Nói đến đây hết thảy phải cảm tạ Tổ đại nhân anh minh thần võ!
Thái độ của hai người chuyển biến nhanh như vậy là rất bình thường, dù sao sau khi tận mắt chứng kiến Tổ An xuất thủ, hai người liền biết trước đó ghen ghét là buồn cười biết bao.
Tất cả mọi người không ở cùng cấp độ, Tổ đại nhân tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng, chỉ là Vũ Lâm Trung Lang Tướng khẳng định không phải đỉnh cao cuối cùng của hắn, tương lai hắn tăng cao, chúng ta thân là thủ hạ ngày xưa, khẳng định sẽ nhiều hơn người khác một phần cơ hội, lúc này còn không ôm bắp đùi đúng là không có mắt.
Lại hỏi một ít chuyện, thấy không có thêm tình báo gì, liền áp giải những phản quân kia trở về.
Tổ An nhìn Tạ Đạo Uẩn nói:
- Ta nghe đệ đệ ngươi nói ngươi muốn đi Tử Sơn, mà mục đích chuyến này của chúng ta cũng là Tử Sơn, đã như vậy, không bằng kết bạn đồng hành, cũng tiện chiếu ứng lẫn nhau.
Sắc mặt Tạ Đạo Uẩn đỏ ửng, biết hắn nói như vậy là quan tâm mặt mũi của mình, cái gì chiếu ứng lẫn nhau, mình có thể chiếu cố hắn cái gì chứ?
- Đa tạ Tổ đại ca...
Tạ Đạo Uẩn đáp ứng, những ngày này nàng là thật bị kinh sợ, thực không muốn sự tình tương tự lại phát sinh lần nữa, đi cùng với Vũ Lâm Quân sẽ an toàn hơn nhiều.
Mấu chốt là có thể kết bạn đồng hành với Tổ đại ca...
Nàng lặng lẽ liếc nhìn Tổ An, trái tim phanh phanh nhảy lên.
Trên đường trở về, Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang rất biết điều dâng tọa kỵ của mình cho hai người, tuy Tông Sư bay được, nhưng bay sẽ tiêu hao nguyên khí, sẽ mệt mỏi nha.
Tổ An cân nhắc đến tình trạng lúc này của Tạ Đạo Uẩn, nên không có cự tuyệt hảo ý của bọn họ, chỉ bất quá hiện tại Tạ Đạo Uẩn thật quá hư nhược, lại thêm tinh thần lực hao tổn nghiêm trọng, cưỡi ngựa lung lay sắp đổ, nhiều lần xém chút ngã xuống.
Tổ An nhìn mà lo lắng, dứt khoát kéo nàng đến, hai người cưỡi một ngựa.
Tạ Đạo Uẩn há hốc mồm, bất quá cuối cùng không có kêu thành tiếng.
Cảm nhận được cánh tay mạnh mẽ của đối phương, toàn thân nàng phảng phất như có điện lưu chảy qua, trái tim nhảy lên bịch bịch.
- Sự cấp tòng quyền, mong Đạo Uẩn muội muội đừng trách.
Tổ An an ủi nàng nói.
- Sẽ không, đa tạ Tổ đại ca.
Tạ Đạo Uẩn nhếch miệng, lúc này trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng lại không biết nói như thế nào.
Mang theo tâm tình bất định, cảm thụ khí tức dương cương ấm áp của đối phương, lại khiến người ta an tâm, ở trên lưng ngựa lay động có quy luật, rất nhanh nàng liền ủ rũ, nghiêng đầu dán ở trên lồng ngực hắn chìm vào giấc ngủ.
Đợi nàng tỉnh lại, phát hiện mình nằm ở trên giường, thì không khỏi giật mình, trong nháy mắt ngồi bật dậy, vén chăn lên cúi đầu xem xét, phát hiện y phục hoàn hảo, lúc này mới buông lỏng một hơi. Sau đó nhịn không được bật cười, nghĩ thầm mình đang lo lắng cái gì, Tổ đại ca đâu phải người như thế.
Lúc này nàng mới có cơ hội dò xét cảnh vật chung quanh, phát hiện hiện tại mình ở trong lều vải, bên ngoài trời đã tối, nghĩ đến hẳn là Vũ Lâm Quân dựng trại đóng quân.
Loáng thoáng nhìn thấy bên ngoài có lửa trại lắc lư, rất nhiều binh lính tụ tập trò chuyện, vểnh tai nghe một hồi, tựa hồ là những nhân chứng ban ngày đang kể cho đồng bạn Tổ An thần uy như thế nào, từng trận kinh hô truyền đến, hiển nhiên chỉ nghe thôi đã cảm thấy lợi hại.
Cảm nhận được những binh lính kia sùng Tổ An bái, trên mặt Tạ Đạo Uẩn không nhịn được mỉm cười, một cảm giác tự hào tự nhiên sinh ra.
Ý thức được điểm này, nàng khẽ giật mình, tại sao mình lại có loại cảm giác như vậy.
Đúng lúc này, màn cửa lều vải bị kéo ra, Tổ An đi tới:
- A... nguyên lai ngươi đã tỉnh.
Tạ Đạo Uẩn ngượng ngùng sờ sờ gương mặt:
- Dáng vẻ không nghiêm chỉnh, để Tổ đại ca chế giễu.
Loại tiểu thư khuê các như nàng, là tuyệt đối không có khả năng ở dưới tình huống không trang điểm gặp khách nhân, càng không nói đến còn ở trong chăn, lúc này nàng có một loại cảm giác bị nhìn thấy hết.
Cảm nhận được nàng xấu hổ, Tổ An cười ha ha:
- Đạo Uẩn muội muội xinh đẹp như thế, dù vừa ngủ dậy cũng có mỹ cảm như Hải Đường mới nở, nào có cái gì chế giễu chứ.
- Thực ra vừa rồi đắp chăn cho ngươi, còn nghĩ có nên giúp ngươi cởi áo khoác để ngủ thoải mái hơn hay không, bất quá nghĩ đến như vậy có chút đường đột nên từ bỏ, bây giờ nghĩ lại may mắn không có làm cái gì, nếu không sẽ tổn hại danh tiết của muội muội?
- Tổ đại ca...
Bị hắn đùa như vậy, Tạ Đạo Uẩn đỏ mặt gắt.
Hai người trò đùa vài câu, bầu không khí hòa hoãn hơn không ít, Tạ Đạo Uẩn không giống từ đầu chân tay luống cuống như vậy.
- Hôm nay thật đúng là đa tạ Tổ đại ca, bằng không hậu quả khó mà lường được.
Tạ Đạo Uẩn muốn đứng dậy hành lễ, bất quá ý thức được mình còn ở trong chăn, lại vội vàng thu về.