Những ngày này huynh đệ Cố thị vì tiếp cận Bích Linh Lung, ngược lại vỗ mông ngựa Thái Tử không ít, dẫn hắn vui đùa.
Thái Tử sống ở trong thâm cung làm sao gặp qua những đồ vật mới lạ kia, rất nhanh đã thành huynh đệ.
Đây cũng là nguyên nhân trước đó Bích Linh Lung không có hoài nghi huynh đệ Cố thị, nếu bọn họ thật có dị tâm, sao có thể tận tâm tận lực phục thị Thái Tử.
Nghe Thái Tử nói, trong lòng các đệ tử gia tộc ngũ vị tạp trần, Thái Tử không tim không phổi như vậy thực sự là...
Đáng tiếc, gia tộc của mọi người cùng vận mệnh của hắn trói chặt với nhau, chỉ có thể kiên trì đi đến cùng.
Trải qua một đêm chỉnh đốn, thương thế của Cao Anh, Bùi Hữu dần dần ổn định lại, sau hừng đông, đại bộ đội xuất phát tiếp tục đi.
Bùi Hữu nói cho mọi người biết làm sao tìm kiếm khí tức của Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, nguyên lai ngày xưa Mạnh gia có người tiến vào bí cảnh này, trong lúc vô tình chiếm được lân phiến của Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao.
Vì vậy lần này cố ý tìm Phù Văn Sư chế pháp khí, sử dụng khí tức trên lân phiến tìm kiếm chủ nhân.
Cầm pháp khí này, đám người chậm rãi tiến lên, ven đường có rất nhiều sào huyệt Hung thú nguy hiểm, bởi vì có Tổ An nhắc nhở, trên cơ bản đều đường vòng tránh đi.
Lần này không có bất kỳ người nào dị nghị, ngược lại còn vuốt mông ngựa rất buồn nôn.
Tổ An âm thầm cảm thán, lời nói đồng dạng, trước đó nói ra bị châm chọc khiêu khích, hiện tại từng cái liếm chó, xã hội này thật đúng là hiện thực.
Đoàn người liên tiếp đi ba ngày, sắc mặt Bùi Hữu nghiêm túc:
- Sắp đến rồi!
Không cần hắn nói, Tổ An cũng đã cảm giác được Thủy nguyên tố nồng đậm.
Đám người đi ra rừng rậm, trước mắt bỗng nhiên sáng sủa, một thác nước rộng lớn chảy thẳng xuống dưới, rơi vào trong một cái đầm, kích thích bọt nước đầy trời, ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy rất nhiều cầu vồng.
Triệu Hi cười nói:
- Con Giao này thật biết hưởng thụ, khó trách sẽ dọn nhà, phong cảnh ở nơi này tốt hơn Bích Thủy Hàn Đàm không biết bao nhiêu lần.
Cao Anh cau mày nói:
- Có chút không đúng, trong bí cảnh khắp nơi đều là Hung thú lợi hại, nhìn ra được ý thức lĩnh vực của chúng rất mạnh, nơi này xác thực tốt hơn Bích Thủy Hàn Đàm, nhưng Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao chỉ là Hung thú Thất phẩm, có tư cách chiếm phúc địa như vậy sao?
Tổ An âm thầm gật đầu, lần trước huynh đệ Cố thị phản loạn, cũng bị Cao Anh nhìn ra, tuy người này trầm mặc ít nói, nhưng tâm tư kín đáo, thật là một nhân tài, khó trách Liễu gia dám phái đệ tử của mình đi ra, bởi vì có hắn trợ giúp.
Mạnh Phàn nói:
- Có phải bởi vì nơi này không có Hung thú Thủy hệ khác, cho nên mới để nó lợi dụng sơ hở không.
Cao Anh do dự:
- Cũng không phải không có loại khả năng này.
Bích Linh Lung trầm giọng nói:
- Đã đến nơi đây, chúng ta không có đạo lý rút lui, mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Rất nhanh những đệ tử gia tộc này đều đâu vào đấy hành động, phải biết bọn họ đều là tinh anh của các đại gia tộc, tuy trước đó bị huynh đệ Cố thị ám toán chật vật, nhưng lần này có chuẩn bị mà đến, vẫn cho thấy tố dưỡng cực cao.
Thái Tử thì được Bích Linh Lung lưu ở phía sau, không ai dám để hắn lên phía trước mạo hiểm, bằng không xảy ra sơ xuất gì, không có người gánh được trách nhiệm.
Cao Anh và Bùi Hữu có thương tích trong người, tuy trải qua khoảng thời gian này đã khôi phục một ít, nhưng không thích hợp tác chiến cường độ cao, cho nên cũng được lưu ở bên người Thái Tử.
Đương nhiên Bích Linh Lung cũng phòng bị, để Phác Đoạn Điêu, Tiêu Ti Côn mang theo thị vệ Đông Cung thủ ở chỗ này.
Nàng thì cùng Tổ An mang theo các cao thủ vây qua.
- Linh Lung cố lên, Linh Lung cố lên!
Thái Tử ngồi ở trên một tảng đá, vừa ăn dưa do thị vệ chuẩn bị, vừa vui tươi hớn hở hô hào, với hắn mà nói, chuyến này chỉ như du lịch, hắn căn bản không ý thức được nguy hiểm, chỉ coi là xem động vật biểu diễn.
Trong lòng Bích Linh Lung thăm thẳm thở dài, rất nhanh thu thập xong tâm tình, mang theo đại bộ đội đi tới dưới thác nước.
Trên đầm tràn ngập hơi nước, lại thêm sóng nước dập dờn, căn bản thấy không rõ tình hình bên trong.
Rất nhanh có người lấy ra mồi nhử sớm chuẩn bị ném vào trong đầm, máu tươi dần dần nhuộm đỏ, rất nhanh có tiếng gầm giận dữ truyền đến:
- Ai dám ô nhiễm động phủ của ta!
Đầm nước sôi trào, ngay sau đó một bóng dáng cao mấy chục trượng từ trong nước lao ra, xoay quanh ở giữa không trung, ánh mắt to như đèn lồng tức giận trừng mọi người.
Đôi mắt màu nâu cực kỳ khiếp người, làm trong lòng mọi người run rẩy.
- Các ngươi xác định đồ chơi này là Thất phẩm?
Nhìn quái vật khổng lồ ở trên không trung, thanh âm của Liễu Hiển run run.
Triệu Hi nuốt nước miếng:
- Sao có thể lớn như vậy? Hình thể lớn hơn tình báo không ít.
Mạnh Phàn không nhịn được lui lại một bước:
- Uy áp cũng mạnh hơn trong tình báo rất nhiều.
Bích Linh Lung giật mình:
- Không đúng, nó có thể miệng nói tiếng người, đây là tiêu chí Bát phẩm trở lên...
Tổ An cải chính:
- Không phải Bát phẩm, mà là Cửu phẩm.
Bích Linh Lung biến sắc, vội vàng hạ lệnh:
- Mau lui lại!
Mọi người đều biết, Hung thú đồng cấp mạnh hơn nhân loại rất nhiều, Tổ An có thể đối phó Bát phẩm đỉnh phong, nhưng đối phó Hung thú Cửu phẩm, gần như không có khả năng.
Nhanh chóng rút lui về sau, trong lòng Bích Linh Lung tràn ngập nghi hoặc:
- Vì sao lợi hại hơn trong tình báo nhiều như vậy?
Nàng phản ứng đầu tiên là âm mưu của Tề Vương và Tế Tửu, có điều nàng chợt nhớ tới dọc theo con đường này, đụng phải Hung thú đều mạnh hơn trong tình báo, bí cảnh này cũng không phải chỉ có người học viện mới có thể đi vào, những gia tộc bọn họ ở ba năm trước đã tiến vào, đại khái biết được thực lực, Tề Vương không có khả năng để nhiều Hung thú cường đại như vậy tăng cấp.