Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3065 - Chương 3065 - Mất Tích

Chương 3065 - Mất tích
Chương 3065 - Mất tích

Yến Tuyết Ngân biết không thể gạt được đệ tử, nàng có chút áy náy lắc đầu:

- Sự kiện này ngươi không giúp được cái gì.

Ai, nếu để nàng biết hết thảy chân tướng, không biết sẽ nhìn sư phụ như thế nào.

- Này cũng không nhất định.

Sở Sơ Nhan ôm chặt cánh tay của Yến Tuyết Ngân.

- Phương diện tu hành, sư phụ khẳng định hiểu hơn ta, nhưng phương diện thế tục, nói không chừng sư phụ còn không có kinh nghiệm bằng ta, biết đâu ta có thể giúp đỡ.

Nàng ở Minh Nguyệt thành từng lo liệu một đại gia tộc nhiều năm như vậy, tự nhiên có kinh nghiệm hơn sư phụ.

Mới đầu Yến Tuyết Ngân vốn muốn cự tuyệt, nhưng không ngăn nổi ánh mắt tha thiết của đối phương, đành phải nói ra:

- Ách, thực ra là như vậy, ta có một bằng hữu, nàng... trong lúc vô tình phạm một chuyện sai, chuyện sai này một khi nói ra, sẽ thương tổn người nàng thân cận nhất, thế nhưng không nói, lại để tâm thần nàng khó có thể bình an.

- Nếu là người thân cận nhất, vậy khẳng định có thể tha thứ nàng trong lúc vô tình phạm sai lầm.

Sở Sơ Nhan đáp, đồng thời âm thầm suy nghĩ người sư phụ nói là ai, Trầm sư thúc? Tiêu sư cô?

...

Yến Tuyết Ngân lắc đầu:

- Loại sai lầm này không có cách nào để cho người thân cận nhất của nàng tha thứ, một khi đối phương biết, hai người sẽ không còn tình cảm, nói không chừng còn trở mặt thành thù.

- Như vậy sao, này đúng là có chút phiền phức.

Sở Sơ Nhan nhíu mày.

Yến Tuyết Ngân đắng chát cười một tiếng, nào chỉ là phiền phức.

Lúc này bỗng nhiên Sở Sơ Nhan ngẩng đầu:

- Sư phụ, vị bằng hữu kia của ngươi, nếu lại có một cơ hội lựa chọn, nàng sẽ còn phạm chuyện sai kia sao?

Nghe nàng hỏi, Yến Tuyết Ngân sững sờ tại nguyên chỗ.

Trước kia Yến Tuyết Ngân chừng từng suy nghĩ vấn đề này, bây giờ được Sở Sơ Nhan nhắc nhở, nàng bắt đầu suy tư.

Ban đầu là Tổ An nhiều lần liều mạng cứu nàng, dẫn đến thân thể ở vào bờ biên giới sắp sụp đổ, mình thật có thể ngồi yên không để ý, nhìn nam nhân kai chết sao?

Nghĩ tới đây, nàng chậm rãi nói:

- Hẳn là vẫn sẽ làm.

Sở Sơ Nhan mỉm cười:

- Đã như vậy, vị bằng hữu kia của ngươi còn phiền não cái gì? Mặc dù là trong lúc vô tình phạm phải sai lầm, nhưng nội tâm nàng không hối hận đã đầy đủ, còn hậu quả, nàng lại nghĩ biện pháp giải quyết, xe đến trước núi ắt có đường, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, cuối cùng sẽ có biện pháp.

Ngày bình thường tính tình của sư phụ thanh lãnh, cả người như Tuyết Nữ trên băng sơn, không có một chút khí tức hồng trần, cho nên nàng căn bản không nghĩ tới bằng hữu trong miệng nàng lại là sư phụ, phản ứng đầu tiên là suy đoán người quen nào đó.

Bất quá lấy tính tình của sư phụ, xung quanh chỉ có mấy cái miễn cưỡng tính là bằng hữu, nhưng không phù hợp miêu tả vừa rồi, tổng không đến mức là Giáo chủ Ma Giáo Vân Gian Nguyệt chứ?

Yến Tuyết Ngân nghe xong nàng khuyên, tâm tình không hiểu tốt hơn rất nhiều:

- Sơ Nhan, cám ơn ngươi.

Sở Sơ Nhan cười nói:

- Có thể phân ưu cho sư phụ, là một chuyện đáng giá cao hứng.

Yến Tuyết Ngân giật mình, vội vàng nói:

- Ta sẽ tìm cơ hội nói cho vị bằng hữu kia.

Sở Sơ Nhan cũng không nghi ngờ, vui vẻ cùng nàng trò chuyện sự tình thi đấu này lần.

...

Sáng sớm ngày thứ hai, đệ tử các phái tụ tập ở trên Kim Đỉnh, chờ xem trận chiến sau cùng.

Cũng thảo luận ai có khả năng đoạt giải nhất.

Trải qua mấy ngày quan sát, tất cả mọi người càng xem trọng Bành Vô Diễm, dù sao Bùi Miên Mạn ở đấu vòng loại đánh Chích Nhân cũng khó khăn, còn bị thương không nhẹ.

Tu vi của Chích Nhân còn chưa đến Tông Sư!

Mà chiến tích của Bành Vô Diễm thì cứng rắn hơn nhiều, thắng mấy đệ tử thủ tịch, hơn nữa còn có cường giả như Ngô Tiểu Phàm.

Đương nhiên kẻ ủng hộ Bùi Miên Mạn lại cho rằng trong tay Chích Nhân có binh khí Tiên cấp, lực chiến đấu không thua Ngô Tiểu Phàm và Vạn Quy Nhất.

Các trọng tài cũng lần lượt đăng tràng, Vương Vô Tà tự nhiên ngồi ở vị trí đầu não, ánh mắt hắn lặng lẽ liếc qua chỗ ngồi của Yến Tuyết Ngân, đợi thấy bóng hình xinh đẹp quen thuộc kia, tâm tình nhất thời vui vẻ, tuy hiện tại hắn sớm đã nghĩ thoáng, cũng không hy vọng xa vời có kết quả gì với Yến Tuyết Ngân, nhưng chỉ cần thấy được nàng đã đủ cảnh đẹp ý vui.

Lúc này Yến Tuyết Ngân lại hữu ý vô ý liếc về phía Tổ An, ngày hôm qua một canh giờ yêu say đắm, không chỉ không để tâm cảnh nàng viên mãn, vung kiếm trảm tơ tình, ngược lại để cho nàng càng mê mang.

May mắn có Sở Sơ Nhan khuyên bảo, hiện tại nàng đã nghĩ đi một bước tính một bước.

Tổ An phát giác được ánh mắt của Yến Tuyết Ngân, nhìn nàng gật đầu, sau đó tiếp tục trò chuyện với người bên cạnh.

Yến Tuyết Ngân có chút thất lạc, nàng quen đối phương mặt dày mày dạn ở bên cạnh gọi nàng Yến tỷ tỷ, không ngừng chiếm tiện nghi của nàng, bây giờ bỗng nhiên mỗi người một ngả, nàng trong lúc nhất thời không thích ứng.

Bình Luận (0)
Comment