Tử sĩ Tề Vương phủ cũng cầu xin tha thứ, tuy bọn họ được huấn luyện nghiêm ngặt, nhưng khoảng cách gần cảm nhận được uy áp khủng bố của Hoàng Đế, tâm trí đã hoàn toàn bị phá hủy, đâu còn lòng phản kháng.
Triệu Duệ Trí lạnh nhạt nói:
- Thiên địa trong bí cảnh này sắp sinh biến, có lẽ các ngươi còn có chút tác dụng, tiếp xuống chứng minh giá trị của mình đi.
- Vâng vâng vâng!
Toàn thân Hà Lệ run rẩy, nhưng trong lòng buông lỏng một hơi.
- Vệ Bình Dương đâu?
Triệu Duệ Trí hỏi.
- Trước đó ty chức và hắn mỗi người đi một ngả, hiện tại hắn hẳn truy sát người khác của Đông Cung.
Hà Lệ vốn muốn trả lời không biết, nhưng sợ như vậy ra vẻ mình không có giá trị lợi dụng, vội vàng đổi giọng, thuận tiện cho Vệ Bình Dương cái nhãn phản thần, đến thời điểm gia hỏa kia muốn quy thuận Hoàng Đế đoán chừng cũng không được.
Triệu Duệ Trí nhắm mắt lại, một cỗ thần niệm lan tràn, Hà Lệ cảm giác dường như có đồ vật gì đảo qua linh hồn hắn, sau khi toàn thân khẩn trương thì âm thầm bội phục, Tề Vương vẫn luôn nói toàn bộ hoàng cung đều ở dưới thần niệm của Hoàng Đế, một khi phát sinh cái gì rất khó thoát pháp nhãn của hắn, lúc đó mọi người còn xem thường, hiện tại mới biết hắn nói không sai.
Ai, tuy Tề Vương lợi hại, nhưng so với Hoàng Đế mà nói, vẫn kém chút.
Hắn không dám hỏi thăm vì sao Thái Tử biến thành Hoàng Đế, hắn rõ ràng biết càng ít càng có thể giữ được tính mạng.
Nhưng hắn càng hiểu, Tề Vương hao tổn tâm cơ mưu đồ, kết quả đều ở trong khống chế của người ta, bại vong là sự tình không thể tránh né, mình sớm thay đổi trận doanh là hành vi sáng suốt.
Cách một hồi, Triệu Duệ Trí mở to mắt:
- Không có cảm giác được khí tức Tông Sư khác, xem ra Vệ Bình Dương đã chết.
- Chết?
Hà Lệ sững sờ, trong bí cảnh này còn có ai có thể giết Tông Sư Vệ Bình Dương.
- Chẳng lẽ là Tổ An? Tiểu tử kia thật lợi hại.
Triệu Duệ Trí lạnh lùng liếc hắn một cái, tóc gáy Hà Lệ toàn thân dựng đứng, cái miệng của mình thật tiện, vừa rồi Tổ An ôm Thái Tử Phi chạy, mình lại còn khen hắn, thật là chán sống, hắn vội vàng đổi giọng:
- Tiểu tử thúi kia một bụng ý nghĩ xấu, xem ra Vệ Bình Dương là trúng ám toán của hắn.
Thái Tử Phi đến cùng là con dâu hay nữ nhân của Hoàng Đế, móa, hoàng thất thật loạn.
Lúc này Triệu Duệ Trí mới hừ lạnh, tiện tay chỉ chỉ:
- Các ngươi nhằm hướng kia vây bắt Tổ An, có động tĩnh liền thông báo ta.
- Vâng!
Trong lòng Hà Lệ vui vẻ, đối phương giao nhiệm vụ cho ta, chứng minh hắn sẽ không cần chết.
Hắn vội vàng mang theo thủ hạ đuổi theo.
Nhưng đi chưa được mấy bước, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, vì sao Hoàng Thượng chỉ hỏi Vệ Bình Dương mà không hỏi Lục Khiếu?
Chẳng lẽ đã...
Nghĩ đến khả năng kia, hắn nhịn không được quay đầu liếc mắt một cái.
Chỉ thấy Triệu Duệ Trí đứng ở nơi đó chắp tay, nhìn núi lớn nơi xa suy nghĩ xuất thần, hắn không dám nhìn nhiều, vội vàng rời đi.
Triệu Duệ Trí đứng ở nơi đó suy nghĩ chập trùng, làm cấp trên quá lâu, loại sự tình đuổi bắt người này hắn làm quá mất thân phận, hơn nữa hiện tại hắn có chuyện càng trọng yếu, trong khoảng thời gian này thiên địa dị động mấy lần, lại liên tưởng đến từ khi tiến vào bí cảnh đến nay, tựa hồ Hung thú trong này thực lực tăng trưởng không ít, hắn lập tức ý thức được thiên địa có biến.
- U Linh Bí Cảnh?
Hai mắt hắn nở rộ tinh quang, nhìn bầu trời xa xa, chỗ đó nguyên khí sôi trào, một số kiến trúc hoàn toàn khác biệt như ẩn như hiện, dường như cảnh không thực.
U Linh Bí Cảnh là hai bí cảnh bởi vì đủ loại trùng hợp mà không gian giao thoa, ngày bình thường sẽ chỉ biểu hiện một bí cảnh, nhưng thời gian đặc biệt, điều kiện đặc biệt, một bí cảnh ẩn tàng khác sẽ thay thế chủ bí cảnh hiện ra, bất quá thời gian duy trì sẽ không lâu, bỏ lỡ cơ hội lần này, nói không chừng phải chờ mấy trăm thậm chí mấy ngàn năm mới có thể chờ U Linh Bí Cảnh hiển lộ.
Mà lấy kiến thức của Hoàng Đế, hắn chỉ ở trên một số sách cổ thấy qua ghi chép tương tự, bí cảnh như vậy mang ý nghĩa cơ duyên vô cùng lớn.
Thực ra cũng rất dễ hiểu, hiện tại phần lớn bí cảnh bị người thường xuyên thăm dò qua, có thiên tài địa bảo hoặc truyền thừa gì cũng sớm đã bị người lấy sạch, bí cảnh mấy ngàn năm xuất hiện một lần như vậy ý vị như thế nào, thần bí, nguy hiểm, nhưng cũng tràn ngập kỳ ngộ.
Lấy tu vi của Hoàng Đế, hắn đã không cần cơ duyên truyền thừa gì, nhưng hắn có một khúc mắc, cái kia chính là trường sinh.
Bây giờ đoạt xá thân thể Thái Tử cho mình dùng là có chút bất đắc dĩ, nếu có khả năng mà nói, ai không muốn dùng thân thể vốn có mình vĩnh viễn sống sót.
Loại U Linh Bí Cảnh chỉ tồn tại ở truyền thuyết này, nói không chừng thực sẽ có bí mật trường sinh.
Chẳng lẽ thượng thiên biết tâm nguyện của trẫm, cố ý cho trẫm cơ hội này?
Ha ha ha, quả nhiên là cường giả mạnh vận!
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Triệu Duệ Trí nhất thời trở nên nóng bỏng.
Lại nói một bên khác, Tổ An mang theo Bích Linh Lung một đường chạy vội, cũng bị thiên địa dị biến làm cho dừng lại.
Đừng nói Bích Linh Lung bây giờ suy yếu không gì sánh được, cho dù nàng ở đỉnh phong, chạy trên mặt đất cũng chưa chắc đứng vững được.
Nàng kinh hô một tiếng, sau đó ngã vào một vòng tay ấm áp.
- Ngươi không sao chứ?
Tổ An ôm nàng bay đến giữa không trung, hắn không dám bay quá cao, chỉ cách mặt đất mấy mét mà thôi, miễn cho bị Hoàng Đế phát hiện tung tích của hai người.
- Không có việc gì.
Được nam nhân ôm vào trong ngực, Bích Linh Lung hơi đỏ mặt, thiếu nữ rụt rè để cho nàng vô ý thức muốn đẩy đối phương ra.