Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1372 - Chương 1372: Ám Toán

Chương 1372: Ám toán Chương 1372: Ám toán

- Nương nương hiểu lầm, ta nói là Hoàng Thái Tôn càng giống nương nương, xinh đẹp tựa như nương nương vậy.

Tổ An lời nói xoay chuyển.

Bạch phi hừ một tiếng, từ trong ngực hắn đón hài tử về:

- Lần này Tổ đại nhân qua đến tột cùng ý muốn như thế nào.

- Lần này tới xác thực còn có chút việc, sự tình Tâm Nhị đã có kết quả.

Tổ An nói.

- Hoàng Môn Thị Lang Thạch Tuấn sử dụng chức vụ, tiếp cận câu dẫn thị nữ Tâm Nhị của nương nương, Tâm Nhị chỉ là cung nữ bình thường, làm sao chịu được công tử phong lưu phóng khoáng truy cầu, rất nhanh liền rơi vào võng tình. Đáng tiếc nàng không biết mình rơi vào âm mưu, đối phương tiếp cận hoàn toàn là vì lợi dùng nàng để hãm hại Thái Tử Phi, đồng thời còn nhờ vào đó vu oan giá họa cho Bạch phi, để hai vị phi tần trọng yếu nhất của Thái Tử đồng thời xảy ra chuyện.

Bạch phi biến sắc:

- Thạch gia thật độc ác, đều tại ta ngày thường thiếu quan tâm Tâm Nhị, mới không có chú ý tới nàng bị người lừa gạt.

- Thật sao?

Tổ An khẽ cười.

- Vừa rồi ta nói là Tú Lâu phán đoán, bất quá ta lại có cái nhìn hoàn toàn khác.

- Có ý gì?

Bạch phi mờ mịt.

Tổ An đi tới bên xích đu, tùy ý ngồi xuống, cả người giống như Bạch phi vừa rồi, chậm rãi đong đưa:

- Tất cả mọi người cho rằng là Thạch Tuấn tận lực tiếp cận câu dẫn Tâm Nhị, thậm chí ngay cả Thạch Tuấn cũng cho rằng như vậy, thế nhưng ta cẩn thận tra nhìn tin tức tương quan, phát hiện một sự tình thú vị. Giữa hai người, ngay từ đầu chủ động không phải Thạch Tuấn, mà là Tâm Nhị.

Bạch phi nhíu mày:

- Ngươi có ý gì, Tâm Nhị xưa nay gò bó theo khuôn phép, quả quyết sẽ không làm sự tình như vậy.

- Thật sao?

Tổ An thu hồi nụ cười.

- Ta đã thông qua con đường đặc biệt lấy tới một phần ghi chép tương quan, ta phát hiện hai người quen biết là bởi vì cơ duyên xảo hợp chạm mặt, nếu chúng ta không vào trước là chủ, nghĩ Tâm Nhị thành người bị hại, mà đổi một góc độ suy nghĩ, sẽ phát hiện Tâm Nhị từ đầu tới cưới mới là người gia hại, kết bạn với Thạch Tuấn, cho đối phương tiếp cận câu dẫn nàng, toàn bộ quá trình thực ra đều là nàng dẫn đạo, đáng tiếc Thạch Tuấn lại tự cho rằng mị lực vượt xa bình thường, bị người bán còn thay người đếm tiền.

Bạch phi lạnh nhạt nói:

- Những thứ này chẳng qua là ngươi suy đoán, tính tình của Tâm Nhị ta rõ ràng nhất, nàng xưa nay thiện lương, tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này.

- Nương nương nghe ta nói hết đã.

Tổ An nói tiếp.

- Cho tới nay ta có một nghi hoặc, vì sao hắc thủ phải phí khí lực lớn như vậy đưa Tâm Nhị ra hoàng cung, trực tiếp diệt khẩu không phải càng tốt hơn sao? Ta lập tức ý thức được nhất định phải có lý do làm như vậy, nhưng cho tới nay vẫn không nghĩ ra được lý do là gì, thẳng đến trước đó không lâu, ta biết một số sự tình, sau đó rốt cuộc minh bạch vì sao hắc thủ hao tâm tổn trí, phí sức đưa nàng xuất cung như vậy.

Sắc mặt của Bạch phi một mực nhẹ nhàng rốt cục biến:

- Ta nghe không hiểu ngươi có ý gì, Ngô Vương ở Kỷ Bắc Quận, Phiên Vương không chiếu không thể vào kinh, ta làm sao có thể là đồng minh với hắn.

- Thế nhưng ta biết những ngày này hắn một mực ở kinh thành.

Tổ An cười cười.

- Hôm nay trong nhà Tâm Nhị ở ngoại ô, ta bị sát thủ Thạch gia vây giết, lại đụng phải Ngô Vương phi.

- Thạch gia muốn giết ngươi?

Bạch phi nhíu mày, sau đó hừ một tiếng.

- Một đám ngu ngốc.

Thấy nàng không giống giả vờ giả vịt, Tổ An cười cười:

- Cái này cũng không trách được Thạch gia, Hoa Bao bỗng nhiên đi ra ngoài bị Tú Y Sứ Giả bắt, vì cứu hắn, bại lộ lão bản đổ phường kinh doanh nhiều năm, vì diệt khẩu lão bản đổ phường, lại bại lộ Nam Cương Linh Hàng Sư Gia Ti Lệ, Tú Y Sứ Giả sớm muộn sẽ tra tới đầu bọn họ, bọn họ chỉ có thể bí quá hoá liều, nỗ lực đẩy hết thảy lên người ta...

Bạch phi hơi kinh ngạc:

- Ấn ngươi miêu tả, lần hành động này của Thạch gia nhất định phải được, lấy lực lượng bọn họ có thể sử dụng, muốn giết ngươi hẳn dư xài, ngươi làm sao có thể sống sót.

- Không có cách, ai bảo ta mị lực lớn, xưa nay vận khí lại tốt, có thể nhiều lần thoát chết.

Tổ An thoải mái nói.

Bạch phi lại nhìn hắn thật sâu:

- Phần khí độ này của Tổ đại nhân quả nhiên không phải người thường có thể sách bằng.

Tổ An hừ lạnh:

- Ngươi vuốt mông ngựa cũng vô dụng.

Bạch phi cười cười:

- Ta không phải nịnh nọt ngươi, mà là thật tâm bội phục ngươi, ngươi làm được sự tình mà rất nhiều người không thể nào làm được.

Ngay sau đó lời nói của nàng xoay chuyển.

- Đương nhiên bội phục quy bội phục, thế nhưng ngươi nói xấu ta như vậy, ta lại không đồng ý, ngươi cần phải rõ ràng, ta là phi tần của Thái Tử, chỉ có Thái Tử trèo lên hoàng vị, ta mới có thể tối đa hóa lợi ích, ta cần gì hợp tác với đám người Ngô Vương.

Tổ An đáp:

- Ngô Vương tham dự sự kiện này, hiển nhiên là có lòng mơ ước với hoàng vị, cái này rất dễ hiểu, Thái Tử là người không thông minh, hắn lại tự xưng thông minh thiên tài, làm sao không sinh ra ý nghĩ thay thế? Nhưng chỉ trừ Thái Tử không có tác dụng, còn cần trừ Tề Vương, cho nên hắn tham dự kế hoạch lần này, muốn nhất tiễn song điêu, đồng thời trừ thế lực của Tề Vương và Thái Tử, kém nhất cũng có thể để bọn hắn lưỡng bại câu thương, như vậy hắn mới có cơ hội ra mặt.

- Mà ngươi ở trong cung, khắp nơi bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, một người không cách nào áp dụng kế hoạch này, nhất định phải mượn tay hắn giúp ngươi làm một ít chuyện, tỉ như giết Âu Vũ, giả tạo gia quyến hắn đào vong; còn có Hoa Bao, nói thật, ta không tin một bao cỏ như thế, có thể từ trong tay Thạch gia trông giữ đi ra ngoài, chắc hẳn hơn phân nửa là ngươi phái người đi làm.

Bình Luận (0)
Comment