Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2922 - Chương 2922 - Mới Tỷ Thí

Chương 2922 - Mới tỷ thí
Chương 2922 - Mới tỷ thí

Yến Tuyết Ngân thì thần sắc cổ quái, nơi này nhiều người như vậy, chỉ sợ chỉ có nàng rõ ràng Tổ An không hề mạnh miệng, đừng nói tên tiểu bối như Chích Nhân, dù Quan Sầu Hải tự mình xuất thủ cũng chưa hẳn chiếm được chỗ tốt.

Tuy tu vi của Tổ An còn chưa tới Đại Tông Sư, nhưng chiến lực của hắn cực kỳ cổ quái, không thể lấy thường thức để cân nhắc.

Đúng lúc này, giữa sân bỗng nhiên vang lên một thanh âm:

- Vũ Lâm Vệ phó tướng Trương Tử Giang, thay Tổ đại nhân của chúng ta lĩnh giáo vị huynh đài này.

Lời vừa nói ra, đình viện vốn huyên náo bỗng nhiên an tĩnh lại, ánh mắt nhìn chăm chú về phía vị tướng lãnh kia.

Hắn như vậy không phải càng ngồi vững Chích Nhân không xứng Tổ An xuất thủ, cho nên để hắn làm thay sao?

Vũ Lâm Vệ quả nhiên không hổ là thân vệ của Thiên Tử, ánh mắt và lòng tin thật khiến người ta... không lời nào để nói.

Đừng nói người khác, ngay cả Tổ An cũng ngoài ý muốn nhìn Trương Tử Giang, tu vi của hắn không yếu, nhưng muốn so với đệ tử xuất chúng nhất Ly Hận Thiên, chỉ sợ vẫn kém một chút, vạn nhất thật đánh nhau, chỉ sợ tánh mạng đáng lo.

Nhìn thấy ánh mắt của hắn, Trương Tử Giang không khỏi ưỡn ngực, nghĩ thầm vừa rồi Tổ đại nhân rơi vào quẫn cảnh, ta giúp hắn giải vây, hiện tại hắn hẳn rất cảm kích ta.

Gia hỏa Vương Bá Lâm kia thường xuyên xem thường ta vuốt mông ngựa, nhưng làm sao biết mông ngựa cũng không phải dễ vuốt như vậy, phải vỗ vừa đúng, hơn nữa đưa than khi có tuyết khắp luôn tốt hơn dệt hoa trên gấm.

Bất quá đáng giá lo lắng duy nhất là, ta đưa than cho Tổ đại nhân, nhưng đối với Ly Hận Thiên lại không khác gì đổ dầu vào lửa.

Nhìn ánh mắt những người kia phảng phất như muốn ăn ta, lát nữa ta sẽ không bị đánh chết chứ?

Tuy hắn tự nhận thân thủ không tệ, bất quá đệ tử thân truyền của chưởng giáo Ly Hận Thiên, hắn tự nhận vẫn đánh không lại, hiện tại ra mặt, hoàn toàn là vì vuốt mông ngựa mà thôi.

Được rồi, cùng lắm bị thương mà thôi, vừa rồi ta cố ý tự lộ thân phận, ta chính là phó tướng Cấm Vệ Quân của hoàng thượng, người Ly Hận Thiên còn dám đánh chết ta sao?

Ly Hận Thiên không giống phản quân của Song Long Sơn, phản quân và triều đình là tử địch, tự nhiên đã phân cao thấp cũng quyết sinh tử, nhưng Ly Hận Thiên ngoài mặt vẫn thần phục triều đình, tuyệt đối không dám hạ sát thủ với ta, ân, nhất định là như vậy.

Chích Nhân liếc nhìn Tổ An, thấy đối phương hoàn toàn không có ý tứ ứng chiến, đành phải trừng Trương Tử Giang một cái:

- Ngươi không xứng!

Nói xong ngồi xuống, bỗng nhiên ý thức được lời này của mình giống như bắt chước, tức giận đến uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, dùng để giải quyết phiền muộn trong lòng.

Trương Tử Giang:

- ? ? ?

Tuy trước đó lo lắng bị đối phương đánh chết, nhưng đối phương xem thường hắn như vậy, cũng để cho hắn giận tím mặt:

- Xú tiểu tử, ngươi nói cái gì?

Lão tử đường đường mệnh quan triều đình, phó tướng Vũ Lâm Quân, lại bị coi thường như vậy?

Hắn kêu gào muốn xông lên, thủ hạ bên cạnh hiểu ý, rất thức thời kéo hắn lại.

Trương Tử Giang âm thầm buông lỏng một hơi, nghĩ thầm những gia hỏa này rất có ánh mắt, nếu không giữ chặt, thật để ta lao ra ngoài, còn không biết kết thúc như thế nào.

Một bên khác, Chích Nhân nhìn thấy Trương Tử Giang nổi giận, trong lòng thoáng dễ chịu, nhưng nghĩ không thể quá đắc tội triều đình, thế là phân phó một thiếu niên nói:

- Cửu sư đệ, ngươi đi lãnh giáo công phu của vị tướng quân này một chút, vừa vặn luyện tay cho lần tông môn thi đấu này.

Tổ An sững sờ, tông môn thi đấu trong miệng hắn là có ý gì?

- Vâng!

Thiếu niên kia gật đầu, sau đó đứng dậy, nhìn về phía Trương Tử Giang.

- Ly Hận Thiên Thái Dư, xin chỉ giáo!

Trương Tử Giang hơi khẩn trương, nếu đánh với Chích Nhân, tên tuổi của hắn ở đó, đánh thua cũng không tính mất mặt.

Nhưng bây giờ đánh với một thiếu niên, đánh thắng không có cái gì đáng khoe, đánh thua mình sẽ mất hết mặt mũi.

Thời điểm tiến thối lưỡng nan, bỗng nhiên sâu trong Vương phủ bạo phát nguyên khí ba động, ở đây đều là người tu hành, trong nháy mắt phán đoán ra đây là dư âm chiến đấu.

Ngay sau đó truyền đến tiếng binh khí va chạm và tiếng chém giết, một thị vệ vội vã chạy đến bên cạnh Yến Vương rỉ tai, biểu lộ của Yến Vương trở nên khó coi.

Giữa sân có Đại Tông Sư, bén nhạy nghe được thị vệ kia bẩm báo "có thích khách lẻn vào Vương phủ, Hoắc tiên sinh đang đuổi bắt nàng”.

Quan Sầu Hải cười ha hả nói:

- Vương gia, xem ra có khách không mời mà đến, có cần Quan mỗ giúp đỡ hay không.

- Không cần làm phiền Quan chưởng môn.

Yến Vương miễn cường cười cười.

- Các vị tiếp tục, trong phủ đã có người xử lý việc này.

Lúc này bỗng nhiên Tổ An đứng lên nói:

- Hôm nay Vương gia làm chủ, nếu trong bữa tiệc tỷ thí quyền cước không có mắt, mặc kệ ai bị thương cũng không tốt, không bằng thay phương pháp so đi?

- Thay như thế nào?

Bình Luận (0)
Comment