Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3066 - Chương 3066 - Mất Tích (2)

Chương 3066 - Mất tích (2)
Chương 3066 - Mất tích (2)

Bỗng nhiên nội tâm nàng giật mình, nghĩ đến ngày hôm qua ước định một canh giờ yêu say đắm, lúc đó nói sau này mỗi người đi một ngã, không còn bất luận liên quan gì, chẳng lẽ hắn thật tính toán như vậy?

Vốn đây chính là kết quả nàng muốn, nhưng khi ngày này thật đến, nàng lại có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.

Thấy nàng cau mày, Ly Hận Thiên Quan Sầu Hải nhịn không được nói:

- Yến quan chủ có sự tình phiền lòng gì sao, cứ nói ra chúng ta giúp ngươi giải quyết, nghĩ đến hợp tu vi và năng lượng của chúng ta, trên đời này không có chuyện gì là không thể giải quyết.

Nhiều đồng môn ở đây như vậy, hắn cũng không có mặt mũi gọi Yến tiên tử.

Vương Vô Tà nhíu mày, xém chút quên năm đó Quan Sầu Hải cũng điên cuồng theo đuổi Yến Tuyết Ngân.

Có điều hắn không lo lắng, Quan Sầu Hải so với mình, không có chút sức cạnh tranh nào, hắn không tin Yến Tuyết Ngân sẽ xem trọng đối phương.

Quả nhiên, Yến Tuyết Ngân lãnh đạm nói:

- Quan giáo chủ hiểu lầm, ta chỉ hiếu kỳ vì sao một tuyển thủ dự thi khác còn chưa tới mà thôi.

Hôm qua Sơ Nhan nói như vậy với nàng, nàng cảm thấy ấm áp, nhưng Quan Sầu Hải và nàng quan hệ gì, có tư cách gì giúp nàng phân ưu?

Cảm nhận được lạnh lùng trong giọng nói của nàng, Vương Vô Tà xém chút cười ra tiếng, họ Quan này cũng không biết tự lượng sức mình, ngay cả ta cũng không dám đi xum xoe, ngươi cũng xứng?

Có điều rất nhanh hắn nghĩ đến nội dung trong lời nói của Yến Tuyết Ngân, nhìn lại trên lôi đài, quả nhiên, bây giờ chỉ có Bùi Miên Mạn đăng tràng, Bành Vô Diễm không thấy bóng dáng.

Không chỉ nàng, ngay cả Không Minh Đảo Bành trưởng lão, thậm chí đệ tử Không Minh Đảo khác, một cái cũng không có tới.

Vương Vô Tà cau mày, gọi Phùng Vô Thường tới:

- Sư đệ, ngươi đi xem tình huống thử.

Phùng Vô Thường gật đầu, sau đó bay thẳng đến biệt viện của Không Minh Đảo.

Lúc này đệ tử các phái ở dưới lôi đài nhất thời vỡ tổ:

- Chẳng lẽ Bành Vô Diễm sợ không dám tới?

- Nói đùa cái gì, tu vi của Bành Vô Diễm rõ ràng cao hơn, nàng làm sao lại sợ?

- Vậy hơn phân nửa là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tổng không đến mức đại cô nương họ Bùi lần nữa thăm trống đoạt giải quán quân chứ?

...

Nghe phía dưới truyền đến đủ loại nghị luận, Tổ An khẽ giật mình, hiệu quả của May Mắn Đan không đến mức duy trì liên tục đến bây giờ?

Làm sao có khả năng lại thăm trống?

Đúng lúc này, một bóng người giận đùng đùng chạy tới, chính là Không Minh Đảo Bành trưởng lão, mà Phùng Vô Thường thì ở đằng sau nàng truy không kịp.

- Bành trưởng lão, đến cùng xảy ra chuyện gì?

Thấy bộ dáng của nàng, mọi người đều hơi hồi hộp, vội vàng hỏi.

- Vô Diễm mất tích!

Bành trưởng lão âm trầm nói.

Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao, vận khí của Bùi Miên Mạn thật tốt đến nước này?

Quan Sầu Hải hiếu kỳ hỏi:

- Ngươi nói mất tích là có ý gì?

Bành trưởng lão trực tiếp nguýt hắn một cái:

- Lỗ tai ngươi nghe không hiểu lời nói sao, mất tích còn có ý gì, buổi sáng hôm nay thời điểm đi tìm nàng nói chuyện, phát hiện nàng đã không ở trong phòng, ta và môn hạ đệ tử tra tìm bốn phía, nhưng không tìm được tung tích của nàng.

Quan Sầu Hải nhất thời bị nghẹn, nếu không phải nể tình đối phương đang lo lắng, nói không chừng hắn đã trở mặt ngay tại chỗ.

Mấy đại lão hai mặt nhìn nhau, Đạo môn thi đấu qua nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa từng xảy ra sự tình thế này.

Vương Vô Tà nhịn không được hỏi:

- Có phải là nàng gặp phải chuyện gì rời đi hay không?

- Làm sao có khả năng.

Bành trưởng lão trực tiếp phản bác.

- Nàng ở chỗ này tứ cố vô thân, lại thêm hôm nay tiến hành tranh quán quân, làm sao có khả năng rời đi, nhất định là có người bắt nàng đi.

- Làm sao có thể, Tử Sơn đề phòng nghiêm mật, ngoại nhân rất khó tiến vào. Huống chi tu vi của Bành sư điệt ở trong đồng lứa là tồn tại cao nhất, hơn nữa lại cùng Bành trưởng lão ở chung một viện, ai có thể vô thanh vô tức bắt nàng đi?

Vương Vô Tà trực tiếp phản bác, nơi này là Tử Sơn, xảy ra sự cố an toàn, trách nhiệm của hắn lớn nhất.

Bành trưởng lão cười lạnh nói:

- Trong đồng lứa xác thực rất khó có tồn tại uy hiếp được Vô Diễm, nhưng người đời trước thì sao, nghĩ đến là có người không muốn để Không Minh Đảo ta đoạt giải quán quân.

Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người đại biến.

Ngay cả Vạn Quy Nhất cũng không nhịn được nhìn về phía phụ thân, nếu nói Bành Vô Diễm biến mất, người nào được lợi lớn nhất, tự nhiên là Bích Lạc Cung rồi, như thế Bùi Miên Mạn có thể lần nữa thăm trống, trở thành vô địch.

Hắn rất có hảo cảm với Bành Vô Diễm, huống chi tính tình của hắn cũng không thích sự tình âm thầm thao tác như vậy.

Vạn Thông Thiên xém chút bị ánh mắt của nhi tử làm nghẹn chết, ngay cả nhi tử cũng nhìn hắn như vậy, huống chi là người khác?

Vì vậy vội vàng đi ra giải thích:

- Cả đêm hôm qua ta và Hỏa Linh sư muội cùng một chỗ huấn luyện cho Mạn Mạn, dạy nàng phương pháp ứng đối, sao có khả năng làm loại chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment