- Tạ tiểu thư.
Tổ An nhìn Tạ Đạo Uẩn gật đầu.
Gương mặt của Tạ Đạo Uẩn ửng đỏ, ngọt ngào gọi:
- Tổ đại ca.
Tạ Tú nhịn không được buồn bực:
- Tổ An không phải cũng vậy sao, nữ nhân bên cạnh nhiều như vậy, vì sao ngươi không nói hắn?
- Người ta giống như ngươi?
Tạ Đạo Uẩn hừ một tiếng.
- Hắn đối đãi người chân thành, xưa nay không đùa bỡn cảm tình của người khác, càng sẽ không làm sự tình bội tình bạc nghĩa.
Tạ Tú trợn tròn mắt:
- Hóa ra ta mỗi lần kết thúc một chuyện tình lại triển khai chuyện tình mới, còn không bằng hắn chân đạp mấy thuyền?
Tổ An kém chút bị sặc trà:
- Tú Nhi, ngươi không tử tế, vừa rồi ta còn an ủi ngươi.
Tạ Đạo Uẩn cốc đầu đệ đệ một cái:
- Đừng tô điểm mình đẹp như vậy, lại nói, ngươi cũng không nhìn nữ tử bên cạnh Tổ đại ca ưu tú bực nào, ngươi cảm thấy các nàng sẽ nhìn người không rõ, bị người lừa gạt? Ngươi chớ có làm hư Tổ đại ca.
Tạ Tú bị thương tổn bạo kích:
- Tỷ, ngươi đến cùng là tỷ tỷ của ai.
...
Lúc này trên đỉnh núi của hậu sơn, Sở Sơ Nhan tò mò nhìn bức họa trên tường, có điều rất nhanh thu hồi ánh mắt:
- Tế Tửu tiền bối, sư môn để ta nhắn lời cho ngài, nói năm đó sự tình bọn họ đáp ứng, sẽ ở thời gian chính xác, xuất hiện ở địa điểm chính xác.
Trên sườn núi, Tạ Đạo Uẩn phàn nàn đệ đệ mình trêu hoa ghẹo nguyệt, chỉ vào những kỳ hoa dị quả trên bàn nói:
- Ngươi nhìn những thứ này, tất cả đều là đám nữ đệ tử trong học viện đưa, không chỉ thế, ngay cả vật dụng sinh hoạt hàng ngày, tất cả đều là những nữ nhân kia đưa.
Tổ An nhịn không được bật cười:
- Như vậy không tốt sao, có người tặng đồ, dù sao cũng tốt hơn không có người tặng đồ.
Những hoa quả này khá trân quý, đám nữ học sinh kia còn rất xa xỉ nha.
- Đúng vậy, cái này chứng minh ta mị lực lớn.
Thấy có người cho chỗ dựa, Tạ Tú nhất thời đắc ý.
- Ngươi cho rằng người ta vô duyên vô cớ cho ngươi, đó là thèm thân thể ngươi.
Tạ Đạo Uẩn tức giận nói.
Tạ Tú nói thầm:
- Ai thèm ai còn chưa biết được, dù sao ta cũng không lỗ.
Tạ Đạo Uẩn tức giận đến bóp lỗ tai hắn:
- Tạ gia chúng ta gia giáo nghiêm minh, xưa nay không chiếm tiện nghi của người, sao lại dạy ra loại con cháu như ngươi.
- Ta rất nghiêm túc đối đãi nha, tất cả mọi người ngươi tình ta nguyện, sao có thể nói chiếm người tiện nghi.
Tạ Tú có chút không cam lòng, giống như bị vũ nhục ái tình của mình.
- Vậy sao ngươi vứt bỏ người ta.
Tạ Đạo Uẩn vẫn canh cánh trong lòng chuyện này.
- Ta rất chấp nhất với ái tình, nếu không thích sẽ không chậm trễ lừa gạt người ta, chuyện này có vấn đề gì?
Tạ Tú vô tội nói.
Tổ An nhìn ra được hắn không phải đang giảo biện, mà trong lòng hắn cho rằng như vậy, chỉ bất quá cách làm này có chút… muốn nói hắn một chút, nhưng nghĩ tới mình cũng là kẻ đồi bại, thực không có lập trường nói a...
- Không chậm trễ? Ngươi là có mới nới cũ!
Thân là nữ tử, Tạ Đạo Uẩn cực kỳ mẫn cảm chuyện này, tức giận đến muốn dạy dỗ đệ đệ.
Tổ An thật vất vả mới khuyên nhủ được hai tỷ đệ, Tạ Đạo Uẩn xấu hổ:
- Để Tổ đại ca chế giễu.
- Không có gì chế giễu, ngược lại làm cho ta nghĩ đến kỷ niệm ở Minh Nguyệt thành, có một loại cảm giác quê nhà thân thiết.
Tổ An cười nói.
Tạ Tú nghe xong nhất thời lên tinh thần, quả nhiên vẫn là nam nhân lý giải nam nhân nhất.
Mấy người trò chuyện một buổi, Tạ Tú hiếu kỳ sự tình phát sinh bên Yêu tộc:
- Tổ đại ca, nghe nói ngươi ở Yêu tộc lập xuống đại công, nói cho chúng ta xem bên Yêu tộc thế nào, bọn họ thật ăn người sao?
Tạ Đạo Uẩn cũng tràn ngập hiếu kỳ, từ nhỏ đến lớn đều ở trong sách vở nhìn tri thức tương quan, bọn họ còn chưa từng đến Yêu tộc.
Tổ An nhịn không được bật cười:
- Bọn họ không có khủng bố như vậy...
Sau đó nói đủ loại phong thổ nhân tình của Yêu tộc cho bọn họ nghe, làm hai tỷ đệ tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
- Đúng rồi, lần này còn cố ý mang lễ vật cho ngươi, hẳn rất thích hợp ngươi.
Tổ An nói xong, từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra Kỳ Mộc Yêu Sa, này là ở Bích Viên đổ thạch lấy được.
- Kỳ Mộc Yêu Sa?
Không cần Tổ An giới thiệu, Tạ Đạo Uẩn liền nhận ra vật này, kích động đến toàn thân run rẩy.
- Vật này có thể dùng để vẽ cấm chú trong truyền thuyết, ngay cả lão sư cũng chỉ từng dùng qua, hiện tại trong tay không còn, nhiều năm như vậy cũng không tìm được.
Vật này đối với người tu hành khác mà nói tuy trân quý, nhưng tác dụng không lớn.
Nhưng đối với người tu hành phù lục mà nói, Kỳ Mộc Yêu Sa quả thực có thể xem như thần vật, cho nên Tạ Đạo Uẩn không dám tin đây là thật.
- Tổ đại ca, thứ này quá trân quý, ta không thể nhận.
Sau khi kích động, Tạ Đạo Uẩn lập tức kịp phản ứng, vội vàng khoát tay nói.