Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2896 - Chương 2896 - Đi Đêm (2)

Chương 2896 - Đi đêm (2)
Chương 2896 - Đi đêm (2)

Tổ An ra hiệu nàng không cần đa lễ như vậy:

- Nói đến thật đúng là duyên phận, ngươi đi trước nhiều ngày như vậy, chúng ta lại còn có thể gặp nhau, thời điểm ta rời kinh, Tạ Tú còn nhờ ta chiếu ứng ngươi, không nghĩ tới ngày này đến nhanh như vậy.

- Cuối cùng không có phí công thương tiểu tử kia.

Khóe môi Tạ Đạo Uẩn hơi giương lên, trong lòng tràn ngập cảm giác gia đình ấm áp.

Bỗng nhiên nàng chú ý tới biểu lộ của Tổ An có chút quái dị, tựa hồ bị sự tình gì chọc cười, nhịn không được hỏi:

- Tổ đại ca làm sao vậy?

Tổ An nhịn không được cười lên:

- Ta nhớ tới lúc chuẩn bị lên đường, hắn dặn đi dặn lại, bảo ta chiếu cố thì chiếu cố, nhưng tuyệt đối đừng chiếu cố ngươi lên giường, kết quả không nghĩ tới lần thứ nhất gặp ngươi, đã chiếu cố ngươi lên giường.

Khuôn mặt của Tạ Đạo Uẩn trong nháy mắt nhảy đỏ bừng:

- Hỗn trướng kia lời gì cũng dám nói lung tung, Tổ đại ca là chính nhân quân tử, đâu giống hoa hoa công tử như hắn! Thật là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử!

Tổ An chột dạ, mình cũng không có tốt như nàng nói a.

- Hiện tại cảm giác thân thể thế nào?

Tổ An dò hỏi.

- Nhờ Linh Tuyền của Tổ đại ca, tốt hơn trước đó nhiều, bất quá vẫn rất buồn ngủ, cả người rã rời.

Tạ Đạo Uẩn xoa xoa huyệt thái dương, cả người có chút tiều tụy.

- Sau khi tinh thần lực tiêu hao, xác thực không dễ dàng khôi phục như vậy.

Tổ An bưng thức ăn đặt ở bên giường.

- Mấy ngày nay đào vong, hiện tại hẳn rất đói, thừa dịp hiện tại tỉnh trước ăn một chút, thức ăn trong quân doanh không có cách nào quá ngon, Đạo Uẩn muội muội đừng ghét bỏ.

- Ta không có yếu ớt như vậy.

Sau khi Tạ Đạo Uẩn xác nhận y phục trên người mình hoàn hảo, liền dứt khoát xuống giường, nhìn thấy các món ăn trong mâm, hai mắt nhất thời tỏa sáng.

- Đồ nướng? Trước kia vẫn muốn ăn những thứ này, nhưng người nhà luôn không cho.

- Tiện tay nướng, không ghét bỏ là được.

Tổ An đưa cho nàng một xiên dê.

Tạ Đạo Uẩn vốn định tìm đũa, kết quả nhìn thấy Tổ An làm mẫu mới phản ứng được là tay cầm, sắc mặt đỏ lên, đây quả thật là không phù hợp hình tượng thục nữ.

Thực ra nàng cũng rất ưa thích mới lạ, vì vậy trực tiếp nhận lấy, mới đầu còn cố kỵ hình tượng, nhai kỹ nuốt chậm, thậm chí còn không để cho đối phương nhìn thấy bộ dáng mình ăn.

Có điều rất nhanh đánh không lại thân thể thành thật, mấy ngày nay nàng bị đuổi giết, cơ hồ không có thời gian ăn, hôm nay đã sớm bụng đói kêu vang, rất nhanh liền ăn ngấu nghiến.

Trong bữa ăn hai người nói chuyện trời đất, bầu không khí càng ngày càng nhiệt liệt.

Bất quá chờ ăn xong, Tạ Đạo Uẩn lại hối hận, từ nhỏ đều ăn không nói chuyện, ngủ không lên tiếng, vừa rồi bộ dáng thô lỗ kia của mình, chỉ sợ sẽ mất điểm ấn tượng trong lòng Tổ đại ca.

Ai nha, đây không phải trọng điểm, hơn nửa đêm cô nam quả nữ ở cùng một phòng, vạn nhất lát nữa Tổ đại ca...

Đang lo được lo mất, Tổ An nói:

- Không quấy rầy muội muội nghỉ ngơi, ta sẽ hạ lệnh không cho phép bất luận kẻ nào tiếp cận nơi này, ngươi an tâm tu dưỡng, ta cáo từ trước.

Nhìn thấy hắn rời đi, Tạ Đạo Uẩn không khỏi có chút thất vọng mất mát, vốn còn lo lắng đối phương muốn làm gì, mình đến cùng có nên cự tuyệt hay không, làm sao mới không phá quan hệ giữa hai người. Kết quả đối phương thẳng thắn rời đi, ngược lại làm cho nàng có chút hoài nghi nhân sinh.

Tổ An tự nhiên không biết nàng đang suy nghĩ gì, sau khi trở lại lều vải của mình, rất nhanh thay đổi trang phục Kim Bài Thập Nhất, vì ngăn ngừa người khác liên hệ hai thân phận, hắn cố ý để hai nhóm nhân mã tách ra.

Hắn phải thừa dịp tối nay đến Dịch Quận một chuyến, nhìn xem Tiếu Kiến Nhân có thu hoạch gì, đồng thời còn có thể khiến người ta không hoài nghi Tổ An ở phía xa và Kim Bài Thập Nhất là một người.

Bình thường mà nói, đây là sự tình không cách nào làm được, cho dù Tông Sư cũng không có khả năng khoảng cách xa như vậy, ở trong một buổi tối kịp vừa đi vừa về.

Nhưng Tổ An không giống, hắn có Phong Hỏa Luân, tương đương với ở kiếp trước có máy bay tư nhân, có thể tùy thời xuất phát, không đúng, tốc độ của Phong Hỏa Luân còn nhanh hơn máy bay tư nhân.

Tổ An an bài tốt sự tình trong quân, dặn dò người khác buổi tối đừng tới làm phiền mình.

Có trận chiến ở ban ngày phụ trợ, bây giờ uy vọng của hắn ở trong quân như mặt trời ban trưa, những binh lính kia vô ý thức bội phục, khó trách Tổ tướng quân lợi hại như thế, buổi tối cũng khắc khổ tu hành, từng cái hứa hẹn không tới quấy rầy hắn.

Vì phòng ngừa vạn nhất, hắn cố ý lưu lại Đát Kỷ mặc y phục của mình ở chỗ này ngụy trang, mình thì lặng lẽ chạy ra ngoài, tìm một nơi yên tĩnh bay đi, chờ rời xa quân doanh mới lấy ra Phong Hỏa Luân, mau chóng bay về phía Dịch Quận.

Bình Luận (0)
Comment