Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2894 - Chương 2894 - Trọng Bảo Xuất Thế

Chương 2894 - Trọng bảo xuất thế
Chương 2894 - Trọng bảo xuất thế

Có người mở đầu, mọi người tranh nhau chen lấn giải thích:

- Ai biết về sau huynh đệ phái đi lại bị đánh, mọi người ai không giận? Đồng thời cũng sinh ra hứng thú, nữ nhân từ đâu tới... không đúng, nữ hiệp lợi hại như thế từ đâu tới, sau đó lại có người đến xem xét, ai biết lại ăn thiệt thòi, sau đó càng ngày càng nhiều người nghe tin chạy tới, một là thay các huynh đệ báo thù, hai là cũng muốn mở mang kiến thức...

Vương Bá Lâm cười lạnh nói:

- Chỉ sợ là nghe nói Tạ cô nương xinh đẹp đi.

Tạ Đạo Uẩn đỏ mặt, biểu lộ có chút xấu hổ, mấy ngày nay những phản quân kia hại nàng thảm.

- Cái này... cũng có...

Nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Tổ An, những người kia không dám giấu diếm.

- Chúng ta làm cái… nghề này, thảo luận nhiều nhất trừ tiền chính là nữ nhân, nữ nhân đẹp như Tạ cô nương... Khụ khụ, cô nương đẹp như thế trước kia chưa thấy qua, cho nên rất nhiều người sinh ra hứng thú.

- Nhưng chúng ta tuyệt đối không có tham dự, chỉ là về sau mới theo Đại đương gia và Nhị đương gia tới.

- Đúng đúng, vừa rồi chúng ta ở phía sau không có xông lên, không biết vì sao người trước mặt đều biến sạch, bị dọa sợ... sau đó bị các ngươi bắt.

...

Nghe mấy người hết sức phủ nhận, Tổ An hỏi:

- Đối phó một nữ tử, các ngươi dùng cả một chi quân đội, có phải quá khoa trương hay không?

- Tựa hồ là Đại đương gia xem trọng nàng, hạ lệnh nhất định phải bắt sống, chúng ta làm tiểu đệ tự nhiên chỉ có thể nghe lệnh hành sự.

Những người kia ngươi một lời ta một câu giải thích, ngược lại tất cả đều do lão đại, bọn họ làm tiểu đệ đều vô tội.

Lúc này Trương Tử Giang mở miệng nói:

- Mạt tướng có nghe qua Dương Thâm, chưa từng nghe nói hắn thích nữ sắc, hắn muốn bắt Tạ cô nương, hẳn không phải vì chuyện nam nữ, mà vì ngấp nghé thân phận Phù Văn Sư, một Phù Văn Sư ưu tú, là cực kỳ trọng yếu với quân đội.

Mấy đầu mục kia bừng tỉnh đại ngộ:

- Ta liền nói ngày bình thường lão đại không thích nữ nhân, lần này vì sao nhất định phải bắt người, vốn cho rằng bởi vì nàng xinh đẹp, nên khiến hắn động tâm.

Đầu mục khác lập tức cải chính:

- Vị cô nương này đương nhiên là đẹp như thiên tiên, chúng ta hiểu lầm lão đại cũng bình thường.

Những phản quân kia ngày bình thường vỗ mông ngựa không ít, thay nhau diễn cơ hồ là thuận tay nhặt, làm Tạ Đạo Uẩn thẹn thùng không thôi.

Sau khi Tổ An nghe xong trầm tư thật lâu, bỗng nhiên mở miệng hỏi:

- Còn có một vấn đề, địa bàn của Song Long Sơn các ngươi không ở nơi này, cách rất xa, tại sao các ngươi lại xuất hiện ở chỗ này?

Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang giật mình, vừa rồi trong lòng bọn họ cũng có nghi hoặc tương tự, nhưng chỉ lóe lên liền biến mất, hiện tại nghĩ kĩ xác thực là có quỷ.

Mấy đầu mục kia hai mặt nhìn nhau, vội vàng ngậm miệng, không còn miệng lưỡi trơn tru giống như trước đó.

Tổ An thấy thế âm trầm nói:

- Tách bọn hắn ra thẩm vấn.

Nhiều khi thẩm vấn tội phạm chung một chỗ sẽ không ra kết quả, nhưng nếu tách ra, cảm giác đề phòng xuất hiện, thì rất dễ dàng moi được tin tức.

Lúc này Tạ Đạo Uẩn mở miệng nói:

- Không cần phiền toái như vậy, ta có Chân Ngôn Phù, dán lên người bọn hắn, sẽ hỏi cái gì đáp cái đó.

Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang trừng to mắt, nghĩ thầm không hổ là đệ tử của Nhan đại sư, ngay cả Chân Ngôn Phù trong truyền thuyết cũng có.

Tạ Đạo Uẩn lại biết, Chân Ngôn Phù xác thực trân quý, nhưng dùng có ‏‎‏‎‏‏‎‎‏‏‎‎hạn chế cực lớn, tu vi của mục tiêu phải không cao, hơn nữa không thiện tinh thần lực, lại thêm chế tác phù này cực kỳ khó, cho nên nó hơi gà mờ, ngày bình thường rất ít có đất dụng võ.

Trước đó lão sư vì kiểm tra trình độ của nàng, nên để nàng thử vẽ Chân Ngôn Phù, nên mới vừa vặn có mấy tấm.

Mấy đầu mục phản quân kia thấy thế không khỏi hoảng hốt, vội vàng nói:

- Không cần phiền toái như vậy, chúng ta nói chúng ta nói...

Thẳng thắn còn có thể được khoan hồng, nếu bị hỏi như vậy, bọn họ sẽ không còn một chút tiền vốn.

Mấy người ngươi một lời ta một câu giải thích đại khái sự tình, nguyên lai phản quân ở Song Long Sơn cũng không phải tới nơi này, mà là tiến về Dịch quận, nghe nói Lô Tán Nguyên phát anh hùng thiếp, nói bên Dịch quận sẽ có trọng bảo xuất thế, mời mọi người tiến về cử hành đại hội.

- Lô Tán Nguyên!

Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang kinh hãi, gia hỏa này là chi phản quân thanh thế lớn nhất, họa lớn trong lòng hoàng thượng và triều đình, không nghĩ tới lần này lại câu được cá lớn.

Tổ An không xa lạ gì với Lô Tán Nguyên, lúc trước trên đường mình bị áp giải hồi kinh, tựa hồ phản quân của Lô Tán Nguyên còn tới cướp tù.

Lúc này hắn để ý là một điểm khác:

- Trọng bảo xuất thế?

Đến cùng là thật có trọng bảo, hấy lấy trọng bảo để ám chỉ Triệu Hạo?

Được tình báo trọng yếu như vậy, Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang đều hưng phấn, lần này không có uổng phí bốc lên phong hiểm, áp giải những phạm nhân này hồi kinh, khẳng định là một công lớn.

Bình Luận (0)
Comment