Tuy nàng và Tổ An không có quan hệ trên danh nghĩa, nhưng dù sao đối phương cũng là cha của hài tử, quen hoa khôi trong thanh lâu như vậy, nội tâm nàng làm sao có thể không có dấm?
Trịnh Đán ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ:
- Ta nhớ rồi, lần trước A Tổ đi Vân Trung quận, tựa hồ ở trong rất nhiều vương tôn công tử cạnh tranh, thắng được trái tim của Nam Huân cô nương, đêm đó lưu hắn trở thành khách quý, không biết để bao nhiêu nam nhân ở kinh thành hâm mộ.
Đến từ Trịnh Đán, điểm nộ khí +177 +177 +177...
Đến từ Tang Thiến, điểm nộ khí +177 +177 +177...
Tổ An có chút buồn bực:
- Nào có khách quý gì, đêm đó chúng ta chỉ thuần túy nói chuyện phiếm mà thôi.
Trịnh Đán và Tang Thiến trợn mắt, một cái là hoa khôi diễm danh lan xa, một cái là hoa tâm đại củ cải, cô nam quả nữ ở trong phòng nói chuyện phiếm, coi chúng ta ngốc sao?
Tổ An bất đắc dĩ, nói thật sao lại không ai tin chứ, đêm đó nàng thật chỉ dùng miệng a.
Thật vất vả trấn an hai nữ, lúc này Tổ An mới đến Hồng Tụ Chiêu, tự nhiên không phải hắn sắc mê tâm khiếu, mà là hắn chợt nhớ tới lúc trước còn đáp ứng Khổng Tước Minh Vương một số việc.
Đoạn thời gian trước bởi vì gặp lại Sở Sơ Nhan, lại thêm trấn áp Tu La Tràng giữa các nữ nhân, hắn xém chút quên sự kiện này. Bây giờ người ta đưa thiếp mời, hắn há có thể không tới?
Thời điểm tới Hồng Tụ Chiêu, bởi vì vẫn là buổi chiều, không phải thời gian Hồng Tụ Chiêu mở cửa.
Tin tức trong lầu truyền rất nhanh, biết hoa khôi Nam Huân chuyên môn mời nam nhân tới, các cô nương đều ra xem là thần thánh phương nào.
- Tiểu ca ca này là ai, thật anh tuấn, khó trách Nam Huân chủ động mời hắn.
- Ngươi ngay cả hắn cũng không biết, hắn là hồng nhân trong Thái Tử Cung, Hầu Tước trẻ tuổi nhất đế quốc, lũ lập kỳ công Tổ đại nhân nha.
- A, dạng nam tử này, nếu có thể chuộc thân cho ta, ta đi làm thiếp làm tỳ cũng nguyện ý.
- Nghĩ hay thật, hắn sẽ chuộc thân cho ngươi? Nếu hắn nguyện ý, ta tự mình chuộc thân ngã vào lòng hắn cũng không kịp.
- So với thân phận, ta càng thưởng thức tài hoa của hắn, bài thơ Trong Lúc Say Treo Đèn Xem Kiếm tặng Tần nguyên soái, mỗi lần đọc lên đều tâm tình khuấy động.
- Ta ngược lại thích bài Khuê Phòng Người Trong Mộng, nghe nói lúc trước chuyên môn viết cho Nam Huân, nếu người nào viết một bài như vậy cho ta, ta lập tức chết cũng cam tâm. Đáng tiếc ta có tự mình hiểu lấy, không phải hoa khôi, nơi nào có phúc khí này.
- Cũng không nhất định, gần đây lưu truyền truyện Thiện Nữ U Hồn, nghe nói cũng là hắn viết, đó không phải viết cho chúng ta sao, quả thực là nói tận bất đắc dĩ và chua xót của chúng ta.
- Tổ đại nhân, ta yêu ngươi!
...
Xung quanh một đám oanh oanh yến yến vây quanh, ở trong mắt các nàng, đám người Tiểu Thiến bị mỗ mỗ bức bách đi ra câu dẫn thư sinh qua đường hấp thụ dương khí, có khác gì các nàng, các nàng cũng là cô gái tốt thiện lương nha, bởi vì các loại nguyên nhân chỉ có thể vào thanh lâu bán rẻ tiếng cười, có một loại cảm giác đồng bệnh tương liên.
Theo các nàng, Tổ An viết Thiện Nữ U Hồn hoàn toàn là vì đồng tình thương tiếc các nàng, tự nhiên dâng lên một loại cảm giác cộng minh.
Các nàng nhiệt tình để Tổ An không chịu đựng nổi, may mắn Nam Huân kịp thời đi ra quát lớn, mới miễn cưỡng che chở hắn trở lại tiểu viện của mình.
Nam Huân thân là hoa khôi của Hồng Tụ Chiêu, tự nhiên không có nhiều người dám đắc tội nàng.
Bất quá vẫn có chút hoa khôi địa vị kém không nhiều lắm bất mãn:
- Chỉ biết ăn một mình!
Sau khi vào tiểu viện, Nam Huân một mực mỉm cười, đồng thời lấy ra khăn tay thơm ngào ngạt lau dấu son môi trên mặt và quần áo của Tổ An.
- Tổ đại nhân vẫn được hoan nghênh như thế, cách thật xa cũng có thể nghe được thanh âm tỏ tình của các nàng.
Trong tay Khổng Nam Vũ ôm một Tiểu Bạch Hồ đáng yêu, cả người như từ trong tranh đi ra.
Tiểu Bạch Hồ nhìn thấy Tổ An, hưng phấn muốn từ trong ngực nàng nhảy dựng lên, lại bị Khổng Nam Vũ đè lại không thể động đậy, chỉ có thể không ngừng ngoắt ngoắt cái đuôi lấy lòng Tổ An.
Tổ An nhịn không được bật cười, nhớ không lầm mà nói tiểu hồ ly này gọi Hồ Hồ, sao hiện tại lại giống cún con như vậy.
Bất quá tiểu hồ ly thật xinh đẹp, hắn nhịn không được đi qua sờ sờ, lông xù thật sảng khoái, ân, lần sau bảo Đồ Sơn Vũ thay đổi thân thể thử một chút. Lúc này Hồ Hồ cũng thoải mái nhắm mắt lại, mi cong cong phảng phất như cười.
Khổng Nam Vũ nhẹ nhàng đẩy tay hắn ra, ôm lấy tiểu hồ ly co về sau, có chút tức giận lườm hắn một cái:
- Hồ Hồ là nữ hài tử, sao có thể tùy tiện sờ loạn.
Tổ An ngượng ngùng cười cười, mình thật không nghĩ tới nàng là nữ hài tử, vô ý thức coi là sủng vật.