Lại nói đoàn người Tổ An ở trong Tiếp Dẫn Điện uống trà nghỉ ngơi, bỗng nhiên trong lòng hơi động, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một trung niên mặc trường bào hạ xuống ở trên quảng trường trước điện, sau đó sóng yên biển lặng đi tới.
Dù Tổ An tự luyến, cũng không thể không thừa nhận phong thái của người này ở lúc tuổi trẻ, không biết mê đảo bao nhiêu thiếu nữ, bây giờ hai tóc mai có sợi bạc, lại không chút già nua, ngược lại càng phiêu dật, vẻ thành thục hiển thị rõ, nhìn những nữ đệ tử trên quảng trường che ngực, hai mắt bốc lên hồng tâm, bộ dạng muốn ngất đi, thì có thể thấy được lốm đốm.
Gia hỏa này là đại soái ca, sắp bắt kịp mình rồi.
- Các vị đại nhân đường xa mà đến, bần đạo không có tiếp đón từ xa, có chỗ thất lễ, mong được tha thứ.
Sau khi Vương Vô Tà đi vào, nhìn Trương Tử Giang chắp tay, trong nhóm người này khôi giáp của hắn sáng nhất, hơn nữa tu vi tựa hồ cũng cao nhất, nên vô ý thức cho rằng hắn là người cầm đầu.
- Vũ Lâm Quân phó tướng Trương Tử Giang, bái kiến Quốc Sư!
Trương Tử Giang có chút xấu hổ, vội vàng giới thiệu Tổ An.
- Vị này là Thân Hầu, Vũ Lâm Trung Lang Tướng Tổ đại nhân, người phụ trách chuyến này.
Vương Vô Tà sững sờ, ánh mắt nhìn về phía Tổ An lóe lên vẻ kinh ngạc, mình lại sẽ nhìn nhầm?
Trước đó trên người đối phương, một chút nguyên khí ba động cũng không có, lại trẻ tuổi như tiểu bạch kiểm, ai biết hắn mới là người chủ sự.
- Nguyên lai là Tổ đại nhân, quả nhiên thiếu niên anh hùng, khiến người ta bội phục!
Vương Vô Tà nhìn quen mưa to gió lớn, cũng không có vẻ bối rối gì, rất tự nhiên hàn huyên với Tổ An, nhìn không ra bất kỳ thần sắc khinh thị nào.
- Quốc Sư khách khí.
Tổ An đáp lễ.
- Lần này chúng ta phụng chỉ đến sửa chữa cung điện trên Tử Sơn...
Nói xong lấy ra thánh chỉ tuyên đọc một lần, đương nhiên không đến mức đầu sắt bắt Quốc Sư quỳ tiếp chỉ, may mắn thần thái của Vương Vô Tà cũng xem như cung kính, mặt mũi hai bên đều không trở ngại.
- Đa tạ long ân của bệ hạ...
Vương Vô Tà nhìn về phía kinh thành cảm tạ.
Tổ An có chút bội phục, khí chất của lão soái ca này xác thực rất tốt, cho dù là vỗ mông ngựa, cũng có thể vỗ tiên phong đạo cốt như thế.
So sánh với đó, con hàng Trương Tử Giang này còn phải học tập rất nhiều.
Đệ tử các phái ở bên ngoài vây xem rất nhiều, vốn hiếu kỳ đến cùng là đại nhân vật nào lại được Vương Vô Tà tự mình tiếp kiến, phải biết trước đó các tông môn đến, không ít là chưởng môn, cũng không thấy hắn đi ra nghênh đón.
Kết quả nhìn thấy chỉ là người trẻ tuổi, nhất thời thất vọng.
Đặc biệt là người trẻ tuổi kia nhìn thường thường không có gì lạ, trừ cao một chút, soái một chút, nhìn có tiền một chút, thì không có chỗ nào tốt hơn ta nha.
Đặc biệt là trên người hắn không có bất luận nguyên khí ba động gì, tựa như người bình thường.
Đương nhiên đây chỉ là cái nhìn của nam nhân, những nữ tu sĩ kia lại có không ít hai mắt lấp lánh ánh sao:
- Mau nhìn, một tiểu ca ca rất đẹp trai.
- Chỉ là nhìn hơi yếu đuối.
- Ngươi biết cái gì, loại này đẹp hơn những gia hỏa cơ thịt kia nhiều, thật muốn đi bảo hộ hắn.
...
Đám nam tu sĩ ở xung quanh:
- ? ? ?
Đến từ XXX, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Nhìn hệ thống lại có một chuỗi lớn điểm nộ khí, Tổ An bất đắc dĩ, dáng dấp đẹp trai được nữ hài tử ưa thích, cũng không phải ta sai nha?
Hắn nhìn các đệ tử bên ngoài, thử thăm dò hỏi Vương Vô Tà:
- Quốc Sư, trên núi tựa hồ rất náo nhiệt nha.
Vương Vô Tà mỉm cười:
- Gần đây Đạo Môn chín tông cử hành Đạo Môn thi đấu 10 năm một lần, nên người nhiều hơn ngày thường chút.
- Đạo Môn thi đấu, bất quá như vậy, chúng ta tu sửa chỉ sợ không tiện lắm...
Tổ An nghĩ thầm gia hỏa này không có giấu diếm, cũng không biết là không thẹn với lương tâm, hay yên tâm có chỗ dựa vững chắc.
- Không sao, hội trường chủ yếu của Đạo Môn thi đấu là ở Kim Đỉnh, địa phương khác các ngươi có thể tu sửa như thường lệ, chờ tu sửa không sai biệt lắm, Đạo Môn thi đấu hẳn cũng kết thúc, khi ấy có thể đến Kim Đỉnh tu sửa phần còn lại.
Vương Vô Tà đáp.
- Không biết Đạo Môn thi đấu này sẽ kéo dài bao lâu?
Tổ An hỏi.
- Đại khái hơn nửa tháng, thời gian cụ thể hiện tại còn chưa xác định, phải nhìn tình huống tỷ thí sau cùng.
Vương Vô Tà cười cười.
- Tổ đại nhân đã cảm thấy hứng thú như vậy, không bằng tới làm ban giám khảo, ở hiện trường quan sát một chút? Đến thời điểm chưởng môn, trưởng lão các tông đều sẽ dự thính, vì công chính, ta còn cố ý mời một số tiền bối đức cao vọng trọng trên giang hồ chứng kiến.
Tổ An vốn không có hứng thú gì, đang muốn cự tuyệt, bỗng nhiên trong lòng hơi động, vì vậy đáp ứng:
- Được, vậy thì quấy rầy Quốc Sư.
Hắn suy nghĩ vừa rồi đối phương nói gần nói xa, tựa hồ không hy vọng Vũ Lâm Quân ở trong khoảng thời gian này đến Kim Đỉnh, vậy thì tự mình đi xem bên kia có cất giấu bí mật gì hay không.