Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2863 - Chương 2863 - Truyền Lời (2)

Chương 2863 - Truyền lời (2)
Chương 2863 - Truyền lời (2)

Đột nhiên Tổ An trợn tròn mắt, bởi vì hắn phát hiện ngoài viện vây quanh một đám nữ học sinh.

- Tình huống gì đây, chẳng lẽ Hắc Bạch Tử muốn thu nữ đệ tử?

Tổ An hơi nghi hoặc, hai người đi qua, mới nhìn rõ phát sinh chuyện gì.

Nguyên lai Hắc Bạch Tử đang trừng phạt Tạ Tú.

Lúc này đám nữ đệ tử ở bên ngoài líu ríu thảo luận, tựa hồ đối tượng thảo luận là Tạ Tú đang bị trừng phạt.

Có nữ đệ tử cho rằng Tạ Tú bị phạt đáng đời, nhưng lập tức bị một đám nữ đệ tử khác hợp nhau tấn công:

- Ngươi thì biết cái gì?

- Ăn nho không được thì bảo nho chua sao?

- Không thích thì chớ nói lời tổn thương, mặt khác người thích Tú ca ca cũng đừng tranh giành, bởi vì hắn đã yêu ta.

- Chúng ta thích tinh quang lấp lóe trong mắt người kia, nụ cười sáng sủa như mặt trời...

- Lão nhân này thật quá phận, Tú ca ca có lỗi gì, lại trừng phạt hắn như thế!

- Ngươi không muốn sống nữa sao, Hắc Bạch Tử ở trong học viện địa vị cao bao nhiêu, một câu của hắn có thể để ngươi không tốt nghiệp được.

- Chẳng lẽ trơ mắt nhìn hắn khi dễ Tú ca ca, không được, ta muốn tố cáo hắn.

- Đúng, tìm học viện tố cáo! Không được thì tìm Tế Tửu.

Đám nữ nhân càng nói càng kích động, Tổ An và Sở Sơ Nhan nghe mà hai mặt nhìn nhau, đây là tình huống gì.

Lúc này Tạ Tú đang bị phạt chợt thấy hắn, giống như nhìn thấy cứu tinh:

- Cứu mạng!

Lúc này Hắc Bạch Tử cũng nhìn thấy, không khỏi mừng rỡ, lắc mình xuất hiện ở ngoài viện:

- Tổ huynh đệ, ngươi đến rất đúng lúc, lần trước ngươi phát minh cờ ca rô kia, ta rốt cuộc tìm được biện pháp phá giải thuật tất thắng của ngươi, nhanh nhanh nhanh, chúng ta tới làm một bàn.

Sở Sơ Nhan giật mình, Hắc Bạch Tử danh xưng kỳ đạo vô song, nhưng nghe giọng điệu của hắn, tựa hồ lần trước thua Tổ An không phục.

Tổ An cười khổ nói:

- Cờ ca rô kia chỉ là phương pháp thủ xảo, đương nhiên không thể gạt được tông sư chân chính như ngươi, ngươi đã nói vậy, tất nhiên có thể phá, không cần thiết tỷ thí nữa.

- Thắng là thắng thua là thua, sao lại ta nói phá thì có thể phá, nhanh đi thử một chút, Tú Nhi, nhanh bày bàn cờ.

Hắc Bạch Tử kéo hắn không buông tay, vẻ mặt gấp gáp.

Tạ Tú thấy sư phụ không có ý trách cứ, không khỏi mừng rỡ, vội vàng hấp tấp ôm một bàn cờ đi tới.

- Thế nhưng ta còn phải cùng phu nhân đi bái kiến Tế Tửu.

Tổ An đau đầu.

- Gặp Tế Tửu nào có ý tứ bằng đánh cờ, ta gọi người dẫn nàng đi là được.

Hắc Bạch Tử tùy ý phất tay, an bài một người đi tới.

Sở Sơ Nhan nhịn không được cười cười, nói với Tổ An:

- Ngươi cùng hắn đánh cờ đi, vừa vặn sư môn cũng dẵn ta đơn độc truyền lời cho Tế Tửu.

Tổ An giật mình, rất hiếu kì Bạch Ngọc Kinh rốt cuộc muốn nói gì với Tế Tửu.

Bất quá nếu là nhiệm vụ bí mật của sư môn đối phương, hắn cũng không tiện truy vấn, liền gật đầu ra hiệu nàng đi nhanh về nhanh.

Tổ An thì bị Hắc Bạch Tử kéo đi đánh cờ ca rô, Tạ Tú như được đại xá ở bên cạnh bưng trà rót nước.

Những nữ đệ tử ở bên ngoài ào ào thảo luận:

- Người kia là ai, lại để Hắc Bạch Tử trịnh trọng đối đãi như vậy.

- Chẳng lẽ là kỳ đạo thánh thủ?

- Làm sao có khả năng, trên đời này ai đánh cờ thắng Hắc Bạch Tử, ngay cả Tế Tửu cũng không phải đối thủ của hắn.

- Ai, ta đột nhiên phát hiện vóc người của nam nhân kia rất đẹp, quả thực không thua Tú ca ca.

- Ngươi cái tên phản đồ này, trên đời Tú ca ca là đẹp trai nhất.

- Nhưng nam nhân kia cũng rất đẹp trai, hơn nữa không giống Tú ca ca, hắn càng dương cương hơn...

Còn chưa nói xong đã bị một đám nữ nhân khác phê phán:

- Thế nào, ngươi muốn nói Tú ca ca không có khí khái nam tử?

- Ta... ta không có ý kia.

- Các ngươi không nghe nói sao, người này là Tổ An vừa lập xuống đại công, tuổi còn trẻ đã là Hầu gia, hơn nữa còn là đệ nhất hồng nhân của Đông Cung, tiền đồ bất khả hạn lượng.

- Nguyên lai là hắn.

...

Nghe những nữ đệ tử kia thảo luận, Sở Sơ Nhan nhịn không được bật cười, dường như trở lại sinh hoạt ở Minh Nguyệt học viện năm đó.

Tuy lúc trước nàng căn bản không tham dự những sự tình này, nhưng muội muội Hoàn Chiêu rất hứng thú, thường xuyên ở bên tai nàng nhắc những thứ này, giống hiện tại như đúc.

Hừ, chỉ cần không phải ngấp nghé A Tổ là được.

Nữ nhân ưa thích Tạ Tú nhiều bao nhiêu, không quan hệ gì tới nàng.

Lúc này một bóng người vội vã từ trên núi chạy xuống, tốc độ quá nhanh, nếu không phải Sở Sơ Nhan tránh né kịp, sợ rằng đã bị đụng vào.

- Thật xin lỗi thật xin lỗi.

Người đến là nữ tử, đối phương không ngừng khom lưng xin lỗi, bộ dạng cực kỳ thanh tú trang nhã.

- A, Tạ tiểu thư?

Nhìn thấy người kia, Sở Sơ Nhan ồ lên.

Nữ tử kia sững sờ, ngẩng đầu nhìn thấy Sở Sơ Nhan, không khỏi ngẩn ngơ:

- Sở tiểu thư?

Bình Luận (0)
Comment