- Về sau ta biết nàng ở quê nhà còn có mẫu thân và đệ đệ, nên cố ý phái người tiếp bọn hắn vào kinh an trí, nhưng không biết vì cái gì, vì sự kiện này nàng còn nhao nhao với ta một trận.
Thạch Tuấn hơi nghi hoặc.
- Có điều rất nhanh chúng ta lại làm hòa, mặc sức tưởng tượng tương lai.
Tổ An châm chọc nói:
- Nói thật êm tai, miêu tả mình thành nam tử thâm tình, đáng tiếc ngươi tiếp xúc nàng chỉ sợ là có mưu đồ khác, nhìn trúng thân phận cung nữ Bách Hoa Cung của nàng, nghĩ đến sớm muộn có một ngày sẽ dùng tới, quả nhiên, về sau mới phái nàng vu oan hãm hại Thái Tử Phi và Tổ An, còn tiếp mẫu thân và đệ đệ của nàng vào kinh thành, chắc là dùng để làm con tin.
Thạch Tuấn biến sắc:
- Ta không biết ngươi đang nói cái gì!
Tổ An cười cười:
- Ngươi không cần phủ nhận, chuyện cho tới bây giờ những thứ này đã không có ý nghĩa, dù sao Thạch gia các ngươi đã định trước sẽ xong đời.
Thạch Tuấn biết hắn nói là tình hình thực tế, lần ám sát này thất bại, tất cả mọi người bị bắt, bọn họ xác thực đã mất đại thế, bây giờ duy nhất trông cậy vào là Miễn Tử Kim Bài có cứu được mình hay không.
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói, trong ánh mắt tràn đầy oán độc:
- Nói đến đều trách đệ đệ của nàng, nếu không phải hắn thích cờ bạc, vụng trộm chạy ra ngoài bị Tú Y Sứ Giả tra được, chúng ta làm sao bị động như vậy, bị bức đến không thể không binh được nước cờ hiểm.
- Các ngươi vì cứu Hoa Bao, không thể không hi sinh lão bản đổ phường, thực ra ta sớm nên nghĩ đến sau lưng đổ phường là Thạch gia các ngươi, phải biết các ngươi ở Minh Nguyệt Thành, trong bóng tối cũng nâng đỡ Mai Siêu Phong mở sòng bạc.
Tổ An thở dài một hơi.
Thạch Tuấn mặt lộ dị sắc, trong lòng chấn kinh tình báo của Tú Y Sứ Giả thật cường đại, ngay cả việc này cũng biết.
Tổ An nói:
- Các ngươi liên thủ với Ngô Vương, dẫn Tổ An tới nhà Tâm Nhị, muốn giết chết hắn ở nơi đó, hết thảy tội lỗi đều đẩy lên người hắn, đến cái không có chứng cứ?
- Ngô Vương, Ngô Vương gì?
Thạch Tuấn mờ mịt.
Nhìn thần sắc của hắn không giống giả vờ, Tổ An không khỏi biến sắc.
- Chẳng lẽ không phải các ngươi liên hợp Ngô Vương cùng đi thiết kế hãm hại Thái Tử Phi và Tổ An?
Tổ An vội vàng hỏi.
Thạch Tuấn cười lạnh nói:
- Ha ha, trước đó có người ép hỏi ta quan hệ với Tề Vương, hiện tại lại biến thành Ngô Vương, Tú Y Sứ Giả các ngươi quả nhiên rất biết vu cáo vu hãm người.
- Huống chi Tổ An kia có tài đức gì, có thể kinh động Vương gia chuyên môn đi đối phó hắn?
Nghĩ đến Tổ An hắn liền giận, nếu không phải bởi vì gia hỏa này và Lục đệ, Thạch gia bọn họ cũng không đến mức rơi xuống tình cảnh như bây giờ.
Đặc biệt là lần trước ở cửa cung bị gia hỏa kia đánh một tát, quả thực là vô cùng nhục nhã.
Tiểu gia hỏa mà thôi, hắn làm sao nguyện ý thừa nhận phân lượng của đối phương nặng như vậy?
Đến từ Thạch Tuấn, điểm nộ khí +411 +411 +411...
Nhìn điểm nộ khí trong hệ thống, Tổ An không còn gì để nói, cầm cây roi trực tiếp quất lên người hắn:
- Nói chuyện đàng hoàng!
- A...
Thạch Tuấn kêu thảm, hình cụ trong Tú Y Sứ Giả đều là đặc chế, cơ hồ không khác gì Trường Tiên Rên Rỉ, đánh vào trên người chịu không được.
Hắn không hiểu vì sao đối phương đánh mình, cũng không dám hỏi, chỉ có thể oán niệm nhìn đối phương.
Đến từ Thạch Tuấn, điểm nộ khí +55 +55 +55...
- Các ngươi thiết kế giết Tổ An là chủ ý của ai, vì sao cảm thấy có thể đẩy hết thảy tội danh lên người hắn?
Tổ An tiếp tục hỏi.
- Tổ An chán ghét như vậy, tất cả mọi người đều muốn giết hắn.
Thạch Tuấn hậm hực hừ một tiếng.
- Hắn và Thái Tử Phi phát sinh chuyện như vậy, vốn là người hiềm nghi có liên quan vụ án, nếu như lại chết ở nhà Tâm Nhị, chúng ta phát tán tin tức, tự nhiên có thể đẩy trách nhiệm lên người hắn.
Tổ An châm chọc nói:
- Đáng tiếc không chỉ không hãm hại được hắn, ngược lại để chính các ngươi bạo lộ ra.
- Vì cứu Hoa Bao, bại lộ lão bản đổ phường, diệt khẩu lão bản đổ phường, lại vận dụng Gia Ti Lệ, lấy năng lực của Tú Y Sứ Giả các ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ tra đến trên người chúng ta, chủ động xuất kích ngược lại còn có một đường sinh cơ.
Thạch Tuấn căm hận nói.
- Chỉ tiếc Tổ An kia không biết đi vận khí cứt chó gì, mỗi lần đều có thể gặp dữ hóa lành.
Đến từ Thạch Tuấn, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Tổ An cười ha ha:
- Người ta là khí vận chi tử, các ngươi muốn đối nghịch với hắn, đương nhiên mọi chuyện sẽ không thuận.
Thạch Tuấn phun nước bọt:
- Ta nhổ vào, gia hỏa kia bất quá là vận khí cứt chó, nếu hắn là khí vận chi tử, ta tại chỗ dựng ngược đớp cứt!
Đến từ Thạch Tuấn, điểm nộ khí +888 +888 +888...
Từ nhỏ sinh trưởng ở trong thế gia, hắn có kiêu ngạo trời sinh của đệ tử thế gia, xem thường nhân vật xuất thân bần hàn, hắn có thể tiếp nhận mình ở trong tranh đấu cao tầng thất bại, nhưng tuyệt đối không thể tiếp nhận bại một phế vật xưa nay xem thường.
Tổ An cười:
- Lại muốn tới chỗ chúng ta lừa ăn lừa uống.
Hắn thậm chí có một loại xúc động, để ngục tốt lấy mấy bát phân tới, bất quá suy nghĩ một chút thì thôi, miễn cho đám huynh đệ buồn nôn.
Hắn lại hỏi vài vấn đề, Thạch Tuấn rất phối hợp, cơ hồ hỏi gì đáp nấy.
Chẳng qua nếu hắn biết mình đối mặt là Tổ An xưa nay xem thường, đoán chừng sẽ giận đến thổ huyết.
Chuyến này Tổ An đã được tin tức mình muốn biết, rất nhanh liền rời Tú Lâu, còn Thạch Tuấn căn bản không cần hắn động thủ, dù sao lần này khẳng định là chết chắc.
Hắn đổi về quan phục của Đông Cung, đi đến Bách Hoa Cung.