Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3014 - Chương 3014 - Một Quyền Một Hì Hì Quái (2)

Chương 3014 - Một quyền một hì hì quái (2)
Chương 3014 - Một quyền một hì hì quái (2)

Nhìn hắn treo giữa không trung, không ít người sáng suốt nhíu mày, cảm thấy cử động này của hắn không khôn ngoan, chưa đến Tông Sư cảnh, thì chỉ có thể lơ lửng ngắn ngủi, hơn nữa hoạt động trên không trung, tính nhanh nhẹn giảm mạnh, như vậy không phải thành bia ngắm sao?

Chuôi kiếm của Vạn Quy Nhất đánh vào hộ tráo của lôi đài, hộ tráo lóe lên ánh sáng, thanh kiếm kia bị chấn trở về, hắn dường như sớm có dự liệu, nhẹ nhàng vồ một cái, đã nắm trường kiếm ở trong tay.

Chiêu này tiêu sái không gì sánh được, làm không ít nữ đệ tử mắt lóe dị sắc, đáng tiếc Vạn Quy Nhất là nam nhân sắt thép, ngược lại cảm thấy tiếng hoan hô của những nữ nhân này có chút ồn ào.

Hắn ngẩng đầu nhìn Thu Thiền Tử, hiển nhiên cũng nhìn ra đối phương sơ hở.

- Thật là muốn chết!

Cả người hắn hóa thành lưu quang trực tiếp lao lên, hắn tự tin lấy tốc độ một kiếm này, Thu Thiền Tử ở trên không trung không chỗ mượn lực, tuyệt đối tránh không thoát.

Vừa rồi Ngô Tiểu Phàm hai chưởng giải quyết La Đông Giang, mình ra hai chiêu hẳn cũng không tệ.

Có điều rất nhanh biểu lộ của hắn ngưng kết, bởi vì một kiếm của hắn lại thất bại!

Hắn đã đột phá Tông Sư, có thể tùy ý trôi nổi giữa không trung, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại sau lưng.

Chỉ thấy Thu Thiền Tử đã xuất hiện ở phía sau hơn mười trượng, quanh người tạo nên từng vòng gợn sóng màu xanh.

Vạn Quy Nhất nhất thời tê cả da đầu, tình huống như thế nào, chẳng lẽ hắn cũng giống như Tổ An, có thể bắn ra loại kiếm khí nghịch thiên kia?

Hiển nhiên đại chiêu của Tổ An lưu lại trùng kích không thể xóa nhòa cho hắn.

Rất nhanh gợn sóng càng khuếch trương càng lớn, cuối cùng ở sau lưng hình thành một hư ảnh con ve to lớn, cánh hơi rung động, phát ra từng tiếng ve kêu khiến người ta run sợ.

Những đệ tử vây xem kia cảm thấy khí huyết sôi trào, tâm tình phiền não.

Trên ghế trọng tài, Vương Vô Tà thấy tình thế không đúng, trực tiếp vung ống tay áo lên, một cỗ tử khí nhàn nhạt bao phủ lôi đài, lúc này các đệ tử mới dần dần bình tĩnh lại.

Nhưng Vạn Quy Nhất thì không có vận khí tốt như vậy, thân hình hắn run lên, nguyên khí trong cơ thể không tự chủ được nóng nảy, hai mắt phiếm hồng, bộ dáng lung lay sắp đổ.

- Hi hi hi, né tránh đi.

Thu Thiền Tử nắm lấy tóc, lộ ra nụ cười đắc ý, trong mắt tràn ngập điên cuồng.

Nhìn bộ dáng của hắn, giữa sân rất nhiều người tâm lý không thoải mái, chỉ có Tổ An nhìn khá thân thiết, kiếp trước trong anime của Nhật Bản, không thiếu nhân vật như vậy nha.

Quan Sầu Hải nhịn không được ồ một tiếng.

- Hà huynh, tình huống này là thế nào? Sao cảm giác có chút giống lĩnh vực của Đại Tông Sư?

Thanh Hư Phủ Hà Nguyên vuốt râu, khẽ cười nói.

- Đây là một lần kỳ ngộ của Thu Thiền Tử khi còn nhỏ, được một dị trùng Hàn Thiền, sau khi luyện hóa thành bản mệnh Linh Trùng, thì đạt đến hiệu quả này, nên hắn đổi tên mình thành Thu Thiền Tử, theo tu vi gia tăng, uy lực của Hàn Thiền cũng càng lúc càng lớn.

- Không biết Hàn Thiền này là Thượng Cổ dị chủng gì.

Mấy tông chủ bắt đầu thảo luận lai lịch của Hàn Thiền, đáng tiếc dù bọn hắn kiến thức bất phàm, cũng không có ai nói được rõ ràng.

Chỉ có Vạn Thông Thiên thần sắc khó coi, dù sao rơi vào khốn cảnh không phải con của bọn họ.

Vân Gian Nguyệt cũng không nhịn được cảm khái nói.

- Đạo môn này thật là nhân tài đông đúc, không nghĩ tới trước đó Thu Thiền Tử nhìn cả người lẫn vật vô hại, lại lợi hại như thế, Hồng Lệ, về sau ngươi giao đấu không thể thiếu cảnh giác.

Thu Hồng Lệ gật đầu, trước đó Thu Thiền Tử bị nhận định là yếu nhất trong các đệ tử thủ tịch, kết quả lại giấu sâu như vậy, làm nàng không dám khinh thị bất kỳ người nào.

- Hì hì, ta ra tay đây.

Thu Thiền Tử ngoẹo đầu, cánh Hàn Thiền chấn động, cả người hắn như cùng Hàn Thiền dung nhập vào một thể, trực tiếp lao về phía Vạn Quy Nhất, những nơi đi qua, ngay cả không khí cũng bị chém ra.

Các đệ tử Bích Lạc Cung kinh hô, lo lắng cho sư huynh, cánh của Hàn Thiền kia, như hai thanh đao dài hơn mười trượng, nếu bị bổ trúng, nói không chừng sẽ bị chém ngang lưng.

Vạn Quy Nhất thấy cảnh này cũng muốn phản kích, nhưng bị thanh âm của Hàn Thiền làm váng đầu hoa mắt, lúc này phản ứng chậm hơn ngày thường không biết bao nhiêu lần.

Hắn chỉ có thể miễn cưỡng nâng kiếm, tụ lên một đoàn kiếm khí sắc bén nghênh đón.

Người của Bích Lạc Cung lo lắng, lúc này ánh kiếm của Vạn Quy Nhất nhỏ hơn bình thường không biết bao nhiêu lần.

Oanh!

Hư ảnh Hàn Thiền và kiếm khí của Vạn Quy Nhất va vào nhau, phát ra tia sáng chói mắt, trong nháy mắt đó, dường như không gian cũng vặn vẹo, trong lúc nhất thời mọi người thấy không rõ bên trong phát sinh cái gì.

Lúc này một thanh trường kiếm xoay tròn bay ra, chui vào trong lôi đài, có thể thấy được kiếm này o sắc bénđến cỡ nà.

Lúc này sắc mặt các đệ tử đều biến đổi, đây là bội kiếm của Vạn Quy Nhất, một kiếm khách rơi kiếm trong tay, có thể nghĩ cục diện của hắn hỏng bét như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment