Tổ An giật mình:
- Trên đời lại có thần vật như thế? Như vậy lần đại khảo này chẳng phải vô cùng đơn giản, chỉ cần phái thêm mấy cao thủ đi vào, hoàn thành có thể nói là dễ như trở bàn tay.
Hoàng Đế hừ một tiếng:
- Ngươi tưởng tượng hay thật, tuy trên đời có không ít đồ vật che giấu khí tức, nhưng muốn ở trước mắt bao người, giấu diếm qua lại có thể đếm được trên đầu ngón tay, dù trẫm giàu có, trong tay cũng chỉ có một kiện, ngươi không nên cô phụ trẫm tín nhiệm với ngươi.
- Đa tạ bệ hạ hậu ái!
Tổ An rất dễ dàng giả trang ra thần sắc kích động, đồng thời âm thầm bội phục diễn xuất của mình.
Lại nói thời gian dài tiếp tục như vậy, mình có thể tinh thần phân liệt hay không.
Tiếp xuống Hoàng Đế căn dặn hắn một số hạng mục chú ý khi tiến vào bí cảnh, nhắc lại nhất định phải bảo vệ Thái Tử là tôn chỉ thứ nhất.
Sau khi kết thúc Hoàng Đế nói:
- Lui ra đi, đợi lát nữa tới chỗ Bạch phi, để nàng đưa đồ vật cho ngươi.
- Vâng!
Tổ An trấn định như thường lui ra ngự thư phòng, nhưng trong lòng thì sóng to gió lớn, không nghĩ đến Hoàng Đế nói pháp bảo có thể che giấu tu vi khí tức lại ở chỗ Bạch phi.
Trong nháy mắt hắn xuất hiện rất nhiều suy đoán, Hoàng Đế và Bạch phi đến cùng quan hệ thế nào?
Vì sao pháp khí trọng yếu như vậy lại ở trên người Bạch phi?
Bạch phi không phải sư muội của Vân Gian Nguyệt sao? Chẳng lẽ Hoàng Đế căn bản không biết nàng là người trong Ma giáo?
...
Bất tri bất giác đi tới cửa Bách Hoa Cung, ẩn ẩn nhìn thấy bên trong tươi hoa đua nở, Tổ An lại cảm thấy sau lưng nhiều một hơi khí lạnh.
Nữ nhân này giấu quá sâu.
Nghĩ đến lúc trước mình cố ý đùa giỡn nàng, nàng xấu hổ bất đắc dĩ, xem ra hơn phân nửa là giả.
Chờ một chút, có phải Hoàng Đế biết ta bí mật đùa giỡn Trắc phi không?
Trong chớp nhoáng này hắn nghĩ rất nhiều, có điều rất nhanh hít sâu một hơi bình tĩnh trở lại, biết chỉ cần đối phương đã không vạch trần, cái kia chứng minh hắn còn cần ta, vậy thì có chỗ trống thao tác.
Được cung nữ dẫn vào, Bạch phi đang ôm hài tử ở trong tã lót khoan thai chơi xích đu.
Nhìn thấy Tổ An đến, nàng không có chút ngoài ý muốn, phất tay tỏ ý hạ nhân lui xuống.
- Nương nương cố ý đẩy hạ nhân ra, có phải ám chỉ ta tiếp tục như lần trước không?
Tổ An trêu đùa.
Bạch phi không có thần sắc sợ hãi, ngược lại cười như không cười nhìn hắn:
- Hiện tại ngươi còn dám sao?
Tổ An hừ một tiếng, bước đi về phía trước, trực tiếp ngồi ở trên xích đu, thuận thế ôm nàng đặt lên đùi mình.
Bạch phi vừa sợ vừa giận, sau ngắn ngủi thất thần liền giằng co:
- Ngươi làm gì, mau buông ta ra!
Đến từ Bạch Nhu Tuyết, điểm nộ khí +34 +34 +34...
Tổ An thở dài:
- Cho nên đừng tuỳ tiện khiêu khích nam nhân.
Bạch phi cũng dừng giãy giụa, bởi vì nàng phát hiện mình uốn qua uốn lại tựa hồ là đang tiện nghi đối phương, thứ kia đã cứng rắn đè lên khu vực thần bí, làm nó sinh ra cảm giác dị dạng, nàng cưỡng chế mình trấn định lại, trầm giọng nói:
- Ngươi biết bây giờ ngươi đang làm cái gì không, một khi ta nói cho hoàng thượng, ngươi có chín cái đầu cũng không đủ chết.
Tổ An ôm vòng eo tinh tế của nàng, cảm thụ bờ mông căng tròn co dãn, vẻ mặt thoải mái nói:
- Thế nhưng ngươi sẽ không nói cho hoàng thượng?
Hiện tại tâm thái của hắn không giống trước đó, càng ưa thích chiếm thế công chủ động.
Cảm nhận được hắn từng bước ép sát, sắc mặt của Bạch phi âm tình biến hóa:
- Đừng tưởng ngươi biết quan hệ giữa ta và Thánh Giáo thì có thể áp chế ta.
- Nhưng như vậy rất hữu hiệu, không phải sao?
Tổ An không có càng tiến một bước, hắn đùa giỡn đối phương chỉ vì giảm bớt nàng đề phòng, thu hoạch tình báo mà thôi, cũng không phải thật muốn chiếm tiện nghi.
Bạch phi hít sâu một hơi, sau đó biểu lộ có chút nghiền ngẫm:
- Vậy nếu hiện tại ta nói cho ngươi, ta là nữ nhân của hoàng thượng, ngươi còn dám đụng không?
Bất quá vừa nói xong, nàng liền đỏ mặt, bởi vì thứ kia càng cứng rắn ép mạnh vào giữa hai khe mông đã nói cho nàng đáp án.
Bạch phi choáng váng, vốn cho rằng mình nói như vậy đối phương sẽ bị dọa đến lập tức tất cung tất kính, phải biết hoàng thượng là người mạnh nhất trên đời này, trong thiên hạ ai dám đắc tội hắn? Dù Tề Vương và hắn đối nghịch nhiều năm, cũng không dám nhúng chàm nữ nhân của hắn, kết quả gia hỏa này không chỉ không sợ, ngược lại bởi vậy càng hưng phấn?
Đến cùng là ta nhận biết xảy ra vấn đề, hay hắn có vấn đề?
- Ngươi là nữ nhân của Hoàng Đế?
Tổ An đầu tiên là sững sờ, bất quá lập tức khôi phục lại, bởi vì đây mới là chuyện đương nhiên, trước đó tin đồn liên quan tới Bạch phi và Hoàng Đế cũng không ít.
- Nếu biết còn không mau buông tay ra!
Bạch phi nỗ lực muốn để cho mình giả ra bộ dáng tức giận uy nghiêm, đáng tiếc ngoại hình của nàng quá mảnh mai ôn nhu, không chỉ không dọa được người, ngược lại càng như cổ vũ nam nhân tiếp tục.
- Tại sao phải thả, dù sao đụng nữ nhân của hoàng thượng, thả cũng chết, không thả cũng chết, vậy còn không bằng trước khi chết ôm nhiều một cái, tốt xấu gì cũng có thể làm quỷ phong lưu nha.
Tổ An hài hước cười nói.
Bạch phi:
- ? ? ?
Sao đối phương không theo lẽ thường ra bài vậy, để cho nàng không biết làm sao.
Nàng hít sâu một hơi, nói:
- Tốt, ta đáp ứng ngươi, không nói sự tình hôm nay cho hoàng thượng, ngươi có thể an tâm buông tay?
Tổ An cười nói:
- Ngươi đã không có ý định nói cho hoàng thượng, vậy ta còn không nhân cơ hội này ôm nhiều một chút?
Bạch phi trợn tròn mắt, sao gia hỏa này vô lại như vậy chứ.
Đúng lúc này, hài tử trong ngực dường như cảm nhận được khốn cục của mẫu thân, gấp đến độ oa oa khóc lớn.