Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1481 - Chương 1481: Bỏ Bao Công Sức

Chương 1481: Bỏ bao công sức Chương 1481: Bỏ bao công sức

- Bảo hộ Thái Tử và Thái Tử Phi!

Tổ An không hiểu ra sao:

- Trong bí cảnh còn có thổ dân?

Bích Linh Lung mờ mịt:

- Ta cũng không biết, tình báo những năm này chưa từng nghe nói trong bí cảnh còn có người.

Lúc này thủ lĩnh trong đám dã nhân đứng ra, trực tiếp nhảy đến trên đầu Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, chỉ vào nó nói:

- Cái này… của chúng ta... các ngươi… rời đi!

Lúc này Liễu Hiển xoa xoa con mắt, tiến lên trước dò xét đối phương một phen, bỗng nhiên cười rộ lên:

- Ta tưởng là ai, đây không phải cung phụng của Tề Vương phủ sao, thời điểm nào thành Dã Nhân rồi?

Lời vừa nói, sắc mặt mọi người đại biến.

Thấy những dã nhân kia muốn cướp đoạt Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, đám người bên Thái Tử giận dữ:

- Hỗn trướng, Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao này là chúng ta giết, vì sao phải cho các ngươi?

- Có bản lĩnh chính các ngươi đi đánh một con!

- Chúng ta tân tân khổ khổ săn giết nó, kết quả các ngươi chạy đến cướp đoạt thành quả thắng lợi, còn biết xấu hổ hay không.

...

Nghe thuộc hạ mắng liên tục, Bích Linh Lung mặt trầm như nước, lần này đại khảo đề mục là săn giết Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, lấy giao gân làm chứng minh, làm sao có thể bỏ qua.

Mạnh Phàn lạnh giọng nói:

- Những dã nhân này không biết trời cao đất rộng, nếu không nghe lời, giết bọn hắn là được.

Triệu Hi cũng xiết tay khanh khách:

- Vừa rồi đánh với Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao Cửu phẩm, trong lòng sớm đã nín một bụng lửa giận, vừa vặn cầm những dã nhân này trút giận.

Tổ An đi đến bên người Bích Linh Lung:

- Cẩn thận, cảm giác có chút không đúng.

- Làm sao?

Bích Linh Lung vội vàng hỏi, hiện tại nàng không dám coi nhẹ bất kỳ ý kiến gì của Tổ An, giống như đã xem hắn là nam nhân của mình.

Tổ An cau mày nói:

- Nói không ra, nhưng cảm giác những dã nhân này không đơn giản.

Bích Linh Lung rơi vào trầm tư, học viện thăm dò bí cảnh nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ không có người phát hiện qua dã nhân, bọn hắn xuất hiện xác thực rất kỳ quặc.

Bất quá nàng không có quá mức hoài nghi, dù sao bí cảnh này rất lớn, học viện không có thăm dò hoàn toàn, xuất hiện thổ dân dã nhân cũng không phải là sự tình không được.

Phải biết nhân không nhiều bí cảnh quá nhiều, chỉ biết chúng trống rỗng xuất hiện, tràn ngập thần bí và nguy hiểm, không biết bọn chúng hình thành như thế nào.

Đúng lúc này, Liễu Hiển đi lên phía trước mấy bước, quan sát thủ lĩnh dã nhân, bỗng nhiên cười ha hả:

- Đây không phải Vệ cung phụng của Tề Vương Phủ vệ sao, ngươi chừng nào thì thành dã nhân?

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người biến sắc, Bích Linh Lung nhìn về phía những dã nhân kia, lại là người của Tề Vương Phủ?

Tề Vương Phủ chiêu nạp cao thủ thiên hạ, dưới tay có năm đại cung phụng, theo thứ tự là Lục Khiếu, Vệ Bình Dương, Hà Lệ, Mưu Bình cùng với Hàn Phượng Thu mà Tổ An quen thuộc.

Hàn Phượng Thu ở trong năm đại cung phụng xếp hạng thứ tư, mấy người kia kém cỏi nhất cũng là Cửu phẩm trung kỳ.

Trong đó Lục Khiếu là Tông Sư trung kỳ!

Liễu Hiển nói Vệ cung phụng hẳn là Vệ Bình Dương, hắn xếp thứ hai, là Tông Sư sơ kỳ!

Tổ An kinh hãi, sao người Tề Vương Phủ có thể đi vào?

Hoàng Đế và người Thái Tử nhất mạch canh ở cửa vào đều mù lòa?

Thủ lĩnh dã nhân biến sắc:

- Cái gì cung phụng không cung phụng, ta không biết ngươi nói cái gì, giao thi này là của chúng ta, mau cút!

Liễu Hiển cười ha ha:

- Ngươi lừa gạt ai đó, nhớ ngày đó ngươi ta cùng đi dạo Thiên Tiên Lâu, ta nhìn trúng Liên Hương cô nương bị ngươi ỷ vào tu vi cướp, dù ngươi hóa thành tro ta cũng nhận ra.

Tổ An:

- ...

Gia hỏa này cái khác không được, nhưng phương diện ăn uống cá cược chơi gái lại là đại sư.

Lúc này thời điểm Bích Linh Lung sắc mặt biến đổi lớn:

- Hỏng bét!

Đúng lúc này, thủ lĩnh dã nhân kia thay đổi ngữ điệu không lưu loát, khôi phục thanh âm vốn có:

- Vốn không muốn tiết lộ thân phận làm cá chết lưới rách, coi giao thi của các ngươi bị dã nhân thần bí cướp đi, lần đại khảo này thất bại, nhưng tốt xấu có thể giữ được tính mạng; chúng ta không đến mức bốc lên phong hiểm diệt khẩu, tất cả đều vui vẻ không phải tốt sao, ai biết ngươi ngu xuẩn như vậy, nhất định phải gọi ra thân phận của ta, vậy thì không có cách, các ngươi đều phải chết ở chỗ này!

Hắn vừa dứt lời, trong rừng cây lại đi ra một số thủ hạ trang phục dã nhân, từng cái nắm đao kiếm, trong mắt tinh quang lấp lóe, hiển nhiên đều là cao thủ.

Triệu Hi và Mạnh Phàn nhìn hằm hằm Liễu Hiển, thật là bị con lợn này hại chết, bọn hắn lập tức tỉnh ngộ lại, Tề Vương hiển nhiên không muốn làm tuyệt, chỉ cần phá hư nhiệm vụ của bọn họ là được, không muốn bốc lên phong hiểm gánh chịu lửa giận của Hoàng Đế.

Nhưng bị Liễu Hiển gọi ra thân phận, bọn hắn không thể không diệt khẩu, bằng không nhiều ánh mắt như vậy nhìn thấy, ra ngoài muốn giấu diếm cũng khó, như vậy Hoàng Đế liền có thể danh chính ngôn thuận thu thập Tề Vương.

Phải biết Vệ Bình Dương là Tông Sư, hơn nữa thủ hạ đều là cao thủ, phía bên mình cho dù ở thời kỳ toàn thịnh cũng không phải đối thủ, huống chi vừa trải qua huyết chiến với Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao, vốn đã tổn thất nặng nề, càng không có khả năng đánh.

Bích Linh Lung hơi trấn định, nàng tận lực để cho ngữ khí của mình nhẹ nhàng, cao ngạo nhìn nam tử kia:

- Các ngươi tiến vào bí cảnh lúc nào? Hoàng Thượng là quyết không thể để cho các ngươi tiến đến a.

Cái này đồng dạng là nghi hoặc của tất cả mọi người, Tổ An nghĩ đến huynh đệ Cố thị trước khi chết "nguyền rủa", lúc đó còn tưởng bọn hắn phát tiết oán khí, bây giờ mới biết Tề Vương quả nhiên có chuẩn bị khác.

Nhưng mấu chốt là những người này làm sao đi vào? Không có đạo lý a.

Bình Luận (0)
Comment