Cố Hành nhìn Tổ An:
- Họ Tổ, chúng ta kiên nhẫn có hạn, nếu ngươi không tự đoạn tay phải, hai huynh đệ chúng ta sẽ mang theo Linh Lung cùng chết, đời này cũng đáng.
Trong lòng hắn rõ ràng, Tổ An đoạn một tay, muốn giết bọn họ cũng dễ như trở bàn tay, nhưng nếu một lần bảo đối phương đoạn hai cánh tay là không thực tế, cho nên quanh co lòng vòng, chính là vì từng bước kéo đối phương vào vực sâu, chờ hắn thật đoạn một tay, lại tăng giá muốn hắn đoạn một tay khác.
Chờ đối phương đoạn hai tay, bọn hắn muốn đánh muốn chạy, quyền chủ động đều ở trong tay mình.
Tổ An buông tay:
- Nàng không phải lão bà của ta, các ngươi cầm nàng uy hiếp ta không khỏi tìm nhầm người rồi, ta chỉ là người làm thuê mà thôi, kiếm một phần tiền vất vả, không đến mức vì nàng mà góp tiền đồ của mình vào.
Cố Hư cười lạnh:
- Nếu nàng xảy ra chuyện, ngươi ra bí cảnh, Hoàng Thượng sẽ bỏ qua cho ngươi?
- Bỏ qua hay không ta không biết, nhưng khẳng định không tha cho cửu tộc của Cố gia các ngươi.
Tổ An không quan trọng.
Thần sắc của Cố Hư trầm xuống, vốn cho rằng hành trình bí cảnh lần này có thể trở thành công thần, đáng tiếc không nghĩ tới thất bại trong gang tấc, thậm chí liên lụy toàn cả gia tộc.
Lúc này Cố Hành tỉnh táo một chút:
- Ngươi thật nghĩ ta không biết quan hệ giữa các ngươi? Linh Lung tín nhiệm ngươi như thế, không phải như cấp dưới bình thường, muốn nói hai ngươi không có gì, ta còn thực không tin.
Sau khi nói xong hắn lại nhìn Bích Linh Lung:
- Linh Lung a Linh Lung, dọc theo con đường này ngươi tín nhiệm hắn như thế, kết quả được cái gì, vì cứu ngươi, đừng nói hi sinh tánh mạng, ngay cả hi sinh một cánh tay cũng không nguyện ý.
Cao Anh và Bùi Hữu ở nơi xa ăn dưa xem kịch quay mặt qua chỗ khác, một bộ cái gì cũng không nghe được.
Bích Linh Lung hừ lạnh:
- Ngươi cho rằng ta ngu ngốc hay hắn ngu ngốc, điều kiện nhược trí như vậy làm sao có thể đáp ứng. Họ Tổ, nếu ngươi thật đáp ứng, ta sẽ khinh bỉ IQ của ngươi.
Dù nàng nói như thế, nhưng trong lòng lại ảm đạm, lý trí là một chuyện, cảm tình là một chuyện khác, trong nội tâm nàng cũng ẩn ẩn chờ mong đối phương sẽ vì mình giao ra bao nhiêu, mình ở trong lòng hắn có bao nhiêu phân lượng.
Có điều nàng lập tức tỉnh táo lại, đồng thời âm thầm cười nhạo, đến lúc nào rồi, mình lại thành ngốc phụ.
Thấy Tổ An từ đầu đến cuối không có đáp lại, Cố Hư không kiên nhẫn:
- Ta đếm ba tiếng, nếu ngươi lại không chặt tay, ta sẽ ở trên mặt nàng xoẹt một đao, đếm tới mười còn không chặt, ta trực tiếp giết nàng, một...
Nghe đối phương muốn vạch mặt mình, Bích Linh Lung rốt cục hoảng, nàng không sợ chết, nhưng cô gái nào không thích chưng diện, nàng cũng không muốn bị hủy dung.
Bất quá nghe đối phương bắt đầu đếm, trái tim nàng cũng nhấc lên, hiện tại nàng tò mò nhất là, Tổ An ứng đối như thế nào.
Tổ An thở dài:
- Ta Có Một Bằng Hữu...
Tất cả mọi người đều không hiểu, hắn ở thời điểm này nói bằng hữu là có ý gì?
Chỉ nghe hắn tiếp tục nói:
- Hắn xưa nay lời hứa ngàn vàng, chỉ cần sự tình mình đáp ứng thì tuyệt đối sẽ không đổi ý. Cho nên chỉ muốn các ngươi thả Linh Lung, bằng hữu kia của ta có thể chuyện cũ bỏ qua, thả các ngươi bình an rời đi.
Cao Anh và Bùi Hữu liếc nhau, đều không hiểu Tổ An nói những thứ này có làm được cái gì, ngay cả Bích Linh Lung cũng không hiểu, nghĩ thầm nếu nghe cái này hai người kia sẽ tin, như vậy không khỏi quá mất trí?
Nhưng sự tình để bọn hắn mở rộng tầm mắt phát sinh, nghe hắn nói xong, huynh đệ Cố thị lại buông nàng ra, từng bước một lui về sau:
- Là ngươi nói, chúng ta buông nàng ra.
Cao Anh:
- ? ? ?
Bùi Hữu:
- ? ? ?
Bích Linh Lung:
- ? ? ?
Tổ An lắc mình đi tới bên người Bích Linh Lung, ôm eo nàng, bảo hộ nàng ở sau lưng, đồng thời hơi nhấc ngón tay, hai đạo chỉ phong bắn ra.
Chỉ phong của cao thủ Cửu phẩm, huynh đệ Cố thị làm sao né tránh được, trước ngực nổ tung, ào ào té ngã trên đất, từng cái vừa kinh vừa sợ:
- Vừa rồi ngươi đáp ứng chúng ta, ngươi đáp ứng thả chúng ta đi!
Đến từ Cố Hành, điểm nộ khí +555 +555 +555...
Đến từ Cố Hư, điểm nộ khí +555 +555 +555...
Tổ An thở dài:
- Hai người các ngươi không chỉ xấu, hơn nữa còn rất ngu, ta nói là bằng hữu của ta nói lời giữ lời, sẽ thả các ngươi đi, nhưng ta đáp ứng thả các ngươi đi lúc nào.
- Ngươi bỉ ổi!
Huynh đệ Cố thị kém chút tức ngất, lúc này bọn họ mới nhớ lại, đối phương xác thực nói hắn có một bằng hữu, chúng ta làm sao lại bị ma quỷ ám ảnh tin tưởng hắn chứ.
Đến từ huynh đệ Cố thị, điểm nộ khí +888 +888 +888...
Nguyên lai vừa rồi Tổ An thi triển kỹ năng Ta Có Một Bằng Hữu, để cho mục tiêu vô ý thức cho rằng bằng hữu trong miệng mình kia chính là mình, huynh đệ Cố thị làm sao biết còn có sự tình như vậy, tự nhiên nhẹ nhõm trúng chiêu.
- Nói đến bỉ ổi làm sao bằng huynh đệ các ngươi, cấu kết ngoại nhân bán chủ cầu vinh.
Tổ An lạnh lùng nói.
- Linh Lung, giao hai người bọn hắn cho ngươi xử trí.
Lúc này Bích Linh Lung mới ý thức được mình còn bị hắn ôm ở trong ngực, vội vàng đẩy hắn ra, hai gò má ửng đỏ, gia hỏa này lại gọi thẳng tên ta, bên cạnh còn có người ngoài nhìn a.
Nàng vì che giấu xấu hổ trong lòng, cầm kiếm đi về phía huynh đệ Cố thị:
- Vừa rồi hai ngươi dương dương tự đắc, hiển nhiên không nghĩ tới nhanh như vậy đã rơi xuống trong tay ta.
Cảm nhận được sát ý trong mắt nàng, Cố Hành thất hồn lạc phách cười rộ lên:
- Ha ha ha, huynh đệ chúng ta tự biết hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng các ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, các ngươi cho rằng mình thắng sao? Chúng ta chỉ là bước đến Hoàng Tuyền sớm hơn các ngươi mà thôi, không bao lâu chúng ta sẽ gặp lại.