Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 229 - Chương 229: Ngươi Thật Xấu

Chương 229: Ngươi Thật Xấu Chương 229: Ngươi Thật Xấu

Sở Trung Thiên cũng có chút lo lắng:

- Mấy vòng trước cao thủ Viên gia ra hết, Tiểu Chiêu đối đầu người kia tu vi hẳn không cao, lại thêm thuộc tính đặc biệt của Trường Tiên Rên Rỉ, Tiểu Chiêu vẫn có khả năng thắng.

Lúc nói lời này, hắn cũng không có lực lượng gì, dù sao ngày bình thường nhị nữ nhi điêu ngoa tùy hứng, không có đặt tinh lực vào trên việc tu luyện.

Về phần Tổ An đối đầu Viên Văn Đống, hắn trực tiếp xem nhẹ, bởi vì trận này tất thua.

Hắn chau mày, không có đạo lý, dù có Ngô gia tương trợ, nhưng người trẻ tuổi của Ngô gia, tu vi căn bản kém xa Sở gia, vì sao lần này bỗng nhiên toát ra nhiều cao thủ nghe cũng chưa từng nghe qua vậy, quá quỷ dị.

Lúc này Sở Sơ Nhan điểm mũi chân, bóng hình uyển chuyển xinh đẹp chậm rãi rơi xuống lôi đài, làn váy bồng bềnh, cả người đứng ở đó, khí chất thanh lệ thoát tục, động tác duyên dáng, làm toàn bộ võ đài reo hò.

- Sở tiểu thư, chúng ta ủng hộ ngươi!

- Sở tiểu thư quả nhiên là nhân gian tuyệt sắc, cũng không biết nam nhân nào mới có phúc khí lấy được nàng.

- Bọn nam nhân này ăn xuân dược điên rồi sao?

...

Nghe toàn trường reo hò, Thạch Côn mỉm cười, không hổ là nữ nhân bản công tử nhìn trúng, có được nhân khí cao như thế, dạng nữ nhân hoàn mỹ này, cũng chỉ có bản công tử mới xứng.

Bỗng nhiên gương mặt của Tổ An hiện ra ở trong đầu hắn, tiếu dung của Thạch Côn cứng đờ, cả người giống như ăn phải con ruồi.

Tổ An vốn ở dưới đài nhàn nhã ăn hạt dưa, bỗng nhiên chú ý tới hệ thống lại thu một đống điểm nộ khí, lập tức vui vẻ, hiển nhiên là bởi vì Sở Sơ Nhan quá đẹp, không ít người nghĩ đến nàng gả cho người như mình, trong lòng không cam tâm.

- Ai, cái gì gọi là ưu tú, cái này chính là ưu tú, nằm cũng có thể kiếm tiền.

Tổ An nhịn không được cảm thán.

- Kiếm tiền? Kiếm tiền gì?

Sở Hoàn Chiêu nghe vậy tinh thần tỉnh táo, vội vàng lôi kéo ống tay áo của hắn hỏi.

Tổ An quỷ dị nhìn nàng, lần trước cô nàng này nếm được ngon ngọt, đây là ăn tủy biết vị rồi?

- Ách, ngươi nghe lầm.

Vì di chuyển lực chú ý của nàng, hắn vội vàng hỏi.

- Tỷ tỷ ngươi có tu vi gì.

- Hẳn là Ngũ phẩm đỉnh phong, cụ thể bao nhiêu ta cũng không rõ lắm.

Sở Hoàn Chiêu đáp.

Tổ An lập tức vui:

- Nàng là tỷ tỷ của ngươi, ngươi cũng không biết?

Sở Hoàn Chiêu hừ lạnh:

- Người ta không quan tâm những thứ này.

Lúc này tuyển thủ của Viên gia cũng lên đài, Tổ An mở to hai mắt nhìn, nói đến hắn còn chưa từng nhìn qua lão bà tiện nghi của mình chính thức xuất thủ, không biết mình cách cao thủ chân chính của thế giới này còn bao xa.

- Tại hạ Địch Vô, xin lĩnh giáo Tuyết Hoa Thần Kiếm của Sở tiểu thư!

Ngô Địch từng bước lên đài, nhìn nữ tử áo trắng đối diện, không khỏi sinh lòng thán phục, đôi mắt đẹp giống như tinh không sâu thẳm mê người, khuôn mặt như vẽ, chỉ nhìn một cái, trái tim sớm đã yên lặng nhiều năm lại phanh phanh trực nhảy.

Bỗng nhiên trong lòng hắn có chút cô đơn, nếu hắn thật là thiếu niên tu luyện tới Lục phẩm, tuyệt đối sẽ liều lĩnh truy cầu, đáng tiếc hắn đã trung niên, tiềm lực hao hết, nhân gian tuyệt sắc như vậy chú định vô duyên với mình.

Cũng không biết nam tử nào mới xứng với mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành như vậy!

Bỗng nhiên hắn nhớ tới mình đạt được tình báo, Sở gia đại tiểu thư tuyển một phế vật ở Minh Nguyệt Thành làm chồng, dựa vào cái gì, kẻ như vậy có tài đức gì, ngay cả ta cũng không sánh nổi, hắn lại có tài đức gì có được nữ tử như vậy!

Đến từ Ngô Địch, điểm nộ khí +999!

Tổ An vốn ở dưới đài ăn hạt dưa xem thi đấu, bỗng nhiên toát ra thu nhập, Ngô Địch này là tình huống như thế nào?

Hắn nhìn một vòng, cuối cùng khóa chặt trên người tuyển thủ Viên gia, đối phương đang nhìn chằm chặp hắn.

Tổ An như có điều suy nghĩ, Ngô Địch, Địch Vô, có chút ý tứ.

Lúc này quan viên của phủ thành chủ tuyên bố so tài bắt đầu, Ngô Địch cũng thu liễm tinh thần, nhìn nữ tử tuyệt sắc đối diện, nghĩ thầm hôm nay để ngươi vĩnh viễn ghi nhớ ta, ghi nhớ ta mang cho ngươi thảm bại.

Rút ra trường đao trong tay, một ngọn lửa màu đỏ quấn quanh ở trên đao, phía sau phảng phất như có hư ảnh mãnh hổ, một cỗ khí lãng nóng bức kích xạ ra, khí thế kia để người cách lôi đài hơi gần nhao nhao biến sắc.

- Lại là Ngũ phẩm cao cấp, Viên gia lấy đâu ra nhiều cao thủ như vậy?

- Hơn nữa là Hỏa hệ, vừa vặn tương khắc Băng hệ của Sở tiểu thư.

- Không biết hai người ai khắc chế ai.

- Hỏa khắc băng, băng cũng có thể khắc hỏa, cái này vẫn phải nhìn công lực của song phương.

...

Thần sắc của Sở Sơ Nhan lạnh nhạt, chậm rãi rút trường kiếm, thân kiếm trong suốt, đồng thời có màu lam mơ hồ, xung quanh nổi lên trận trận bạch khí, hiển nhiên là nhiệt độ cực thấp, để hơi nước ở xung quanh ngưng kết.

Tổ An nghĩ thầm khó trách tính tình của lão bà tiện nghi lạnh như thế, ngay cả vũ khí cũng là một khối băng, ngày bình thường có thể không lạnh sao, a, nàng tính tình quạnh quẽ, tu luyện công pháp cũng tương quan tới băng tuyết, còn cả ngày mang theo đồ chơi như thế ở trên người, có thể hàn khí nhập thể, dẫn đến đau bụng kinh hay không?

Hắn lúc đầu muốn hỏi cô em vợ bên cạnh, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ, vấn đề này hỏi ra, sợ rằng sẽ bị xem như biến thái?

Ngô Địch hét lớn, giơ lên trường đao, cả người giống như mãnh hổ thiêu đốt, khí thế doạ người vọt tới đối phương.

Dưới đài, Tổ An thấy giật mình, gia hỏa này xuất thủ tự mang dị tượng, xem ra không phải nhân vật đơn giản, không biết lão bà tiện nghi ngăn cản được không.

Chỉ thấy Sở Sơ Nhan chậm rãi nâng kiếm lên, ngược lại không có nhiều động tác đẹp mắt, cổ tay rung lên, một kiếm trực tiếp đâm tới đối phương.

Đinh…

Bình Luận (0)
Comment