- Nữ tử kia ta biết.
Không nghĩ đến sư phụ quan tâm mình như thế, trong lòng càng cảm động, sau này nhất định phải giúp sư phụ, chọn cho nàng một nam nhân tốt, cam đoan nàng không bị nam nhân khi dễ.
- Ngươi biết?
Vân Gian Nguyệt nghe vậy quay đầu, có chút hồ nghi nhìn đối phương, chẳng lẽ còn tới trước ta?
Về sau ta phải kính trà cho đối phương?
Hỗn đản này đến cùng có bao nhiêu thiếu nữ?
- Ách, nàng là Tạ Đạo Uẩn, nhi nữ của Minh Nguyệt thành chủ Tạ Dịch, trước kia ở Minh Nguyệt thành gặp qua vài lần.
Thu Hồng Lệ giải thích.
- A Tổ và nàng là đồng học, hai người ở cùng một chỗ là rất bình thường.
Nếu quả thật để sư phụ đi làm lớn chuyện, không nói vấn đề vừa rồi sư phụ khuyên nàng, mình cũng không cách nào đối mặt với A Tổ nha.
Người ta và đồng học tâm sự, mình cũng đi phá hư, làm giống như nữ nhân chanh chua, ngược lại tiện nghi hồ ly tinh khác.
Lúc này Vân Gian Nguyệt nhìn nơi xa, mí mắt nhảy nhót:
- Bạn học có thể ôm ấp như vậy?
Thu Hồng Lệ ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện hai người quả nhiên đang ôm, tựa hồ còn khanh khanh ta ta nói cái gì đó.
Thu Hồng Lệ:
- ...
- Vi sư giúp ngươi làm thịt đôi cẩu nam nữ này.
Vân Gian Nguyệt nghiến răng nghiến lợi nói.
Thu Hồng Lệ có một loại ảo giác, hôm nay sao sư phụ còn tức giận hơn ta vậy, phảng phất như nam nhân của mình vượt quá giới hạn vậy.
Lúc này khóe miệng nàng có chút cười lạnh:
- Không cần, muốn trút giận cần gì phải chúng ta tự mình xuất thủ.
Vân Gian Nguyệt sững sờ:
- Ngươi có ý gì?
- Sư phụ ngươi nhìn, không phải họ Sở vừa vặn cũng ở trên Tử Sơn sao, loại sự tình ác nhân này, tự nhiên phải để cho nàng đi làm, ta là cô nương thân mật khéo hiểu lòng người, sao có thể làm loại sự tình hẹp hòi như vậy.
Tuy Thu Hồng Lệ đang cười, nhưng lúc cười lại tràn ngập khí tức nguy hiểm.
Vân Gian Nguyệt cũng không nhịn được cười rộ lên:
- Đây mới là một ma nữ hợp cách nha.
Lúc này Tổ An vịn Tạ Đạo Uẩn hỏi:
- Chân ngươi làm sao thế?
- Vừa rồi không cẩn thận trật chân, hẳn không có vấn đề gì lớn.
Tạ Đạo Uẩn đỏ mặt từ trong ngực hắn đứng lên, vừa rồi một mực nghĩ đến buổi tối phải ngủ chung phòng, mất hồn mất vía, không chú ý tới dưới chân, kết quả từ trên bậc thang ngã xuống, vừa vặn ngã vào ngực đối phương.
- Không có việc gì là tốt rồi.
Tổ An buông lỏng một hơi, đồng thời nghi ngờ quay đầu nhìn nơi xa, sao vừa rồi tựa hồ cảm giác được có hai cỗ sát khí thế nhỉ?
Trong khoảng thời gian này bởi vì dáng dấp đẹp trai, một đường có nữ tu sĩ các phái bắt chuyện, dẫn tới những nam đệ tử kia ghen ghét công hiến điểm nộ khí, lại thêm vừa rồi quan tâm Tạ Đạo Uẩn, nên không chú ý tới hai sư đồ Hồng Lệ cống hiến một chuỗi điểm nộ khí.
Tiếp xuống Tạ Đạo Uẩn lấy ra một tấm Trị Liệu Phù dán lên mắt cá chân, chỗ sưng đỏ lấy tốc độ mắt trần có thể thấy biến mất, nhìn mà Tổ An tấm tắc lấy làm kỳ lạ:
- Nếu một người có được rất nhiều loại phù chú này, chẳng phải sẽ vô địch?
Tạ Đạo Uẩn lắc đầu:
- Người tu hành đến giai đoạn nhất định có thể tự mình khôi phục, Trị Liệu Phù này bất quá là kích phát tiềm năng nhân loại, tăng tốc độ khôi phục, nói cho cùng vẫn phải nhìn chính mình, một khi vượt qua cực hạn nào đó, nó không thể bỗng dưng chữa tốt thương tổn.
Tổ An đại khái hiểu rõ, cái đồ chơi này tựa như chất xúc tác, có thể gia tốc, nhưng không thể từ không nói có, một khi tinh lực của ngươi suy kiệt đến trình độ không cách nào tự lành, nó cũng không có cách nào để ngươi khôi phục.
- Hiện tại ta tốt rồi, chúng ta tiếp tục dạo chơi đi.
Tạ Đạo Uẩn đứng lên, nhẹ nhàng hoạt động chân một chút.
Tổ An ân một tiếng, lần nữa quay đầu nhìn bốn phía, đáng tiếc bóng người lay động, không nhìn thấy mục tiêu đáng giá chú ý.
Cứ như vậy hai người đi dạo ở trên núi, ven đường đệ tử Chính Dương Tông cẩn thận chỉ đường giúp bọn hắn, cước trình của hai người cực nhanh, đi dạo không ít địa phương.
- Có phát hiện gì không?
Tổ An hỏi, bọn họ tự nhiên không phải đến du sơn ngoạn thủy, chủ yếu là cùng Tạ Đạo Uẩn điều tra nơi này có bố trí trận pháp ẩn tàng gì không.
Tạ Đạo Uẩn khẽ lắc đầu:
- Trừ đại trận hộ sơn của Chính Dương Tông, thì không có dấu vết trận pháp khác tồn tại. Bất quá rất bình thường, bây giờ Đạo Môn thi đấu, cao thủ các phái người đến người đi, bên trong không thiếu thế hệ nhãn lực cao tuyệt, nếu Quốc Sư thật muốn làm trò gì, không có khả năng dễ dàng bị ta phát hiện.
- Vậy tiếp đó thăm dò địa phương nào?
Tổ An hỏi.
- Hôm nay chỉ tới đây thôi, những ngày này ta sẽ quan sát một chút, suy tư từ nơi nào nhúng tay.
Tạ Đạo Uẩn vừa nói vừa cau mày, rất giống một nữ học bá đụng phải nan đề.
- Như vậy cũng tốt.