Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1409 - Chương 1409: Ngoài Ý Muốn Lộ Tẩy (2)

Chương 1409: Ngoài ý muốn lộ tẩy (2) Chương 1409: Ngoài ý muốn lộ tẩy (2)

Dung Mạc kinh hãi, vội vàng khuyên can:

- Thái Tử Phi nghĩ lại, nào có đạo lý ngài tự thân đưa thần tử về nhà, một khi lan truyền ra, sẽ có rất nhiều lời đồn, huống chi hai ngươi vừa mới...

Lời phía sau nàng không dám nói tiếp, bất quá biểu đạt ý tứ đã rất rõ ràng.

Bích Linh Lung hơi nhíu mày, biết nàng Dung Mạc nói không phải không có lý, hai người vừa mới truyền ra lời đồn, tuy trường phong ba kia đã qua, nàng hợp thời lung lạc Tổ An một chút có thể giải thích là không thẹn với lương tâm, nhưng nếu như quá nhiệt tình, khó tránh khỏi sẽ phản tác dụng.

Lúc này Tổ An cười nói:

- Thái Tử Phi tự mình tiễn ta về nhà, này là nâng giết ta, không qua mấy ngày ta sẽ bị một đám người ghen ghét xé nát, vẫn là ta đưa Thái Tử Phi hồi cung đi.

Bích Linh Lung buông lỏng một hơi, gia hỏa này xác thực rất biết quan tâm người:

- Ừm, như vậy cũng tốt, vừa vặn lại đi Thái Y Viện một chuyến, lấy cho Tổ đại nhân chút linh dược.

Tổ An vốn định cự tuyệt, bỗng nhiên nghĩ lại, mình luyện đan còn cần rất nhiều dược tài, không ít thứ khó mua, có thể vào Thái Y Viện lấy thì quá tốt.

Một đường đi tới hoàng cung, Bích Linh Lung tự mình dẫn Tổ An đi Thái Y Viện, Thái Y Viện Mã An nghe tin liền chạy ra:

- Thần tham kiến Thái Tử Phi.

Bích Linh Lung hơi gật đầu đáp lại:

- Mã đại nhân miễn lễ, hôm nay ta tới là muốn tìm một số dược vật chữa thương.

- Không biết Thái Tử Phi muốn dược vật gì?

Mã An hỏi.

- Ta muốn...

Bích Linh Lung bỗng nhiên dừng lại, sau đó trưng cầu nhìn về phía Tổ An.

Tổ An đáp:

- Cần Thiên Hạc Chi, Xích Tinh Ngọc, Tử Tiêu Linh Hoa, không biết nơi này có không?

Mấy loại này đều là dược tài luyện chế Tụ Nguyên Đan nhất định phải có, hơn nữa tương đối trân quý.

Trong lòng Mã An hồ nghi, những dược liệu này không phải dùng liệu thương, mà càng giống như luyện chế đan dược đột phá, bất quá ở trước mặt Thái Tử Phi hắn không dám hỏi nhiều:

- Thiên Hạc Chi, Xích Tinh Ngọc có, Tử Tiêu Linh Hoa trong viện không có.

Bích Linh Lung ân một tiếng:

- Vậy chuẩn bị cho bản cung một ít, bản cung đang cần.

- Vâng.

Mã An cung kính đáp, nhanh chóng chuẩn bị tốt dược tài, sau đó ân cần đưa cho nàng.

- Làm phiền Mã đại nhân.

Bích Linh Lung không có tiếp, mà để Dung Mạc cầm lấy, sau đó dẫn người rời đi.

Ra Thái Y Viện, Bích Linh Lung thong dong tiếp nhận Thiên Hạc Chi và Xích Tinh Ngọc, sau đó đưa cho Tổ An:

- Tổ đại nhân trở về dưỡng thương, không nên bôn ba bốn phía.

- Đa tạ Thái Tử Phi.

Trong lòng Tổ An ấm áp, tuy nữ nhân này có không ít thói xấu, nhưng đối đãi mình còn không tồi.

Lúc này trên lầu các Thái Y Viện, sau lưng cửa sổ đang trốn tránh một đôi mắt tràn ngập ghen ghét.

Ta đường đường viện phán Thái Y Viện, lại còn kém một tiểu tử tuổi trẻ?

Hắn cũng không phải có tưởng niệm gì với Thái Tử Phi, chẳng qua cảm thấy mình cung cung kính kính đưa cho Thái Tử Phi, kết quả đối phương tùy ý bảo nha hoàn nhận, quay đầu thì tự mình đưa cho một nam nhân khác, để hắn cực kỳ khó chịu.

- Xem ra truyền ngôn lần trước rất có thể là thật.

Mã An lẩm bẩm.

- Vậy vì sao Tổ An không có việc gì, ngay cả Tú Y Sứ Giả cũng không tra được?

- Chờ chút, ta nhớ lần trước Thái Tử Phi cũng thay Kim bài Thập Nhất lấy dược vật trị liệu thần hồn, lần này lại thay Tổ An lấy dược tài trân quý khác, hai lần cực kỳ tương tự! Khó trách Tú Y Sứ Giả cũng không tra được, nếu Tổ An là Kim bài Thập Nhất, như vậy hết thảy đều giải thích thông!

Nghĩ đến đây, hô hấp của Mã An liền dồn dập lên, không ngừng qua lại trong phòng, tựa hồ suy nghĩ cân nhắc cái gì.

- Không được, đây chỉ là suy đoán, vạn nhất báo lên sai lầm, ngược lại sẽ ảnh hưởng hình tượng của ta trong mắt chủ nhân, ân, ta phải đi điều tra rõ ràng lại nói.

Mã An tự nhủ.

Hắn nghĩ đến chiến tích của Tổ An trong khoảng thời gian này, hơn nữa nếu hắn thật là Kim bài Thập Nhất, tu vi sẽ càng cao, tuy mình là viện phán của Thái Y Viện, nhưng cũng không có nắm chắc tất thắng.

Có điều hắn không lo lắng, chạy vào phòng dịch chuyển một ngăn tủ, từ trong hốc tối móc ra một cái bình sứ đen nhánh.

Bởi vì cái gọi là y độc không phân biệt, thân là danh y, thời điểm giết người còn cần đích thân chém chém giết giết sao?

Tay cầm bình sứ, trên mặt Mã An lộ ra nụ cười tự đắc.

Lại nói sau khi Bích Linh Lung giao dược tài cho Tổ An, tuy còn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng ý thức được thân phận của hai người không nên biểu hiện quá thân mật, trong hoàng cung phải cực kỳ thận trọng, thế là nàng căn dặn đối phương vài câu, sau đó quay người về Đông Cung.

Tổ An vốn muốn đến Bạch Sa tiểu viện luyện đan, nhưng lại lo lắng động tĩnh quá lớn, gây nên Hoàng Đế chú ý thì phiền phức, thế là quyết định xuất cung về nhà.

Kết quả vừa đi không bao xa, bỗng nhiên đối diện đụng vào một đám cung nữ thái giám, bọn họ mở đường thì mở đường, bung dù thì bung dù, vây quanh một quý phụ chậm rãi đi tới.

Quý phụ mặc hoa phục, nhưng khó nén dáng người ngạo nhân, đặc biệt là cung trang thấp ngực phác hoạ ra da thịt trắng như tuyết, còn có lúc hành tẩu bờ mông thướt tha nở nang, đủ để cho bất kỳ nam nhân nào cũng sinh ra ham muốn.

Có điều thân phận của nàng thực khiến người ta không dám có ý đồ, những tiểu thái giám ở bên cạnh, dù bị thế jj cũng không ai dám liếc nhìn nhiều.

Có điều một lão thái giám lớn tuổi ở bên người nàng lại ngoại lệ, hắn đi ở đằng sau quý phụ, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn cái mông tròn trịa, một hồi lộ ra vẻ nôn nóng, một hồi lại thở dài ảo não.

Bình Luận (0)
Comment