Triệu Duệ Trí lạnh nhạt nói.
- Trị thương cho bọn hắn, sau đó tiếp tục lên đường.
Hắn phản ứng đầu tiên là bỏ người thụ thương lại nơi này, miễn cho vướng víu, bất quá thân là một thượng vị giả, hắn hiểu được nếu như quân tâm tán, mang những người này sẽ không có ý nghĩa gì.
Trước đó ở phù đảo để những người này thí nghiệm chết không ít, quân tâm đã có chút lưu động, nếu như lại tới một lần nữa, quân tâm nhất định chơi xong, cho nên phải thích hợp dùng một số thủ đoạn lôi kéo.
Nghe hắn nói, Hà Lệ lập tức lấy lại tinh thần, thân là cao thủ Cửu phẩm, trên người tự nhiên có thuốc trị thương, ngày bình thường căn bản không nỡ cho người khác dùng, nhưng bây giờ Hoàng Đế mở miệng, hắn chỉ có thể ủy khuất lấy ra cứu chữa cho người bị thương.
- Hừ, ta thu hồi suy nghĩ vừa rồi, gia hỏa này chỉ biết nghiền ép chúng ta, khó trách nữ nhân sẽ theo người khác chạy.
Đám người tiếp tục đi, Hoàng Đế mấy lần xuất thủ trấn áp bò cạp đen, nhưng đằng sau bò cạp càng ngày càng nhiều, năng lực tựa hồ càng ngày càng mạnh, để hắn cũng có chút áp lực.
- Những bò cạp đen này hẳn là do oán linh biến thành, dựa vào phiến thiên địa này tồn tại, trừ khi phá hư phiến thiên địa này, bằng không vĩnh viễn sẽ giết không chết.
Triệu Duệ Trí chau mày, có điều rất nhanh tâm tình của hắn lại vui vẻ.
- Hừ, ngay cả ta cũng đau đầu như vậy, chắc hẳn tạp chủng Tổ An kia khẳng định hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Hắt xì!
Một bên khác, Tổ An nhịn không được lại hắt hơi.
- Đến cùng là ai nghĩ đến ta.
- Ngươi sao thế, sinh bệnh sao?
Bích Linh Lung lo lắng, tu sĩ bình thường đến cảnh giới nhất định rất ít sinh bệnh, một khi sinh bệnh thì mang ý nghĩa rất nghiêm trọng.
- Không có việc gì.
Tổ An lắc đầu, sau đó đưa tay vuốt mắt cá chân của nàng, bắt tay sờ vào bóng loáng non mịn, không hổ là Thái Tử Phi sống an nhàn sung sướng nhiều năm.
Cảm nhận được nhiệt lực trong lòng bàn tay hắn, Bích Linh Lung hơi đỏ mặt, sao hắn lại ở thời điểm này sờ mình, ta đến cùng là cự tuyệt? Hay giả bộ không biết đây...
Thời điểm nàng đang xoắn xuýt, bỗng nhiên trên mắt cá chân có giòng nước ấm phất qua, cảm giác nhói nhói nhất thời biến mất sạch sẽ, thậm chí ngay cả thủ ấn cũng không còn.
- Ngươi làm sao làm được?
Bích Linh Lung vừa mừng vừa sợ, thế mới biết mình nghĩ lầm.
Tổ An cười cười, không có trả lời:
- Chúng ta nắm chặt thời gian tiếp tục đi thôi.
Nói xong kéo nàng đi qua đầm lầy.
Bích Linh Lung sợ hãi:
- Những oán linh kia...
Nàng còn chưa nói xong liền sửng sốt, bởi vì nàng kinh ngạc phát hiện, những cánh tay oán linh kia vốn muốn xông lại bắt hai người, nhưng không biết vì sao, bỗng nhiên tất cả đều hoảng sợ thu tay về, cách hai người xa xa.
Cùng lúc đó, Tổ An mỗi bước ra một bước, dưới chân phương viên mấy mét, đầm lầy sẽ bị đông cứng, phảng phất như đạp ở trên mặt đất.
- Đây là Tuyết Hoa Thần Kiếm, nhưng chưa nghe qua Tuyết Hoa Thần Kiếm còn có công hiệu khu trục oán linh?
Bích Linh Lung mờ mịt.
Tổ An nhẹ nhàng thoải mái, bao nhiêu lần tiến vào bí cảnh, đối phó những tử linh này hắn sớm đã xe nhẹ đường quen.
Tu luyện Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh đến tầng thứ hai đã có thể khắc chế hết thảy âm tà, bây giờ hắn đã là tầng thứ ba đại viên mãn, oán linh dưới đầm lầy cảm nhận được uy hiếp, tự nhiên sẽ lui càng xa càng tốt.
Rất nhanh hai người vượt qua đầm lầy, đi tới trước miếu, miếu này đã rất rách nát, trên cửa không có bảng hiệu, thậm chí ngay cả cửa cũng thiếu một cánh, một cánh khác khép hờ, phía trên phủ đầy mạng nhện, như tùy thời sẽ ngã sập.
Hai bên cửa lớn mơ mơ hồ hồ khắc hai hàng chữ, Mị Ly đọc:
- Sơn Minh Ngư Phạm Viễn, Nhật Chính Thận Lâu Không... Ai, quả nhiên là hắn.
- Hắn?
Tổ An sững sờ.
- Hắn là ai? Nam hay nữ?
Không biết vì sao, Mị Ly thổn thức nhắc tới người khác, nếu là nữ nhân còn dễ nói, là nam nhân mà nói, sẽ khiến người ta có chút khó chịu. ebook truyện được phát hành bởi website: viptruyenfull.com
A, vì sao ta sẽ có tâm thái như vậy?
Mị Ly không biết ý nghĩ của hắn, bằng không đoán chừng đã cầm đồ vật nện hắn một trận:
- Ngươi nghe qua Từ Phúc chưa?
- Là Từ Phúc mang 3000 đồng nam đồng nữ ra biển tìm kiếm thuốc trường sinh bất lão cho Tần Thủy Hoàng?
Tổ An cười cười.
- Muốn không nghe qua hắn cũng có chút khó.
- Không sai, chính là hắn.
Mị Ly nhìn hai hàng chữ kia.
- Hai câu này là Từ Phúc viết, trước đó nhìn ngoại hình của miếu, ta đã có suy đoán, bây giờ triệt để nghiệm chứng.
- Sau khi Doanh Chính thống nhất thiên hạ, trên đời đã tìm không thấy đối thủ, lòng dạ của hắn cao bậc nào, tự xưng công che Tam Hoàng Ngũ Đế, tự nhiên không cam tâm giống như những Đế Vương kia, cuối cùng hóa thành một nắm cát vàng, thế là bắt đầu truy cầu trường sinh bất lão.
- Tin tức truyền ra, dẫn tới vô số thuật sĩ, khá nổi danh là Lô Sinh, Hàn Tận, Từ Phúc, Hầu Sinh… nhưng nổi danh nhất tự nhiên chính là Từ Phúc.
- Thủy Hoàng năm thứ hai mươi tám, Từ Phúc trình tấu, nói trong biển có ba Tiên Sơn là Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu, thần tiên hay ở lại. Sau đó Doanh Chính phái hắn suất lĩnh mấy ngàn đồng nam đồng nữ, cùng với ba năm lương thực, quần áo, dược phẩm… vào biển cầu tiên, hao tổn của cải to lớn. Nhưng Từ Phúc ra biển mấy năm, lại không tìm được Thần Sơn. Thủy Hoàng năm thứ 37, Doanh Chính đông tuần đến Lang Nha, Từ Phúc thoái thác nói ra biển gặp phải quái ngư to lớn ngăn cản, không cách nào đi xa, yêu cầu tăng cường cao thủ đối phó quái ngư. Doanh Chính đáp ứng, điều động cao thủ trong cung đánh giết quái ngư kia.
Nói đến đây Mị Ly nhìn ngôi miếu trước mắt:
- Nếu ta không đoán sai, ngôi miếu này là dùng xương của quái kia xây dựng lên. Tải ebook truyện full tại: viptruyenfull.com