Tổ An mỉm cười:
- Ngươi đoán?
Thạch Thống hừ một tiếng:
- Vừa rồi bất quá là ta chủ quan mới ăn thiệt thòi, lại để ngươi đắc ý như vậy, quả nhiên là tiểu nhân đắc chí.
Hắn không quá lo lắng, vừa rồi chủ yếu là mình coi thường, lại thêm tốc độ quá nhanh, hẳn là có thân pháp đặc thù.
Bất quá thân là cường giả Bát phẩm, hắn rõ ràng thân pháp như vậy không có khả năng một mực dùng, chỉ cần cẩn thận chút là được.
Tổ An thở dài:
- Thua thì thua, kiếm cớ là hành vi của kẻ yếu.
Thạch Thống giận dữ:
- Vậy nhìn xem các hạ rốt cuộc mạnh cỡ nào!
Đến từ Thạch Thống, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Vừa dứt lời, cả người hắn giống như đạn pháo lao về phía Tổ An.
Cảm nhận được uy áp mạnh mẽ, huynh đệ Cố thị mới buông lỏng một hơi, Thạch tướng quân rốt cục nghiêm túc, hắn ở Bát phẩm đỉnh phong đã rất lâu, tuyệt đối cường đại hơn Tổ An mới vừa vào Bát phẩm nhiều.
Mặc dù như thế, trong lòng hai người vẫn chua chua, Tổ An bị bọn hắn xem thường, làm sao lại là Bát phẩm?
Tốt nhất chờ Thạch Thống bắt được hắn, lại hỏi ra bí mật tu luyện, nếu chúng ta cũng có thể Bát phẩm mà nói...
Nghĩ tới đây, ánh mắt hai người trở nên nóng bỏng, đáy lòng không ngừng cổ vũ Thạch Thống.
Đương nhiên nếu hai người có thể đấu lưỡng bại câu thương chính là kết quả tốt nhất, bọn họ chưa quên sự tình vừa rồi Thạch Thống muốn chơi Bích Linh Lung trước, hai người thích nàng như vậy, tự nhiên không muốn thấy cảnh này phát sinh.
Thời điểm bọn họ thần du vật ngoại, song phương đã phanh phanh phanh… giao chiến cùng một chỗ.
Ngươi tới ta đi, quyền cước không chút hoa xảo, chỉ cứng đối cứng.
Cao Anh và Bùi Hữu trợn tròn mắt, thấy Tổ An và Thạch Thống chính diện giao chiến cũng không rơi xuống hạ phong, hai người rốt cuộc minh bạch trước đó hắn thắng Tề Vương thế tử là tu vi chân thật, nào có cao thủ thần bí gì núp ở trong bóng tối.
Mới đầu hai người còn có thể theo kịp động tác của đối phương, nhưng đánh đến đằng sau, tốc độ của song phương càng lúc càng nhanh, hoàn toàn vượt qua năng lực thị giác, chỉ có thể ẩn ẩn nhìn thấy hai cái bóng ngươi tới ta đi, sau đó dư âm đối chưởng tứ tán.
Bích Linh Lung cũng há miệng thật to, nàng đã tận khả năng đánh giá cao hắn, nhưng không nghĩ đến vẫn đánh giá thấp.
Tuổi còn trẻ đã Bát phẩm, quả thực có thể tính tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.
Mấu chốt là tựa hồ hắn tu luyện không bao lâu...
Không biết nghĩ đến cái gì, khuôn mặt nàng dần dần đỏ ửng.
- Không gì hơn cái này!
Lúc này trong sân bỗng nhiên truyền đến tiếng cười khinh miệt của Thạch Thống, mới đầu hắn còn không dám khinh thường,
Nhưng sau một phen giao thủ, hắn phát hiện tuy lực lượng của đối phương mạnh, nhưng vẫn ở trong phạm vi mong đợi, hơn nữa vận dụng kỹ xảo không thuần thục.
- Không chơi với ngươi, chịu chết đi!
Nghe hắn nói, Bích Linh Lung biến sắc, chẳng lẽ Tổ An phải bại.
Đúng lúc này, phanh… một bóng người bay ngược ra, sau đó ngã rầm trên mặt đất.
- A Tổ...
Bích Linh Lung quan tâm sẽ bị loạn, đang muốn xông tới, đáng tiếc vừa bước ra đã sửng sốt, bởi vì người ngã trên mặt đất không phải Tổ An, mà là Thạch Thống.
Tình huống như thế nào?
Đừng nói nàng, huynh đệ Cố gia đang muốn reo hò cũng trợn tròn mắt, ngay cả Thạch Thống cũng không thể tin:
- Làm sao có thể!
Tổ An chậm rãi từ trong bụi mù đi ra:
- Ta còn chưa dùng lực ngươi đã ngã xuống, đến cùng ai chơi ai đây.
Bây giờ hắn đã Cửu phẩm, lại thêm các loại thần công, thực lực chân chính cao hơn đồng cấp không ít, càng không nói đến đối phương chỉ là Bát phẩm đỉnh phong.
Vừa rồi đánh khó phân thắng bại, là bởi vì Tổ An liên tục vượt hai cấp, cảm giác căn cơ bất ổn, muốn nhân cơ hội vững chắc một chút.
Phải biết Bát phẩm đỉnh phong bồi luyện không dễ tìm, người ta tự mình đưa tới cửa, tự nhiên phải vật tận kỳ dụng.
Vừa rồi hai người quyền quyền đến thịt, hắn lý giải lực lượng thiên địa cao hơn một tầng.
Đã dùng xong, vậy thì không cần chơi nữa.
Ai biết Thạch Thống tưởng thật, ăn nói ngông cuồng, vậy thì cho đối phương mở mang kiến thức một chút.
- Xú tiểu tử, vì sao ngươi có tu vi cao như vậy!
Thạch Thống chậm rãi từ dưới đất bò dậy, không thể không nói, cường độ thân thể của Bát phẩm đỉnh phong xác thực rất bất phàm.
Cái này cũng là nghi vấn của mọi người, Tổ An tuổi còn trẻ, vì sao tu vi cao như vậy, hơn nữa nhìn tình huống, tựa hồ cường độ nguyên khí còn trên Bát phẩm đỉnh phong của Thạch Thống.
- Muốn biết, cầu ta đi.
Tổ An vừa cười vừa nói.
Thạch Thống:
- ...
Mọi người:
- ...
Sao gia hỏa này hèn như vậy?
Đến từ mọi người, điểm nộ khí +666 +666 +666...
Thạch Thống lạnh giọng nói:
- Hừ, chỉ là khí lực lớn thì có ích lợi gì, ta để ngươi biết cái gì gọi là Bát phẩm chân chính!
Vừa rồi ăn thiệt thòi, hắn đã quyết định không cùng đối phương cận thân vật lộn nữa, đổi mà dùng năng lực nguyên tố, đối phương tuổi còn trẻ, tu vi có thể vọt tới Bát phẩm, nhưng năng lực khống chế nguyên tố khẳng định kém hắn.
Vừa dứt lời, trước người hắn ngưng tụ ra phong nhận, tốc độ quá nhanh, có thể nói trong nháy mắt đã bắn tới trước mặt Tổ An.
Uy lực của phong nhận mạnh hơn trước đó Thạch Côn phát ra quá nhiều, nếu ở nửa năm trước, Tổ An ứng đối sẽ còn rất đau đầu.
Bất quá bây giờ...
Hắn nhẹ nhàng bước ra, không cần tốn nhiều sức đã tránh thoát.
Thạch Thống lạnh lùng nói:
- Ngươi có thể tránh né một đạo, nhưng có thể né tránh ngàn vạn đạo sao?
Vừa dứt lời, đã có vô số phong nhận bắn tới, khóa kín tất cả không gian né tránh.
Khóe môi của Thạch Thống hơi giương lên, hắn mượn lực lượng thiên địa hình thành phong nhận, đồng thời không quá hao phí nguyên khí, ngược lại đối với muốn ngăn những phong nhận này, thì cần tiêu hao rất nhiều nguyên khí.