Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2962 - Chương 2962 - Trường Sinh Kiếm

Chương 2962 - Trường Sinh Kiếm
Chương 2962 - Trường Sinh Kiếm

Vừa nghĩ tới mình và Sở Sơ Nhan rong chơi ở trong màn đêm, xung quanh đệ tử các phái quăng tới ánh mắt ước ao ghen tị, hắn sắp hưng phấn đến phát nổ.

- A...

Bỗng nhiên trong phòng truyền đến tiếng kinh hô.

Chích Nhân sững sờ, a là có ý gì, đến cùng là đáp ứng hay không đáp ứng?

Hơn nữa tựa hồ thanh âm của Sở tiên tử có chút kỳ quái, mang theo một tia rung động lòng người.

Lúc này trong phòng, Sở Sơ Nhan đang điên cuồng bóp lấy nam tử trên người, vừa rồi gia hỏa này lại thừa cơ khi dễ nàng, để cho nàng bất ngờ không đề phòng, kém chút mất mặt.

Tổ An cũng không trả lời, hôn nồng nhiệt như hạt mưa bao trùm xuống.

Lúc này năm ngón tay Tổ An đã chiếm bầu nhũ hoa của Sở Sơ Nhan mà xoa bóp, trong miệng tùy ý hút lấy đầu lưỡi của nàng, làm cho thân thể yêu kiều xụi lơ trong lòng hắn, mặc cho Tổ An khinh bạc.

Tổ An cười xấu xa, dùng tay gạt đi làn áo của nàng xuống, để cho một bầu nhũ hoa trắng ngần lộ ra, căng tròn đầy đặn, thân thể của Sở Sơ Nhan run rẩy, muốn ngăn hắn, nhưng lúc này lại không còn chút sức lực phản kháng, mặc cho hắn tận tình dày vò.

Hắn vừa hôn vừa nâng nàng đứng dậy, sau đó dựa thế để nàng nằm một nửa người lên giường, hai chân thỏng xuống đất, làm cho khu âm hộ càng nhô cao lên, nhìn cực kỳ kích thích.

Tổ An rời môi nàng, cúi đầu hôn lên cái cổ thiên nga duyên dáng, lập tức một làn xạ hương quanh quẩn chóp mũi, sau đó tiếp tục chậm rãi dời xuống, mút lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng, lúc này vạc áo bên kia cũng bị bung ra, hắn dùng ngón tay kẹp lấy, Sở Sơ Nhan như bị sét đánh, làm cho đại não tê dại.

Hô hấp của Sở Sơ Nhan thoáng cái gấp rút, trán kìm lòng không được giương về sau, môi đỏ cắn chặt, tựa hồ cố nén cái gì, nỗ lực không phát ra âm thanh.

- Sở tiên tử, Sở tiên tử?

Thấy trong phòng từ đầu đến cuối không có đáp lại, Chích Nhân nóng nảy, chẳng lẽ Sở tiên tử đang chuẩn bị đổi y phục cùng ta ra ngoài?

- Đa tạ... tạ hảo ý của sư huynh, sắc trời đã tối, ta đã ngủ, không bồi... sư huynh ra ngoài.

Bên trong truyền đến thanh âm hơi có chút đứt quãng của Sở Sơ Nhan.

Chích Nhân có chút thất vọng, có điều rất nhanh phấn chấn, bởi vì trước kia Sở Sơ Nhan quá lạnh, cho tới bây giờ không có duy nhất một lần nói với hắn câu dài như vậy, xem ra ấn tượng của nàng với ta xác thực không giống, hơn nữa thanh âm của nàng không còn băng lãnh, thay vào đó tựa hồ là thẹn thùng?

Chẳng lẽ Sở tiên tử thật có ý tứ? với ta

Chỉ là xuất phát từ rụt rè mới cự tuyệt ta, nói không chừng còn muốn nhân cơ hội khảo sát ta?

Nghĩ tới đây hắn thu lại tâm tình thất lạc, thanh âm mang theo từ tính nói:

- Sở tiên tử đã không tiện, vậy hôm khác vậy, Chích Nhân không quấy rầy.

Loại cử chỉ này của mình hẳn là phong độ nhẹ nhàng không thể bắt bẻ, nghĩ đến sẽ lưu lại ấn tượng tốt trong lòng nàng.

Nghĩ đến đây, hắn ngửa đầu ưỡn ngực, cả người dường như một con gà trống kiêu ngạo rời đi.

Mà lúc này trong phòng, nữ thần của hắn miệng không tự chủ được bắt đầu rên rỉ, dục hỏa từ đáy lòng nổi lên, phảng phất như muốn thiêu đốt thân thể và linh hồn của nàng thành tro bụi, thân thể mềm mại yêu kiều kia dần dần nóng hổi, giống như củi khô bị lửa đốt cháy, hai nụ hoa của bầu nhũ hoa đã sớm nhô lên màu hồng đỏ, chỉ thấy song phong của nàng no đủ căng tròn, đầu núm vú vểnh lên dựng đứng, làn váy bị hắn tốc lên bụng, lộ ra hai chân mượt mà bóng loáng, cái mông đẹp săn chắc, cùng với cái quần lót màu trắng tinh không che hết thảm lông đen nồng đậm.

Thân thể nàng hơi giãy dụa, nơi u cốc đã bắt đầu chảy ra dịch nhờn ướt át, lúc Tổ An kéo quần lót xuống dưới gối, ngón tay đụng vào miệng u cốc của nàng, Sở Sơ Nhan cảm thấy nàng giống như muốn hòa tan, nơi cửa hang mềm mại co rút, ngón tay đụng chạm làm cho Sở Sơ Nhan càng thêm hưng phấn, khoái cảm như sóng lớn mãnh liệt làm nàng khát vọng Tổ An có thể để ngón tay kia vào càng sâu.

Nhìn thấy Sở Sơ Nhan biểu lộ vui sướng, cái âm hộ bên dưới đã ướt đẫm, Tổ An không kìm nén được dục hỏa nữa, mở hai chân của Sở Sơ Nhan ra, làm cho nàng ngượng ngùng, toàn thân run rẩy, miệng lắp bắp.

- Không được, mau buông thiếp ra, bên ngoài còn có người…

Hắn dùng ngón tay cẩn thận tách ra hai mép trong, cái âm hộ đỏ hồng hiện ra trước mắt.

Tổ An nuốt nước miếng, dùng tay nhẹ nhàng vuốt xung quanh âm hạch, khi tay của hắn vừa mới chạm lên âm hạch, thì thân thể của Sở Sơ Nhan run rẩy kịch liệt.

- A Tổ… không được… sư phụ còn ở gần đây…

Cảm nhận được biểu hiện của Sở Sơ Nhan, Tổ An biết nàng đã bị kích thích cực độ, hắn cũng vậy, còn quân tâm Yến Tuyết Ngân gì nữa.

- Ah… không được… A Tổ… thiếp không chịu nỗi… chúng ta… mau thả thiếp ra… a…

Bên ngoài, Chích Nhân đi ra ngoài không lâu, bỗng nhiên đụng vào một người, đối phương ồ lên:

- Chích Nhân?

- Lâu Ngũ Thành?

Bình Luận (0)
Comment