Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1381 - Chương 1381: Bát Sư Tỷ Trong Quốc Lập Học Viện (2)

Chương 1381: Bát sư tỷ trong Quốc Lập Học Viện (2) Chương 1381: Bát sư tỷ trong Quốc Lập Học Viện (2)

- Không có gì đáng ngại...

Tổ An còn chưa nói xong đã bị đánh gãy.

Khương La Phu nói thẳng:

- Cởi y phục cho ta xem một chút.

Tổ An:

- ...

Đại tỷ thành thục đều như thế sao?

Hắn đang do dự, Khương La Phu chạy tới bên cạnh hắn, không nói một lời cởi y phục hắn ra.

Tổ An bất đắc dĩ:

- Khương hiệu trưởng, ngươi là giở trò lưu manh sao?

- Tiểu hài tử còn nói cứng?

Khương La Phu cười nhạo.

- Còn nữa, hiện tại ta đã không phải hiệu trưởng, không nên gọi ta như vậy.

- Không phải hiệu trưởng?

Tổ An giật mình.

- Ngươi quên ta nói ta đã bị điều về Quốc Lập Học Viện ở kinh thành sao, bây giờ hiệu trưởng là Trần tế tửu.

Khương La Phu vừa giải thích vừa xem xét thương thế trên người hắn.

- A, thật đâm trúng ngực, nhưng vì sao thương thế khỏi nhanh như vậy?

Tổ An khôi phục cực nhanh, lỗ thủng ở ngực bây giờ đã rất mờ, hơn nữa nhìn ra dấu vết từng kết vảy.

- Ngươi cũng không phải không biết ta thiên phú dị bẩm.

Tổ An cười ha ha, dù sao đối phương cũng chưa từng thấy qua tư chất siêu cấp khác, không cách nào tìm người khác chứng thực.

Khương La Phu một tay ôm trước ngực, một tay nâng cằm, tự nhủ:

- Tư chất siêu cấp còn có sức khôi phục cường đại như thế? Thật quá nghịch thiên, khó trách trong lịch sử không có mấy người, tất cả đều trở thành nhân vật trong truyền thuyết.

Tổ An thầm hô chịu không được, nữ nhân này ăn mặc thành thục thì thôi, hiện tại cái tư thế này cũng quá có vận vị, ai, những nữ nhân này đều đến dẫn dụ ta phạm sai lầm sao.

Cách một hồi nàng lấy lại tinh thần:

- Đúng rồi, lần này tới trừ thăm hỏi ngươi ra, còn muốn nói cho ngươi một việc.

Thấy thái độ nàng thận trọng, Tổ An cũng thu hồi nụ cười bất cần đời.

- Theo ta biết, từ khi ngươi đến kinh thành, giống như đã bị ám sát nhiều lần, ngoài ra còn có mấy lần bị thế lực khắp nơi công khai đối phó ngươi.

Ánh mắt của Khương La Phu có chút ân cần.

Tổ An ai một tiếng:

- Không có cách, ta luôn làm người khác chú ý, mặc kệ đi đến chỗ nào cũng có thể dẫn tới đồng tính ghen ghét, bọn họ tự nhiên ước gì ta chết.

- Cái miệng của ngươi vẫn giống như trước đây.

Khương La Phu cười cười nói.

- Ngươi còn nhớ thân phận lão sư ở Minh Nguyệt Học Viện không?

- Biết, một nhân viên tạm thời.

Tổ An lầu bầu.

Khương La Phu:

- ...

- Lần này ta trở lại Quốc Lập Học Viện, thử xem có thể đẩy ngươi tới học viện không, chuẩn bị cho ngươi danh phận lão sư, có thẻ bài lão sư của Quốc Lập Học Viện, phương nào muốn đối phó ngươi, cũng sẽ lo lắng rất nhiều.

Tổ An có chút ngoài ý muốn:

- Khương hiệu trưởng, vì sao ngươi tốt với ta như vậy?

- Có khả năng vì ngươi ta hữu duyên.

Khương La Phu khẽ cười:

- Ngươi cũng đừng hiểu sai, thuần túy là nhìn ngươi thuận mắt, lại thêm ngươi tư chất siêu cấp, để cho ta rất hứng thú, muốn nhìn ngươi đến cùng có thể trưởng thành đến bước nào.

- Không có một chút xíu ái tình ở bên trong sao?

Tổ An thất vọng.

Khương La Phu tức đến xạm mặt lại:

- Cút!

- Đi thôi, đi học viện với ta một chuyến, bái kiến Tế Tửu đại nhân, muốn vào học viện làm lão sư, cần được lão nhân gia cho phép.

Khương La Phu từ trên ghế đứng dậy, hai chân dài trắng đến phát sáng.

- Được.

Tổ An sớm muốn đi bái phỏng Tế Tửu, giải đáp một vài hoang mang trong lòng.

- Vậy thì đi thôi.

Khương La Phu tiêu sái búng tay, sau đó quay người rời đi.

Những người hầu trong phủ nhìn thấy Tổ An và nàng một trước một sau đi ra ngoài, từng cái trợn cả mắt, đám nha hoàn lặng lẽ nghị luận:

- Đôi chân dài này, không khỏi quá nghịch thiên?

- Hừ, ăn mặc lẳng lơ, làm sao so được Đại tiểu thư của chúng ta.

- Đại tiểu thư vừa đi mới bao lâu, cô gia đã cùng nữ nhân khác cấu kết, phi, kẻ đồi bại!

- Ngươi biết cái gì, này mới chứng minh cô gia mị lực to lớn.

...

Quốc Lập Học Viện ở dưới chân núi Ngọc Tuyền Sơn.

Toàn bộ nội thành, địa phương có vùng núi cũng không tính nhiều, hùng vĩ nhất mỹ lệ nhất không ai qua được Tử Kim Sơn và Ngọc Tuyền Sơn.

Dưới chân núi Tử Kim Sơn tọa lạc chính là hoàng cung, dưới chân núi Ngọc Tuyền Sơn là Quốc Lập Học Viện, bởi vậy có thể thấy được địa vị của học viện siêu nhiên như thế nào.

Tổ An một đường theo Khương La Phu đi tới Ngọc Tuyền Sơn, nhìn kiến trúc hùng vĩ, cây cột đỏ thắm, ngói màu xanh lam, phía trên có ba chữ lớn Quốc Tử Giám.

Nhìn nghi hoặc trong mắt Tổ An, Khương La Phu giải thích:

- Mới đầu Quốc Lập Học Viện gọi là Quốc Tử Giám, về sau bị đổi thành Quốc Lập Học Viện của hoàng gia, chỉ bất quá bởi vì bảng hiệu này là Tế Tửu đời thứ nhất viết, kết nối thủ sơn đại trận của học viện, cho nên bảng hiệu này một mực giữ lại.

- Vì sao đổi tên thành Quốc Lập Học Viện?

Thần sắc của Tổ An cổ quái, danh tự hiện đại hóa như thế, không phải là có tiền bối xuyên việt đến đổi chứ.

Khương La Phu khẽ giật mình:

- Ngươi thật giống ta, ta cũng không rõ ràng đổi lúc nào, tựa như bất tri bất giác tất cả mọi người đều gọi như vậy.

- Ồ?

Tổ An rơi vào trầm tư.

Xuyên qua đại môn là một con đường thẳng tắp, đại thụ hai bên phong cách cổ xưa, nhìn ra được tuổi đời không nhỏ, càng thêm chứng minh nội tình của học viện.

Ngay sau đó lại đi tới một cánh cửa lớn, phía trên bảng hiệu viết vài chữ to Quốc Lập Học Viện, nhìn hình chữ rõ ràng không phải người viết bảng hiệu ở đại môn.

Có lẽ là vì nhìn thấy Khương La Phu, thủ vệ không có ngăn cản hai người.

Tổ An theo Khương La Phu đi vào, phát hiện bên trong tổng thể cho hắn cảm giác hoàn toàn khác Minh Nguyệt Học Viện.

Minh Nguyệt Học Viện rõ ràng đổi mới hơn, mặc kệ là cây cối hay kiến trúc, cho nên nhìn ngăn nắp xinh đẹp.

Bình Luận (0)
Comment