Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1427 - Chương 1427: Ngươi Còn Dám Không?

Chương 1427: Ngươi còn dám không? Chương 1427: Ngươi còn dám không?

Quả nhiên, mới vừa đi vào hành lễ, Hoàng Đế đã cho hắn một hạ mã uy:

- Trước đó vài ngày trẫm giao cho ngươi nhiệm vụ, ngươi không có hoàn thành?

- Không biết hoàng thượng chỉ chuyện nào?

Trong lòng Tổ An âm thầm cười lạnh, hắn thực đã xem thấu Đế Vương tâm thuật của đối phương, dùng đối phó người khác còn được, nhưng đối với người trong đầu không có khái niệm hoàng quyền mà nói, một khi chính hắn nhảy ra khỏi cục, căn bản sẽ không bị ảnh hưởng.

- Đương nhiên là để ngươi thay Thái Tử nghĩ biện pháp, bây giờ Thái Tử đại khảo thành kết cục đã định, ngươi có biết tội của ngươi không?

Ánh mắt Hoàng Đế sắc bén nhìn hắn, một cỗ khí thế cường đại áp bách tới, phảng phất như nhìn ra hắn hững hờ.

Trong đầu Tổ An như có ngàn vạn thớt ngựa lao nhanh qua, bất quá trên mặt lại không biểu hiện ra ngoài:

- Thái Tử đại khảo liên quan đến Tề Vương, thực không phải tầng thứ như ta có thể tham dự, bất quá không cách nào phân ưu cho bệ hạ, đây là đại tội, xin hoàng thượng trách phạt.

Hắn quen thuộc Đế Vương tâm thuật, đương nhiên biết đối phương không phải thật muốn trị hắn tội, hoàn toàn là mượn cơ hội gõ một chút, để hắn càng có động lực đi hoàn thành nhiệm vụ kế tiếp mà thôi, cho nên cực kỳ phối hợp.

Đối phương nghĩ đùa bỡn hắn ở trong lòng bàn tay, trên thực tế lại bị hắn nắm mũi dẫn đi, loại cảm giác kia rất kỳ diệu.

Hoàng Đế khẽ giật mình, không nghĩ tới hắn sẽ nói như thế, vốn chuẩn bị một đống lời trong lúc nhất thời lại không có đất dụng võ.

Cách một hồi hắn mới tỉnh hồn lại:

- Ngươi đã biết tội, trẫm cũng không phải loại người bất thông tình lý, tiếp xuống cho ngươi một cơ hội lập công chuộc tội.

Tổ An âm thầm cười lạnh, mặt ngoài lại cung kính:

- Hoàng thượng cứ nói, thần nhất định xông pha khói lửa, muôn lần chết không từ.

Hoàng Đế rất hài lòng thái độ của hắn, sắc mặt hòa hoãn mấy phần:

- Chắc hẳn ngươi phải biết sự tình Thái Tử đại khảo.

Tổ An gật đầu:

- Vừa rồi ở Đông Cung nghe được một số tin tức.

- Chắc là Thái Tử Phi nói cho ngươi.

Hoàng Đế cười như không cười nói.

Trong lòng Tổ An run lên, vội vàng đáp:

- Thái Tử Phi quan tâm tiền đồ của Thái Tử, cho nên muốn tiếp thu ý kiến quần chúng, nhìn xem có thể nghĩ ra biện pháp hay không.

Gia hỏa này rất kiêng kỵ con dâu và mình đi quá gần, nhớ ngày đó mình vì cứu Thái Tử Phi, không cẩn thận ôm nàng một chút, thiếu chút nữa bị chặt tay, cho nên hắn không dám có chút mập mờ trong vấn đề này, lập tức phủ nhận quan hệ với Bích Linh Lung.

May mắn Hoàng Đế không có truy đến cùng, hắn tán thưởng nói:

- Linh Lung ngược lại là tận chức tận trách, sự tình nàng lo lắng không phải không có lý, ngay cả trẫm cũng không tin Triệu Cảnh sẽ thờ ơ.

Tổ An nhạy bén chú ý tới đối phương không giống như trước đây gọi Tề Vương, mà không chút kiêng kỵ gọi thành Triệu Cảnh, xem ra đây là biểu hiện dần dần coi hắn là người mình.

Nói đến hai người là người trong đồng đạo, sớm đã là người mình.

Hoàng Đế nói tiếp:

- Trẫm thực không yên lòng, cho nên dự định phái người đi theo Thái Tử vào trong bí cảnh xem xét, thứ nhất có thể bảo hộ Thái Tử an toàn, thứ hai có thể tùy thời phòng bị Tề Vương dị động. Ngươi thân là Kim bài Tú Y Sứ Giả, lại là trọng thần của Đông Cung, nghĩ tới nghĩ lui chính là thí sinh thích hợp nhất.

Trong lòng Tổ An kinh hãi, hắn thực nghĩ mãi mà không rõ tại sao Hoàng Đế lại tín nhiệm hắn như vậy, phải biết lần này có thể tính là Hoàng Đế và Tề Vương nhất mạch sớm quyết chiến, bên nào cũng thua không nổi, tại sao Hoàng Đế lại tín nhiệm hắn như vậy.

Hắn vội vàng nói:

- Thần tự biết bản sự thấp, mình mất mạng không quan trọng, nhưng nếu liên lụy Thái Tử thì muôn lần chết không chuộc được tội. Theo thần thấy, thí sinh thích hợp nhất không ai qua được Chu Tà Đại thống lĩnh, hắn tu vi cao, lại tuyệt đối trung thành với bệ hạ...

Hắn còn chưa nói xong đã bị Hoàng Đế đánh gãy:

- Hừ, ngươi cho rằng trẫm không muốn phái hắn đi, bất quá lần này song phương đạt thành ăn ý, người tiến vào bí cảnh tu vi không thể vượt qua Thất phẩm, mà Chu Tà Xích Tâm lại là nửa bước Đại Tông Sư mọi người đều biết, Triệu Cảnh làm sao có thể đồng ý hắn vào bí cảnh.

Tổ An cười khổ nói:

- Nhưng cảnh giới của thần cũng vượt qua.

Hoàng Đế hơi híp mắt:

- Nói đến thực lực của ngươi tăng trưởng có chút nhanh, vừa tới kinh thành giống như chỉ Lục phẩm, lúc này mới bao lâu, vậy mà trưởng thành đến loại cấp độ này. Thế nhưng không nên a, ngươi hiến cho ta Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh ta đã xem, tiến hành tu hành phải chậm hơn người bình thường mới đúng.

Trong lòng Tổ An run lên, biết hắn đang hoài nghi mình, có điều đã sớm chuẩn bị:

- Tu vi của thần tiến bộ nhanh như vậy, chủ yếu là bởi vì Mễ lão đầu muốn đoạt xá ta, quán đỉnh tất cả tu vi lên người ta, những ngày này dần dần tiêu hóa công lực của hắn, mới đột nhiên tăng mạnh.

Hoàng Đế gật đầu, lúc này mới bỏ đi hoài nghi, lấy kiến thức của hắn, làm sao không biết loại quán đỉnh này, trong thời gian ngắn tuy dễ dàng đột nhiên tăng mạnh, nhưng lâu dài sẽ bất lợi cho tu hành, dễ dàng hủy đạo cơ, cả đời vô vọng tiến vào cảnh giới càng cao.

Chỉ bất quá hắn không có nhắc nhở Tổ An, dù sao tu vi của đối phương bây giờ vừa vặn có thể thay hắn làm việc, còn ẩn tật hậu hoạn, cái kia là sự tình của Tổ An.

- Cảnh giới của ngươi vượt qua không sao cả, dù sao ở trong mắt đại đa số người, ngươi chỉ tầm Thất phẩm, đợi lát nữa trẫm ban thưởng ngươi một pháp bảo che dấu tu vi, tự nhiên có thể lừa dối qua ánh sáng.

Hoàng Đế nói.

Nếu không phải tất cả mọi người rõ ràng tu vi của Chu Tà Xích Tâm, chỉ sợ hắn đã sớm ban đồ chơi này cho đối phương.

Bình Luận (0)
Comment