Vương Vô Tà cảm thấy một cỗ khí tức mờ ảo đánh tới, nhiều năm qua truy cầu Tu Tiên chi lộ bây giờ tựa hồ nhìn thấy ánh rạng đông, chỉ cần hắn vươn tay ôm ấp đối phương, có tỉ lệ rất lớn sẽ lĩnh ngộ được cơ hội thành Tiên.
Có điều hắn thân là Đạo môn chín tông đệ nhất nhân, không phải người thường, lập tức tỉnh táo lại, đây là đạo của Lý Trường Sinh, Vương Vô Tà ta muốn thành Tiên, khẳng định phải đi đạo của mình, sao có thể mượn nhờ đạo của người khác thành Tiên?
Toàn thân hắn tử khí đại thịnh, quanh người ẩn ẩn xuất hiện một hư ảnh Tử Sơn, va chạm với Tiên Cung từ trên trời ép xuống.
Oanh… đình nghỉ mát ở phụ cận trong nháy mắt hóa thành bột mịn, những hoa cỏ cây cối kia đều bị chặn ngang bẻ gãy.
Vương Vô Tà mượn nhờ lực phản chấn nhanh chóng bay đi, tuy hắn không sợ Lý Trường Sinh, nhưng sự kiện hôm nay hoàn toàn là một âm mưu, đến khẳng định không chỉ là Lý Trường Sinh.
Quả nhiên, thời điểm hắn bay ngược, bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện hai đạo kim quang, giống như sao băng kéo lấy đuôi lửa đánh tới, phía trên ẩn chứa lực đạo cực kì khủng bố, dường như có thể đánh nát đỉnh núi.
- Kim Cương Song Trạc của Ly Hận Thiên!
Trong lòng Vương Vô Tà run lên, Quan Sầu Hải cũng tới.
Thần sắc hắn nghiêm túc, tay áo thấy gió thì lớn, giống như lá cờ, một cỗ nhu lực huyền diệu khó giải thích trực tiếp đánh bay vòng tay trở về.
Lúc này một bóng người xuất hiện phía sau, hai tay duỗi ra phía trước thu lấy vòng tay, sau đó lần nữa oanh kích về phía hắn.
Trong Đạo môn chín tông, Quan Sầu Hải tu Thổ hệ, nắm đấm là nhất đẳng, dù Vương Vô Tà cũng không dám đón đỡ.
Chỉ thấy hắn chân đạp thất tinh, thi triển thân pháp huyền diệu hiểm hiểm tránh thoát đối phương chính diện oanh kích.
Sau đó bàn tay hắn tử khí đại thịnh, bỗng nhiên một phân thành hai, hóa thành một đen một trắng, hình thành một Thái Cực Âm Dương Ngư, trực tiếp đập tới bên hông Quan Sầu Hải.
Xung quanh Âm Dương Ngư kia tản mát ra một cỗ khí tức chôn vùi, hiển nhiên hắn đã động sát chiêu.
Tuy ngày bình thường Vương Vô Tà tu thân dưỡng tính, nhưng tuyệt đối không phải người cổ hủ, loại tình huống này hắn đương nhiên sẽ không chút lưu thủ.
Quan Sầu Hải cả kinh, bất quá thân pháp của đối phương quá quỷ quyệt, hắn căn bản không kịp phản ứng, bị đập ở trên người.
Có điều hắn không có chết bất đắc kỳ tử, mà chân đạp mặt đất, thân thể run rẩy cổ quái, bỗng nhiên một Thái Cực Âm Dương Ngư bắn ngược về phía Vương Vô Tà.
- Đấu Chuyển Tinh Di!
Trong lòng Vương Vô Tà run lên, không nghĩ tới những năm này đối phương lại luyện thành tuyệt kỹ Thổ hệ trong truyền thuyết, có thể mượn nhờ mặt đất nặng nề, tiêu trừ bắn ngược công kích của địch nhân.
Hắn không dám lãng phí thời gian phòng thủ, mà liều mạng thụ thương, nắm lấy thời cơ bay đi, chỉ cần chạy ra bẫy rập này, hắn thân là tông chủ Chính Dương Tông, nơi này là địa bàn của hắn, thì hoàn toàn có năng lực phản sát.
Kết quả vừa lao ra không bao xa, phía trước bỗng nhiên có mấy đạo kiếm quang bắn nhanh đến, tạo thành một kiếm trận nghiêm mật, phảng phất như muốn xoắn hết thảy thành thịt vụn.
Thần sắc của Vương Vô Tà nghiêm nghị, không tránh không né, trực tiếp đánh ra một chưởng.
Tử khí mờ mịt biến ảo thành bàn tay trực tiếp xuyên qua kiếm trận, bắt lấy người ngự kiếm ở phía sau.
Người kia cũng không ngờ tới chiêu này của Vương Vô Tà thần kỳ như thế, mắt thấy bàn tay kia sắp khống chế cổ hắn, trong nháy mắt một đạo lôi quang lấp lóe, hắn đã biến mất tại nguyên chỗ, lần nữa xuất hiện đã ở ngoài mấy chục trượng, lòng vẫn còn sợ hãi nhìn đối phương.
- Lôi Đình Thiểm Hiện Thuật? Huyền Bát Cảnh, không nghĩ tới ngươi cũng vụng trộm tới.
Vương Vô Tà nhìn chằm chằm người trên cây kia, trái tim chìm đến đáy cốc.
Huyền Bát Cảnh là tông chủ của Côn Lôn Hư, lần này Côn Lôn Hư do Huyền Đô trưởng lão dẫn người đến, không nghĩ tới hắn lại lặng lẽ lên núi mai phục ở chỗ này.
Tám thanh kiếm bay múa kia đều bay trở về sau lưng Huyền Bát Cảnh, cắm ở trong hộp kiếm, như Khổng Tước xòe đuôi.
- Quả nhiên không hổ là Vương Vô Tà, ở dưới ba người chúng ta liên thủ đánh lén cũng chỉ bị thương nhẹ, còn xém chút làm bị thương chúng ta.
Huyền Bát Cảnh bùi ngùi mãi thôi.
Vương Vô Tà lại không cao hứng nổi, mặc dù vừa rồi mình ứng đối đẹp đẽ, nhưng cuối cùng mất đi cơ hội đào tẩu, bây giờ Lý Trường Sinh và Quan Sầu Hải đã tới gần, ẩn ẩn vây quanh mình ở chính giữa.
Hắn không khỏi căm tức nhìn Lý Trường Sinh:
- Đều nói Trường Sinh Kiếm là kiếm thuật tiếp cận Tiên nhất trên đời, vốn nên cao khiết không gì sánh được, không nghĩ tới ngươi lại sử dụng thủ đoạn bỉ ổi như thế, quả thực là bội nhọ Trường Sinh Kiếm!
Hiện tại hắn làm sao còn không rõ, đây hết thảy đều là cái bẫy, mà có thể phái ra đệ tử Bạch Ngọc Kinh, cầm thư của Yến Tuyết Ngân lừa gạt mình vào cuộc, trừ Lý Trường Sinh còn có thể là ai.