Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1506 - Chương 1506: Long Trời Lở Đất

Chương 1506: Long trời lở đất Chương 1506: Long trời lở đất

Bất quá giờ phút này hai người ở giữa không trung, một khi đẩy ra, nàng sẽ rơi xuống, phía dưới là địa mạch chập trùng, nhìn cực kỳ dọa người.

Vì làm dịu xấu hổ trong lòng, nàng vội vàng hỏi:

- Phát sinh cái gì vậy?

Tổ An lắc đầu:

- Không biết, cảm giác hẳn là thiên địa trong bí cảnh có biến, hiện tại nguyên tố không gian cực kỳ không ổn định, nói không chừng rất nhanh phiến thiên địa này sẽ có biến cố lớn phát sinh.

Ngày bình thường Bích Linh Lung làm Thái Tử Phi, bộ dáng cao cao tại thượng ra vẻ uy nghiêm, hiện tại ôm vào trong ngực còn không phải mềm manh, quả nhiên nữ nhân cứng rắn nữa ôm vào cũng mềm.

Ngửi mùi thơm trên quần áo nàng truyền đến, Tổ An âm thầm cảm thán, đều nói chết dưới hoa Mẫu Đơn làm quỷ cũng phong lưu, không nghĩ tới việc này thật phát sinh ở trên đầu ta.

Lại cho hắn mấy năm, hắn có lòng tin đánh với Hoàng Đế, nhưng bây giờ chênh lệch thực quá lớn ...

- Ha ha, cầm lời ta nói đi tán gái, ngươi thật có ý tứ sao?

Thanh âm bất mãn của Mị Ly truyền đến, đánh gãy hắn suy nghĩ.

- Hai chúng ta là người một nhà, còn phân ngươi ta làm gì, ta chính là ngươi, ngươi tự nhiên cũng chính là ta.

Tổ An lập tức cười bồi.

- Ai là người một nhà với ngươi.

Mị Ly hừ một tiếng.

- Ngươi tâm địa gian xảo quá nhiều, ngày bình thường cũng không quá tôn kính với ta, tiếp tục như vậy không được, về sau không cho phép gọi ta tỷ tỷ, chúng ta lấy sư đồ tương xứng.

- Sư đồ?

Sắc mặt của Tổ An cổ quái.

- Thế nào, ngươi không nguyện ý?

Âm lượng của Mị Ly thoáng cái đề cao.

- Nếu không có ta chỉ điểm, ngươi có thể trong khoảng thời gian ngắn trưởng thành đến trình độ bây giờ sao? Phải biết năm đó không biết bao nhiêu người xin ta thu bọn họ làm đồ đệ, ta nhìn cũng không nhìn một cái, hôm nay chủ động thu ngươi làm đệ tử, ngươi còn ra sức khước từ.

- Tự nhiên là nguyện ý.

Tổ An cười cười, những ngày này ở chung, hai người sớm đã từ đề phòng chuyển thành tín nhiệm, đối phương dạy hắn đồ vật quả thật để hắn được ích lợi không nhỏ, đặc biệt là những kiến thức vượt qua thời đại kia.

- Bất quá chúng ta làm tỷ đệ khá tốt, vì sao bỗng nhiên lấy sư đồ tương xứng?

- Ngươi không cần phải để ý đến.

Mị Ly có chút tâm sự nặng nề.

- Ngươi đến cùng có nguyện ý hay không?

- Được.

Phát giác được nàng dị thường, Tổ An cũng không hỏi nhiều.

- Chẳng qua tình thế hiện tại, không có cách nào chuẩn bị cho ngươi lễ bái sư.

- Không cần những cái kia, ngươi gọi sư phụ là được.

Mị Ly nói.

- Sư... phụ...

Mới đầu còn có chút xấu hổ, bất quá hô ra miệng tựa hồ không có gì lớn nha.

- Đồ nhi ngoan.

Mị Ly ngày thường xinh đẹp uy nghiêm, trên mặt nhiều thêm ý cười nhu hòa.

Tổ An:

- ...

Mới đầu còn tưởng nàng có tâm sự hay nỗi khổ tâm bất đắc dĩ gì, sao hiện tại cảm giác đối phương là vì chiếm tiện nghi của hắn vậy.

Bất quá không quan trọng, sư phụ hay không không có ảnh hưởng gì, dù sao sự tình sư đồ lấy nhau cũng không ít nha.

Lúc này thanh âm của Bích Linh Lung truyền đến:

- Thiên địa có biến, ai, chúng ta đã thê thảm như thế, lại đã nghèo còn gặp cái eo.

Nghe ra nàng tuyệt vọng, Tổ An an ủi:

- Hoàn toàn ngược lại, chính bởi vì đột nhiên xuất hiện biến cố, chúng ta mới có một đường sinh cơ.

Bích Linh Lung khẽ giật mình, nàng vốn là người thông minh, lập tức kịp phản ứng, không khỏi cảm thán:

- Mặc dù ngươi bình thường có chút không đứng đắn, nhưng thời khắc mấu chốt, lại cực kỳ tỉnh táo.

- Không có cách nào, đều là thời khắc sinh tử luyện ra.

Tổ An cười cười.

Bích Linh Lung lại ý thức được một số vấn đề trước kia không nghĩ tới, đúng vậy, từ tình báo của mình đến xem, gia hỏa này từ Minh Nguyệt Thành bắt đầu, là thời khắc đi ở bên bờ sinh tử.

Nghĩ tới đây nàng vừa đau lòng vừa bội phục.

Lúc này Tổ An lại có chút áy náy:

- Thật xin lỗi, làm hại ngươi cũng bị liên lụy, vốn ngươi có thể an an ổn ổn tiếp tục làm Thái Tử Phi.

Bích Linh Lung lắc đầu:

- Từ khi sự kiện Bách Hoa Cung phát sinh, hắn đã không có khả năng để ta sống sót. Ai, thật không nghĩ tới, Duệ Trí lại bị Hoàng Thượng đoạt xá.

Tuy những năm này nàng và Thái Tử không có ái tình, nhưng hai người làm phu thê nhiều năm, sớm chiều ở chung, cho dù nuôi con mèo con chó cũng có cảm tình nhất định, biết hắn bị phụ thân đoạt xá, trong lòng khó tránh khỏi có chút khổ sở.

- Đúng là không ai có thể nghĩ đến.

Tổ An nói.

- Chỉ trách làm Hoàng Đế lâu, chấp niệm trường sinh quá nặng, vì đạt được mục đích, các loại bàng môn tà đạo đều muốn thử qua.

- Chúng ta tiếp xuống nên làm cái gì?

Bích Linh Lung đã mất đi khôn khéo và quyết đoán ngày thường, dù sao nàng chỉ là thiếu nữ, mặc cho ai trong vòng một ngày trải qua nhiều đả kích như vậy cũng sẽ nhụt chí.

Vừa nghĩ tới trượng phu lại thành công công, nàng liền rùng mình, có một loại cảm giác buồn nôn.

Lại nghĩ tới tu vi vô địch của Hoàng Đế, thiên hạ to lớn, đâu còn có đất cho nàng dung thân?

- Tóm lại trước chạy ra bí cảnh lại nói.

Tổ An nói.

- Đến thời điểm ta dẫn ngươi đi địa bàn Yêu tộc, Hoàng Đế lợi hại hơn nữa, cũng không quản được bên kia.

- Yêu tộc?

Bích Linh Lung khẽ giật mình, sau đó lắc đầu.

- Không được, sau lưng ta còn có gia tộc, ta quy thuận Yêu tộc sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, làm hại vô số người bởi vì ta mà chết.

Trước đó Sở Sơ Nhan, Trịnh Đán đã để Tổ An kiến thức nữ tử ở thế giới có ý thức trách nhiệm với gia tộc rất lớn, hắn vội vàng nói:

- Lại không để ngươi gióng trống khua chiêng cho thấy thân phận, chúng ta vụng trộm ở nơi đó ẩn cư, tự nhiên không cần lo lắng.

Bình Luận (0)
Comment