bên cạnh hắn lại xuất hiện sương mù màu đen, như địa ngục mở ra cửa lớn, bên trong có thể nghe được các loại gào khóc thảm thiết.
Một Thi Khôi toàn thân bốc lên hắc khí từ bên trong giãy giụa đi ra, những Thi Khôi trước đó run lẩy bẩy, cả đám đứng không vững, phảng phất như muốn nằm sấp trên mặt đất, đó là một loại đẳng cấp áp chế.
Vân Vũ Tình và Tổ An đều biến sắc, bởi vì bọn hắn cảm giác được thực lực của Thi Khôi này không thể coi thường, đã đạt tới nửa bước Tông Sư cảnh!
Thư Thư Hảo cười gằn nói:
- Là các ngươi bức ta, vậy người nào cũng đừng nghĩ sống.
Lúc này tiếng lục lạc vang lên, Gia Ti Lệ đưa cánh tay còn lại chặn ở trước mặt hắn:
- Không cần như thế.
Sau đó vẫy tay, tay phải rơi xuống đất bay về phía nàng.
Vân Vũ Tình hơi nghi hoặc, thấp giọng nói:
- Không có cảm nhận được nguyên khí ba động.
Tổ An trầm giọng đáp:
- Hẳn là niệm lực di vật.
- Ca ca quả nhiên mắt sáng như đuốc.
Gia Ti Lệ cười duyên, sau đó nắm tay gãy tiếp vào đầu vai, trên vết thương lấp lóe quang mang, đợi ánh sáng rút đi, cánh tay nàng đã khôi phục bình thường!
Bất quá vừa nghĩ lại thấy thoải mái, tưởng tượng hiển hiện của đối phương ngay cả thần binh cũng có thể sao chép, nối liền chi gãy hẳn không phải việc khó gì.
Lúc này trong đầu Tổ An toát ra một suy nghĩ, nếu nữ nhân này ở thế giới kia, đi làm phẫu thuật nối tay chân, chỉ sợ sẽ là bác sĩ nổi danh nhất thế giới.
Gia Ti Lệ vừa cười vừa nói:
- Ta biết trong lòng ngươi có oán niệm, vừa rồi bọn họ ám toán để ngươi trúng một mũi Công Thành Nỗ, bây giờ ngươi chém ta một cánh tay, hẳn đã hòa nhau chứ?
Tổ An:
- ...
Có câu đưa tay không đánh mặt người cười, thái độ của đối phương tốt như vậy, hắn cũng không tiện ác ngôn đối mặt.
Gia Ti Lệ tiếp tục nói:
- Ta rất có thành ý, hiện tại lần nữa mời ngươi kết minh.
Tổ An trầm giọng nói:
- Vừa rồi ngươi liên tiếp bị ta trọng thương, hiện tại tinh thần lực hẳn không thừa bao nhiêu.
- Điểm ấy ta thừa nhận.
Gia Ti Lệ gật đầu.
- Bất quá bằng vào bản sự của ta, các ngươi trong thời gian ngắn cũng không bắt được ta, huống chi còn có Thư đại ca ở một bên, chúng ta không nói tất thắng, nhưng chèo chống đến lúc Thành Phòng Quân chạy đến, vấn đề sẽ không lớn.
Tổ An ngạc nhiên nói:
- Lời này có chút kỳ quái, phải biết ta là mệnh quan triều đình, Thành Phòng Quân chạy đến, các ngươi không phải càng trốn không thoát sao, vì sao còn chờ mong?
Gia Ti Lệ hé miệng cười duyên, nhìn về phía Vân Vũ Tình:
- Những người ở đây, không muốn chúng ta bị triều đình bắt nhất, chắc hẳn là ngươi đi, a không đúng, ta phải gọi ngươi là Ngô Vương phi?
Vân Vũ Tình biến sắc, trong nháy mắt thân phận bại lộ nàng đã động sát cơ, không thể để cho đối phương còn sống rời đi, bằng không phiền phức của nàng rất lớn.
Gia Ti Lệ tiếp tục nói:
- Ngô Vương phi khẳng định rất kỳ quái tại sao ta lại biết thân phận của ngươi, đương nhiên là vì vừa rồi ở trong huyễn cảnh của Tổ ca ca nhìn thấy. Không thể không nói, ta thật bất ngờ, vị Tổ ca ca này ở trong tình báo là kẻ tham hoa háo sắc, không nghĩ đến hắn lại trọng tình trọng nghĩa như vậy, vì ngươi không tiếc phản bội cả thế giới, chiến đấu với Chu Tà Xích Tâm, sau cùng thậm chí còn vì ngươi quyết chiến với Hoàng Đế... Ai, nếu ta có nam nhân nguyện ý làm như vậy với mình, vậy thì chết cũng đáng.