- Tinh thần lực tiêu hao?
Tổ An sững sờ, sau đó nghiêm túc nói.
- Chuyện này không thể xem thường, khôi phục không tốt sẽ ảnh hưởng độ cao tu hành ngày sau.
Suy nghĩ một chút, hắn lấy ra một bình ngọc đưa cho đối phương:
- Uống cái này vào?
- Đây là cái gì?
Tuy Tạ Đạo Uẩn vô ý thức hỏi, nhưng rất nghe lời mở bình ngọc uống một ngụm.
Phải biết tiểu thư như nàng thuở nhỏ gia giáo cực nghiêm, bởi vì trưởng bối trong nhà nhìn quen quan trường xấu xa, cho nên cảnh cáo nàng quyết không thể tuỳ tiện ăn uống đồ vật người khác cho, đặc biệt là nam nhân cho.
Thế nhưng cảnh cáo nhiều năm ở thời điểm đối mặt Tổ An, nàng không có một chút phòng bị.
Dịch thể bên trong vừa vào miệng, hai mắt nàng nhất thời sáng lên, nàng cảm giác được một cỗ nguyên khí nồng đậm chảy khắp toàn thân, để cho kinh mạch và thân thể bị hao tổn của nàng được tẩm bổ, thậm chí ngay cả đầu óc ẩn ẩn đau nhức, cảm giác mê muội buồn nôn cũng được làm dịu, cả người sảng khoái tinh thần.
Cái này giống như nguyên khí hoá lỏng, nguyên khí nào có loại chất lượng này, giống như lão sư trước kia đề cập tới những thiên địa linh khí trong truyền thuyết.
Tổ An thuận miệng đáp:
- Đây là Linh Tuyền ở Vũ Sơn, tập hợp thiên địa linh khí mà sinh, hẳn có tác dụng tẩm bổ với thần hồn của ngươi.
Trước đó hắn có không ít thần vật trị liệu thần hồn, thí dụ như Ngũ Uẩn Bí Chi, hoặc như Tử Sương Thần Nhũ, bất quá đều đã dùng hết, bây giờ trên thân chỉ có Vũ Sơn Linh Tuyền có hiệu quả tương tự, tuy Vũ Sơn Linh Tuyền thần kỳ, nhưng không nhất định đúng bệnh.
Ánh mắt của Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang đều sắp trừng ra ngoài, Tổ đại nhân tán gái thật dốc hết vốn liếng, linh vật như vậy cũng tùy tiện lấy ra cho người?
Tuy bọn họ đỏ mắt, nhưng có tự mình hiểu lấy, huống chi trước đây không lâu còn đắc tội đối phương.
Ai, hai người hận mình không phải thân nữ nhi, như vậy nói không chừng cũng có thể được chút mưa móc.
Hai người liếc nhau, nhìn thấy diện mạo của đối phương, nghĩ đến nếu đối phương là nữ nhân, nhất thời trong bụng dời sông lấp biển, xém chút phun ra.
Lúc này hai mắt của Tạ Đạo Uẩn mê ly nhìn Tổ An, tuy chưa từng nghe qua tên tuổi của Vũ Sơn Linh Tuyền, nhưng thân thể cảm giác mãnh liệt như thế, hiển nhiên là thiên tài địa bảo, trước đó Tổ đại ca đưa ta rất nhiều vật trân quý, tỉ như Kỳ Mộc Yêu Sa, bây giờ lại cho ta thần vật hiếm thấy như vậy...
- Có phải hắn cũng có ý tứ với ta hay không? Ai nha, nhưng hắn có thê tử rồi! Không đúng, Sở tiểu thư đã ly hôn…
Tổ An không biết lúc này trong lòng thiếu nữ đã trình diễn một bộ phim tình cảm, thấy nàng ngẩn người không nói lời nào, có chút khẩn trương hỏi:
- Không có hiệu quả sao?
Gần đây hắn không có bị thương thần hồn, nên không xác định Vũ Sơn Linh Tuyền có tác dụng hay không.
- Không có, a không đúng, có hiệu quả, cực kỳ tốt.
Tạ Đạo Uẩn trước lắc đầu lại lập tức gật đầu, trong lúc nhất thời có chút kỳ quái, ngày bình thường mạch suy nghĩ của mình cực kỳ rõ ràng, sao hôm nay thất thố như vậy.
- Có hiệu quả thì tốt.
Tổ An buông lỏng một hơi.
Tạ Đạo Uẩn liếc nhìn hắn, thấy đối phương dùng ánh mắt nhu hòa nhìn mình, trong lòng giật mình, vội vàng cúi đầu, da thịt đỏ bừng.
Cách một hồi nàng thật vất vả lấy lại dũng khí, há miệng muốn nói gì, lúc này Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang đã kéo mấy phản quân đi tới:
- Tướng quân, bắt được mấy người sống, tựa hồ ở trong phản quân địa vị không thấp.
Vừa rồi thế cục hỗn loạn, luôn sẽ có vài thằng xui xẻo không kịp chạy trốn, bị Vũ Lâm Vệ bắt được.
Trong lòng hai người hổ thẹn, cho nên muốn làm chút gì kéo về ấn tượng, nên ở trong tù binh thanh lý một phen, sàng chọn ra mấy tiểu đầu mục kéo tới trước mặt Tổ An.
Nhìn thái độ của hai người trước sau tương phản lớn như vậy, Tổ An có chút buồn cười, bất quá không có để hai người mất mặt:
- Hai vị khổ cực.
- Không khổ cực không khổ cực!
Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang buông lỏng một hơi, vừa rồi còn tâm thần bất định, sợ hắn ghi hận không tha bọn họ, bây giờ nhìn thái độ của hắn, tựa hồ sự tình trước đó đã qua.
Hai người có chút xấu hổ, Tổ đại nhân tu vi thông thần, mọi người sớm đã không ở một trình độ, sao sẽ chấp nhặt với chúng ta, là chúng ta quá nông cạn.
Tổ An nhìn mấy tiểu đầu mục phản quân kia:
- Vì sao các ngươi lại đuổi bắt Tạ cô nương?
Mấy tiểu đầu mục kia sợ hãi liếc hắn, vừa rồi đối phương đưa tay hủy diệt mấy trăm huynh đệ, trên tà ma trên giang hồ kia chỉ sợ cũng không sánh bằng a.
- Hồi... bẩm đại nhân, mới đầu là nghe huynh đệ phía dưới bẩm báo, ở trên trấn bị một nữ nhân xinh đẹp đánh, mọi người là chiến hữu, tự nhiên phải thay bọn họ ra mặt.