Hỏi quân có thể có bao nhiêu sầu, đúng như một đám thái giám lên thanh lâu.
- Bái kiến Hoàng Hậu nương nương!
Tổ An nhận ra hắn là Lữ công công, phu nhân xinh đẹp kia không phải Hoàng Hậu Liễu Ngưng thì là ai?
Lữ công công cũng nhìn thấy hắn, phản ứng đầu tiên là giận dữ, hiển nhiên là nhớ lại sự tình phát sinh ngày đó.
Đến từ Lữ Kỳ, điểm nộ khí +588 +588 +588...
Bất quá không bao lâu hắn tựa hồ lại nghĩ đến cái gì, nộ khí dần dần tán đi, thay vào đó là hô hấp dồn dập, hốc mắt ửng hồng, tựa hồ nhiều một tia thỏa mãn.
Tổ An một mực cảnh giác phòng bị, cho nên phản ứng của đối phương không có trốn qua ánh mắt hắn.
Hắn không khỏi bùi ngùi mãi thôi, vị Lữ công công này quả nhiên là cực phẩm, hắn và Ngô Vương hẳn sẽ có rất nhiều tiếng nói chung.
Lúc này Hoàng Hậu nhìn thấy Tổ An, mắt phượng sắc bén thoáng nhu hòa mấy phần:
- Nguyên lai là Tổ đại nhân, nghe nói Thái Tử Phi để ngươi nghỉ, sao còn ở trong cung?
Trong lòng Tổ An run lên, nữ nhân này rất rõ hành tung của hắn, vội vàng trả lời:
- Ta đến Thái Y Viện lấy chút thuốc.
Hắn không dám nói Thái Tử Phi dẫn hắn đến, thân là Aquaman, tránh ở trước mặt một nữ nhân nhắc một nữ nhân khác là thao tác cơ bản nhất.
Hoàng Hậu mở miệng nói:
- Vậy thì tốt, chỗ bản cung cũng có không ít linh dược chữa thương, những năm này để trong cung cũng không có tác dụng gì, những ngày này Tổ đại nhân lao khổ công cao, vừa vặn cho ngươi chữa thương.
Trong lòng Tổ An vui vẻ:
- Đa tạ nương nương.
Hiện tại hắn muốn luyện đan còn cần mấy loại dược liệu đây.
- Vậy theo bản cung tới Khôn Ninh Cung đi.
Hoàng Hậu không lộ ra dấu vết liếm liếm bờ môi, trong mắt phượng ngày thường uy nghiêm, lúc này nhiều một tầng thủy khí.
Bên cạnh Lữ công công biểu lộ phức tạp, cuối cùng âm thầm thở dài một hơi, không hề nói gì.
Tổ An:
- ...
Cảm tình đưa thuốc cho ta là giả, thèm thân thể ta là thật nha.
Tuy hắn không ngại cùng Hoàng Hậu đấu giao hữu trên giường, dù sao đêm đó thể nghiệm cực kỳ thoải mái, có điều hắn rõ ràng thực lực cá nhân mới là vương đạo, không muốn trầm mê ở trong sắc đẹp.
Huống chi hiện tại hắn đã biết đối phương tìm hắn là vì hấp thu tinh huyết để trị thương, tự nhiên là có chút lo lắng.
- Đa tạ nương nương ân điển, bất quá thần còn có chuyện quan trọng muốn xuất cung một chuyến, ngày khác trở lại Khôn Ninh Cung thỉnh tội với nương nương.
Sau khi nói xong hắn liền đào tẩu.
- Ngày khác?
Nhìn hắn hốt hoảng rời đi, Hoàng Hậu giống như cười mà không phải cười, trên miệng lại nhếch lên, chỉ sợ một đêm kia đã dùng hết đảm lượng của hắn.
Lúc này đối phương hốt hoảng đào tẩu, dưới cái nhìn của nàng là bởi vì sợ bị Hoàng Đế phát hiện sự tình của hai người, cho nên nàng không thèm để ý, ngược lại suy nghĩ đằng sau làm sao mới có thể tìm cơ hội để hắn yên tâm lớn mật đến Khôn Ninh Cung chơi.
Sau đó nàng bí mật truyền âm hỏi thăm Lữ công công.
Lữ công công mặt đỏ bừng, phải giúp nam nhân khác bày mưu tính kế tới chơi nữ nhân mình yêu thích, loại cảm giác kia thật rất khuất nhục và gây rối.
Bất quá một giây sau hắn lại có cảm giác kích thích và chờ mong dị dạng, nguyên khí truyền âm thương lượng với Hoàng Hậu:
- Có thể như thế...
Tổ An rời hoàng cung liền buông lỏng một hơi, thanh âm trêu tức của Mị Ly truyền đến:
- Thế nào, giai nhân mời ngươi lại cự tuyệt, không phù hợp tính tình của ngươi a.
Tổ An tức giận nói:
- Ở trong lòng ngươi, ta là loại người vì nữ sắc mà không để ý chính sự sao?
- Trong lòng ta ngươi chính là như thế.
Mị Ly rất chắc chắn gật đầu.
Tổ An:
- ...
- Hừ, vị Hoàng Hậu kia cũng quá làm dáng, vậy mà ở ban ngày ban mặt mời ngươi đi làm những sự tình loạn thất bát tao kia.
Trong giọng nói của Mị Ly tràn ngập bất mãn.
- Dạng nữ nhân này cũng có thể làm Hoàng Hậu, quả thực là kéo thấp hình tượng của Hoàng Hậu.
Tổ An biết nàng một mực canh cánh trong lòng, nhịn không được cười nói:
- Ngươi không phải nói nàng chỉ vì liệu thương sao?
- Cần bố thí thân thể đến liệu thương, còn không đáng để ta khinh bỉ sao?
Mị Ly hừ một tiếng, còn muốn nói gì nữa, bỗng nhiên cau mày.
- A, trong phòng ngươi giấu một người.
Trong lòng Tổ An ấm áp, dù nàng nói về sau sẽ không giúp đỡ, để ta dựa vào chính mình, nhưng gặp phải sự tình vẫn không nhịn được chỉ điểm.
- Bên trong là nam nhân hay nữ nhân?
Tổ An tâm tình nhẹ nhõm, nhịn không được hỏi.
- Đương nhiên là nam nhân.
Mị Ly trợn mắt:
- Trong đầu ngươi nghĩ đến cùng là cái gì thế hả, sớm muộn có một ngày sẽ chết ở trên bụng nữ nhân.
Nghe là nam nhân, Tổ An lập tức thu hồi nụ cười, toàn thân đề phòng.
Hắn vào phòng, phát hiện nha hoàn người hầu trong phủ đều không thấy tăm hơi, hắn nhướng mày, cho rằng bọn họ bị độc thủ, bất quá lập tức phát giác được trong sương phòng truyền đến hô hấp nhỏ nhẹ, hẳn là ngất xỉu.
Hắn âm thầm cười lạnh, xem ra là kẻ trộm ngu ngốc, làm choáng những người hầu này, ta vừa về rất dễ dàng phát hiện dị thường nha.
Hắn cẩn thận từng li từng tí mở cửa phòng, ai biết không như trong tưởng tượng trốn ở sau cửa đột nhiên tập kích, ngược lại một bóng người ngồi ở trong phòng khoan thai uống trà, phảng phất như ở trong nhà mình.
Thấy rõ bộ dáng của đối phương, Tổ An có chút ngoài ý muốn:
- Mã đại nhân?
Hắn thực không nghĩ ra tại sao viện phán của Thái Y Viện lại xuất hiện ở trong nhà mình, hơn nữa còn lấy phương thức như vậy gặp mặt.
Mã An bỏ chén trà lên bàn, khẽ cười nói:
- Tổ đại nhân cuối cùng cũng trở về, ta chờ ngươi rất lâu.
Tổ An trầm giọng hỏi:
- Mã đại nhân đến cùng có ý gì?